Chương 724 Giao dịch 2
Ninh Dạ bèn nói: “Hắc Viêm, chỗ này của ta còn một cây Thanh Ma tán, một khối Tham Tinh ma tinh, không tác dụng gì với ta, ngươi có thể đổi.”
“Được thôi!” Hắc Viêm vui mừng.
Bảo bối Ma môn như vậy, Ma uyên cũng khó mà tìm được, vì bản thân bọn họ không có năng lực luyện bảo. Tuy với năng lực của Hắc Viêm Ma Thần cũng không cần thiết lắm, nhưng để sưu tập, tương lai giao dịch với các giới khác cũng hữu dụng.
“Đổi lại là ngươi ra tay với Dương Chí Thiện.” Ninh Dạ nói.
“Thế thì không được.” Hắc Viêm kiên quyết chối từ: “Ngươi đừng nhìn Dương Chí Thiện giết Xích Nhiêm Tử có vẻ tiêu hao không ít, nhưng dù sao hắn cũng là Niết Bàn đỉnh phong, không dễ đối phó vậy đâu. Ngươi không chịu hiến tế cho ta, thực lực phân thân của ta không mạnh tới vậy.”
“Là thực lực không đủ hay là không muốn?”
“Cả hai.”
“Thế thì không sao. Ngươi cứ ra tay là được, còn thắng được hay không là vấn đề của ta. Ngươi ra tay giúp ta, thi thể Dương Chí Thiện, Thanh Ma tán, thêm cả Tham Tinh ma tinh nữa, tất cả đều là của ngươi. Nhưng ta sẽ hấp thu đạo tắc không gian trong ma tinh trước rồi mới giao được.”
Hắc Viêm Ma Thần lấy làm lạ: “Thế những ma khí khác thì sao?”
“Ta giữ lại đã, lần sau mới giao dịch.” Ninh Dạ thẳng thắn nói.
Hắc Viêm Ma Thần bất mãn: “Có vẻ không ổn lắm?”
“Lần này ngươi chẳng cống hiến gì mà thu hoạch đã khá dồi dào, nên thỏa mãn đi.”
Hắc Viêm Ma Thần giận dữ, ông đây giúp ngươi khống chế Huyết Sát nên ngươi mới giết được Kinh Trường Dạ, nhận được thi thể Vô Cấu đỉnh phong không linh, lợi lộc gì ngươi chiếm cả, ngươi còn bảo ta không cống hiến.
Nhưng nghĩ lại thì thấy năng lực của mình mà chỉ làm chút chuyện nhỏ này, đúng là không tiện tranh công, hắn bèn hừ một tiếng rồi nói: “Muốn giết Dương Chí Thiện, với thực lực của ngươi hiện giờ vẫn khá miễn cưỡng. Thôi, cho ngươi cái này, xem như thực hiện một lần, nhưng ngươi phải đưa thêm Chí Ác kiếm.”
Nói xong ném một thứ ra.
Ninh Dạ ngạc nhiên: “Chứng Đạo Ma Hài? Hắc Viêm, ngươi không thành thật, đã có từ trước mà không giao dịch với ta.”
Hắc Viêm nổi giận: “Cái này khác, ngươi nhìn kỹ đi!”
Ninh Dạ tập trung quan sát, quả nhiên Ma Hài này có điểm bất đồng.
Đây là một đoạn xương đuôi, dài như roi, còn khá linh hoạt.
“Ồ? Thứ này thật kỳ quái, sao trông như vật sống?”
“Lắm lời, là đuôi của Cốt Ma Đại Quân, năm xưa ông đây đại chiến với hắn, hắn chém đứt một sừng của ta, ta chặt một cái đuôi của hắn. Vốn muốn đổi lại với hắn, nhưng nhiều năm rồi, không biết cái gã ấy đi đâu mà mãi không thấy.” Hắc Viêm Ma Thần tức giận nói.
Thứ này hắn vẫn luôn cầm, nhưng không nỡ đưa cho Ninh Dạ, dù sao Cốt Ma Đại Quân và Hắc Viêm Ma Thần là tồn tại cùng cấp bậc, thân thể chứng đạo cũng có giá trị phi phàm.
Ninh Dạ cũng nhìn ra bên trong có ảo diệu thần bí.
Nhưng y không dễ dàng tới nấy mà nói: “Ngươi không giở trò đấy chứ?”
Hắc Viêm Ma Thần cũng lười thanh minh: “Lừa ngươi có được đâu, còn lừa làm gì nữa?”
Ninh Dạ không dễ dàng tin tưởng hắn, dùng ba món thần khí thôi diễn tính toán một phen, xác nhận không có vấn đề gì rồi mới nhặt lên, gật đầu nói: “Là đồ tốt, hóa ra còn là một món bảo vật sát lục, nhưng còn chưa đủ.”
Ninh Dạ bị Thiên Cơ môn ảnh hưởng, phân chia về đạo theo tiêu chuẩn huyền ảo thần kỳ, đạo về sát lục ngược lại rơi vào cấp thấp.
Trong đoạn xương đuôi này ẩn chứa đạo về sát lục, theo phân loại của Ninh Dạ, đây chỉ là tiểu thừa.
Hắc Viêm Ma Thần hừ một tiếng nói: “Ngươi thì biết gì, đạo hạnh cũng có cao thấp nông sâu. Đừng nhìn ngươi biết các loại đạo pháp cực, chiến, quang, huyễn, nhưng theo ta thấy chỉ có huyễn đạo là tạm được, những phương diện khác đạo hạnh nông cạn. Cốt Ma hiếu sát, sát đạo vượt xa người thường. Hơn nữa thứ này không chỉ dùng để ngộ đạo, còn có thể dùng để luyện chế bảo vật đạo tắc. ’
Bảo vật đạo tắc?
Ninh Dạ nhớ tới Cực Đạo việt.
Cực Đạo việt không chỉ là thần khí, mấu chốt là nó ẩn chứa đạo tắc về cực, đã nhòm ngó huyền ảo của đạo khí, đưa mắt nhìn khắp Trường Thanh giới cũng là hiếm thấy.
Còn khúc xương đuôi này có hy vọng trở thành bảo vật cấp độ Cực Đạo việt, chẳng trách Hắc Viêm không nỡ bỏ.
“Thế này sao được. Nhưng ta không thể cho ngươi Chí Ác kiếm, chỉ có thể cho ngươi Hắc Ma phiên.”
Hắc Viêm giận dữ: “Ngươi hẹp hòi quá rồi đấy!”
“Chí Ác kiếm ma hóa vạn vật, nhất định phải hủy diệt. Tâm Ma cổ quyển là bảo bối không tệ, có thể dùng để nghiên cứu, đợi ta tìm hiểu xong xuôi, lần sau mời ngươi ra tay có thể coi nó là vốn liếng giao dịch.”
Nghe Ninh Dạ nói mình sẽ hủy diệt Chí Ác kiếm, Hắc Viêm tiếc nuối không thôi.
Hắn hung hăng nói: “Chí Ác kiếm là Ma uyên của ta luyện thành, có thể bỏ qua mọi thứ khác, bảo vật này thì nhất định phải lấy được.”
“Là Ma uyên của ngươi luyện chế?” Ninh Dạ kinh ngạc.