Chương 755 Bố trí 2
Hôm nay trong Thiên Lao thủ vệ tầng tầng lớp lớp, nhưng trong mắt Ninh Dạ đều không đáng nhắc tới.
Thời khắc này y đi vào tự do tự tại, một quản ngục bên cạnh cười bồi nói: “Vị tiên sinh này thật lạ mặt, xin hỏi ngài vừa gia nhập à?”
Ninh Dạ chỉ hừ một tiếng: “Ngươi không cần hỏi thân phận của ta làm gì, nếu không yên lòng thì tự tới chỗ chưởng giáo báo cáo.”
“Sao dám, sao dám.” Quản ngục vội vàng nói.
Quyền hạn của đối phương đủ để đi vào Thiên Lao, đương nhiên quản ngục không dám tùy tiện báo cáo lên trên, nếu không khiến đại nhân vật tức giận, cho dù hắn làm theo chức trách cũng không tránh khỏi chuyện tính sổ sau này.
Người đều vì mình, không thể chỉ làm việc theo chức trách.
Vì vậy Ninh Dạ dễ dàng đi xuống tầng dưới Thiên Lao.
Đến trước một nhà tù, thấy một lão đạo ngồi trong lao.
Lão đạo kia quần áo lam lũ, thân thể như da bọc xương nhưng tinh thần vẫn quắc thước.
Thấy Ninh Dạ đi vào, hai mắt hắn sáng bừng lên, đã nhìn vào Ninh Dạ.
“Ai?” Hắn nói.
Giọng nói khàn khàn khó nghe, như tiếng mài sắt.
Ninh Dạ cười nói: ” Thần Tiêu Lão Tổ? Ta tên Ninh Dạ, Ninh Dạ của Hắc Bạch thần cung, chắc ngươi cũng nghe nói?”
Thần Tiêu ngạc nhiên, bỗng nhìn quản ngục bên cạnh Ninh Dạ.
Quản ngục kia cũng giật mình nhìn Ninh Dạ.
Ninh Dạ vẫn không ra tay, chỉ cười với quản ngục: “Không cần sốt sắng, ta biết ngươi là người của Thần Tiêu.”
Quản ngục ngạc nhiên, lão già Thần Tiêu lại chậm rãi ngồi dậy: “Thằng nhóc, ngươi biết mình đang nói gì không?”
Ninh Dạ đi lên trước vài bước: “Trước khi tới đây ta cũng không ngờ được, hóa ra toàn bộ Thiên Lao đều đã là người của ngươi. Thần Tiêu lão đầu, ngươi được lắm. Thân ở trong lao mà có thể âm thầm bố trí cạm bẫy lớn như vậy. Vạn Tiên tông định coi ngươi là mồi, nhưng không ngờ trong mắt ngươi, bọn họ mới là quân cờ.”
Nói tới đây, Ninh Dạ thở dài, không ngờ lại lộ vẻ khổ sở: “Ta vốn định đến đây cứu ngươi, nhưng đi vào rồi mới biết, hóa ra ngươi vốn không cần ta cứu... Ngươi đã tự do từ lâu rồi.”
Nghe y nói vậy, rốt cuộc Thần Tiêu Lão Tổ cũng thôi không che giấu.
Hắn hít một cái thật mạnh, một luồng linh khí truyền vào, thân thể vốn như da bọc xương lập tức khôi phục bình thường, hóa thành một đạo nhân tiên phong đạo cốt.
Hắn cứ thế ra khỏi Thiên Lao, không ngờ quản ngục bên cạnh lại quỳ rạp xuống đất.
Ra khỏi Thiên Lao, Thần Tiêu quan sát Ninh Dạ từ trên xuống dưới.
Lão gật đầu nói: “Ta từng nghe tới tên của ngươi, chẳng trách tu tiên không tới hai mươi năm mà có danh tiếng như vậy, quả nhiên lợi hại. Ngay cả Tuyết Thiên Hồng cũng không nhìn ra vấn đề, thế mà ngươi liếc mắt một cái đã nhận ra. Ngươi làm thế nào vậy?”
Ninh Dạ mỉm cười: “Chuyện này không quan trọng, Vạn Tiên tông đã liên kết hơn bảy mươi môn phái, chẳng mấy chốc sẽ tấn công Yên Vũ lâu.”
“Nhưng bọn chúng lại không phái người tới cứu ta.” Thần Tiêu Lão Tổ hừ một tiếng nói.
Quả nhiên, lão ta biết rõ chuyện bên ngoài.
“Chẳng phải ngươi đã chuẩn bị từ trước rồi à?” Ninh Dạ hỏi ngược lại.
“Hừ!” Thần Tiêu Lão Tổ tức giận hầm hừ nói: “Cái lũ khốn kiếp ăn cây táo rào cây sung này. Lão tổ ta cho bọn chúng cơ hội lật đổ Yên Vũ lâu, bọn chúng lại bỏ mặc sinh tử của lão tổ ta. Nhưng thằng nhóc nhà ngươi cũng được, còn biết tới cứu ta.”
Ninh Dạ lắc đầu: “Thần Tiêu Lão Tổ, ta với ngươi đâu có giao tình tốt như vậy, cũng chẳng nợ ngươi cái gì. Ta cứu ngươi đương nhiên có mưu đồ. Nhưng bây giờ xem ra, mọi người cùng lắm chỉ là hai thế lực đứng trên cùng một chiến tuyến, ngươi không cần ta cứu ngươi, đương nhiên ta cũng không có tư cách đưa ra điều kiện gì.”
Thần Tiêu Lão Tổ vung tay, một luồng linh lực vô hình đã siết cổ Ninh Dạ, dưới trảo này, cho dù Ninh Dạ muốn nguyên thần xuất khiếu cũng không làm được: “Cỡ như ngươi mà đòi bàn điều kiện với ta?”
Ninh Dạ chẳng buồn để ý: “Tuy ngươi ở trong lao nhưng biết chuyện ngoài thiên hạ, ta xứng hay không xứng, ngươi tự hiểu. Vạn Tiên tông cho rằng trong tình huống hiện tại chỉ cần phá vỡ trận pháp thủ hộ của Yên Vũ lâu là có thể thắng, nhưng bọn họ lại không biết Yên Vũ lâu còn ẩn giấu bao nhiêu thủ đoạn. Nhưng ta đoán, chắc ngươi sẽ biết rất nhiều, có điều ngươi không nói cho họ, phải không? Rõ ràng ngươi có thể chạy từ lâu, nhưng ngươi không đi, chẳng phải vì ngày hôm nay à? Ngươi cũng muốn diệt Yên Vũ lâu, chẳng qua mọi người đừng hòng dùng đối phương làm vật tế, bản thân thì làm ngư ông đắc lợi.”
Nghe y nói vậy, Thần Tiêu Lão Tổ bắt đầu cười khà khà: “Thú vị, người trẻ tuổi nhà ngươi đúng là thú vị. Nói đi, ngươi còn biết gì nữa?”
Ninh Dạ nói: “Vạn Tiên tông sẽ ra tay sau khi đại trận thủ hộ của Yên Vũ lâu bị phá, còn muốn phá đại trận thủ hộ thì đường ống linh thạch nối với Thiện Tâm đảo là nòng cốt quan trọng nhất. Nhưng ta thấy rất lạ, vì sao địa điểm quan trọng như vậy lại được bố trí rõ ràng đến thế? Cứ như Yên Vũ lâu đang nói với tất cả mọi người, đây là điểm yếu của cảm thấy, mau tới tấn công đi!”