← Quay lại trang sách

Chương 778 Tranh cướp 2

Cướp lấy Thiên Chung điện, khống chế đạo cảnh Tuyền Cơ đương nhiên là kết quả tốt nhất. Nhưng đầu tiên là y không biết cấm chế bên trong, muốn làm quen cần có thời gian, mà mình tuyệt đối không có thời gian này. Thứ hai là địa điểm trung tâm thì chắc chắn tranh cướp sẽ rất kịch liệt.

Thực lực của y không đủ, không mong được tốt nhất, dứt khoát lùi lại chọn cái khác.

Cho nên khi Thần Tiêu cho rằng y tới Thiên Chung điện, nhưng y lại dựa theo kế hoạch ban đầu tới Nghị Chính điện.

Thời khắc này y cười dài một tiếng rồi nói: “Được, được lắm! Thu Thủy Trường Thiên đồ này vừa vặn bổ sung cho thần tọa của ta!”

Nói xong đã vung tay lên, một luồng thần quang chiếu xuống Thu Thủy Trường Thiên đồ.

“Không được!” Tuyết Thiên Hồng la hét.

Thu Thủy Trường Thiên đồ mà mất, đạo cảnh Tuyền Cơ cũng bị phá.

Nhưng khoảnh khắc sau, hắn lại kinh ngạc phát hiện đạo cảnh Tuyền Cơ không hề tổn thương, ngược lại thăng cấp vù vù, uy năng càng tăng cường.

Thế này là sao?

Cả Tuyết Thiên Hồng lẫn Thần Tiêu đều không hiểu nổi.

Đương nhiên bọn họ không biết đây là Ninh Dạ dùng ảo thuật che giấu.

Trong Nghị Chính điện cũng có cấm chế mạnh mẽ bảo vệ, cho dù Ninh Dạ phá giải được thì cũng phải mất hai ngày.

Vì vậy y không phá cấm chế mà thả Tạo Hóa thần tọa ra, kích hoạt Thu Thủy Trường Thiên đồ, khiến nó hiện hình.

Nhưng Thu Thủy Trường Thiên đồ vẫn được cấm chế bảo vệ, thật ra Ninh Dạ không lấy được.

Vì vậy không phải Ninh Dạ tới lấy bảo vật mà là tới đưa bảo vật.

Y đưa Tạo Hóa thần tọa vào.

Từ rất lâu trước kia Ninh Dạ đã nói Thiên Cơ điện vốn không thể khôi phục nguyên trạng, thay vì khổ sở theo đuổi những mảnh vỡ kia, chẳng thà dùng lực lượng bản thân, phương thức của bản thân, bù đắp trở lại.

Khổ nỗi không có vật liệu thích hợp.

Nhưng trận chiến lần với Yên Vũ lâu lần này đã giúp Ninh Dạ nhận được đủ “vật liệu”!

Tuy Thu Thủy Trường Thiên đồ không phải mảnh vỡ của Tạo Hóa thần tọa, nhưng bản thân nó cũng là một bảo bối tạo hóa. Ninh Dạ dung hợp Tạo Hóa thần tọa với nó, thuận lợi như cá gặp nước. Còn đạo cảnh Tuyền Cơ này chính là lò nung, thu nạp đại đạo thần dị vào trong, thật sự thể hiện sự thần kỳ tạo hóa.

Chẳng qua những thứ này đều bị thần thuật của Ninh Dạ che giấu, ngay cả Tuyết Thiên Hồng và Thần Tiêu cũng không thể biết được, chỉ nghĩ là Ninh Dạ phá giải cấm chế, lấy được Thu Thủy Trường Thiên đồ nhưng không biết vì sao công hiệu của đạo cảnh Tuyền Cơ vẫn chưa mất.

Trong lòng đang vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, lại thấy hai luồng sáng lao ra, phóng về phía Ninh Dạ.

Lại là Nhiếp Hồng Thường và Thẩm Phi Vân.

Nhiếp Hồng Thường còn hò hét: “Ninh Dạ, mau buông Thu Thủy Trường Thiên đồ ra!”

Lão yêu bà này, quả nhiên tới giờ lại trở mặt đối đầu.

Nhưng Ninh Dạ xuất hiện ở đây chỉ là thân giả, ở trong đạo cảnh mà như có mặt ở khắp nơi. Giọng nói của Ninh Dạ đã vang lên mờ mờ ảo ảo: “Nhiếp lão sao phải như vậy, ta lấy Thu Thủy Trường Thiên đồ cũng là để phá đạo cảnh. Ngươi không muốn người ở đây chết sạch đấy chứ? Đợi diệt xong Yên Vũ lâu, ta lại đưa Thu Thủy Trường Thiên đồ cho ngươi là được.”

Nhiếp Hồng Thường hét lớn: “Ta mặc kệ, mau đưa Thu Thủy Trường Thiên đồ cho ta!”

Mẹ nhà nó, lũ tu tiên giả các ngươi, ai ai cũng tu tới vô nhân tính.

Ninh Dạ mắng thầm trong lòng, ngài miệng lại cười nói: “Được được, ngươi muốn thì cho ngươi là được! ’

Nói xong cuộn tranh lại hiện ra, Nhiếp Hồng Thường đã chộp tới.

Sau khi lấy được, Nhiếp Hồng Thường chỉ cảm thấy hào quang lóe lên, tu vi trong người tăng vọt, thần thông mạnh mẽ hẳn lên.

Trong lòng vui sướng, hò hét: “Bảo đồ tới tay rồi, tất cả chết đi cho ta!”

Nói xong xuất chửng đánh ra, Thẩm Phi Vân đã bị đánh trọng thương.

Cô vốn không phải đối thủ của Nhiếp Hồng Thường, giờ lại bị trọng thương, lập tức hét dài bay ngược lại.

Nhiếp Hồng Thường đã thắng thế, quyết không buông tha, không ngờ lại bay về phía Tuyết Thiên Hồng và Thần Tiêu, thần thông cuốn tới, chụp xuống cả hai người: “Tất cả chết hết đi!”

Những người chứng kiến cũng ngạc nhiên.

Bà lão này điên rồi à? Sao tự nhiên lại điên cuồng như vậy?

Thần Tiêu càng phẫn nộ: “Nhiếp Hồng Thường, bà già đáng chết kia, gan chó to tới cùng cực. Ngươi tưởng bản tọa không trị được ngươi chắc? Đừng quên Lý Nguyệt Huyền Thông của ngươi là bản tọa cho ngươi!”

Nói xong không hề e ngại đối đầu.

Cùng lúc đó, phía sau Nhiếp Hồng Thường, bóng dáng Thẩm Phi Vân lại hiện lên, dáng vẻ hoàn toàn không bị trọng thương.

Nhiếp Hồng Thường lại như hoàn toàn không hề hay biết, điên cuồng gào thét: “Bảo đồ trong tay, vô địch thiên hạ!”

Ầm ầm ầm, thần thông bao phủ tất cả mọi người.

Đương nhiên Ninh Dạ không đưa Thu Thủy Trường Thiên đồ, thứ y đưa là Vạn Tượng đồ.

Có lẽ ngoài Côn Lôn kính và Tu Di ốc ra thì Vạn Tượng đồ của Ninh Dạ, là thần vật Thiên Cơ điện được thu thập nhiều mảnh vỡ nhất, cực kỳ hoàn chỉnh, tới giờ đã tập hợp gần hai mươi mảnh vỡ.