Chương 803 Bẫy
Hải Châu vẫn cực kỳ hỗn loạn, liên minh của Tứ Hải tông là lớn nhất, ổn định Hải Châu nhưng thực tế chỉ nắm một phần tư diện tích, ba phần tư còn lại là hai liên minh tiên giới tranh giành.
Do đó tiên đoán của Ninh Dạ cũng xuất hiện sai lầm: Y từng đoán Mặc Châu ở chính giữa Trường Thanh giới, chắc chắn là trung tâm của chiến loạn.
Nhưng trên thực tế chiến hỏa bắt đầu từ Hải Châu.
Cũng may y tự làm mình mất mặt nên cũng không để ý.
Trong thời gian năm năm sau khi Yên Vũ lâu diệt vong, toàn bộ Trường Thanh tiên giới lâm vào cục diện hỗn loạn. Hải Châu liên tục phát sinh chiến sự, đủ loại mâu thuẫn gây gổ va chạm tầng tầng lớp lớp.
Mỗi ngày đều nghe tin tiên nhân cường đại nào đó vẫn lạc, cũng nghe nói một số nhân tài mới mẻ nổi lên quật khởi.
Hắc Bạch thần cung cũng vậy, có không ít nhân tài mới nổi trước kia gây dựng được danh tiếng.
Những bằng hữu từng nâng cốc trò chuyện trong Ngưng Tâm Tiểu Trúc năm xưa, Hứa Ngạn Văn, Dương Tử Thu, Chung Nhật Hàn, giờ đều thể hiện tài năng, cũng lên tới cảnh giới Vạn Pháp.
Thần Cung Tam Vô, Vô Thường - Diệp Thiên Thương, Vô Định Luân - Tư Nguyệt Đường lần lượt vẫn lạc trong chiến đấu. Lại thêm Vô Tử Bất Lạc - Dung Thành phản bộ bỏ trốn, tổ hợp Tam Vô không còn tồn tại.
Ngoài ra trong số những người bỏ mạng còn có Khi Thiên thuật đệ tử của Lôi Vô Tâm, sư phụ đã chết, hắn không còn chỗ dựa, thằng nhãi này ngày thường quen tính ương ngạnh, đắc tội với không ít người, kết quả chết cũng kỳ quái: Hắn bị người mình giết chết.
Ngược lại tên tiểu đệ tùy tùng lúc trước chém Ninh Dạ một dao là Lữ Dực không biết kiếm được lợi lộc gì mà phát triển lớn mạnh.
Ngoài ra vị Trương Đại Thắng tâm địa lương thiện, cực kỳ tốt bụng, không những không bị lòng tốt của bản thân hại chết mà ngược lại thực lực tiến bộ, phát triển không ngừng.
Cuối cùng là Lạc Cầu Chân.
Lạc Cầu Chân vẫn là đường chủ Giám Sát đường, nhưng vẫn cẩn thận tận tụy.
Sau khỉ từ bỏ chuyện đối phó với Ninh Dạ, con đường của hắn thuận buồm xuôi gió, xử lý vấn đề nội bộ cho Hắc Bạch thần cung, lập được vô số công lao, giờ cũng có cảnh giới Vạn Pháp.
Đương nhiên nói tới thực lực thì Ninh Dạ đã chẳng để hắn trong mắt.
Thế nhưng Ninh Dạ vẫn ngầm liệt kê hắn là kình địch số một.
Ninh Dạ có một cảm giác, nếu có ngày nào thân phận của mình bị bại lộ, như vậy phân nửa là không phải vì những người biết thân phận của mình mà là vì Lạc Cầu Chân.
Nhưng bây giờ tâm trạng Ninh Dạ đã khác với quá khứ, ngược lại y còn cảm thấy mong chờ về Lạc Cầu Chân.
Nếu có ngày nào đó Lạc Cầu Chân làm được, đó cũng là một chuyện thú vị.
Nhưng nếu có thể, Ninh Dạ vẫn hy vọng ngày đó tới chậm hơn một chút thì hơn.
Ngày hôm nay cũng như mọi ngày, bọn Ninh Dạ vẫn đang tu hành.
Thiên Cơ phụ trách nhận tin ở bên ngoài đột nhiên đi vào.
Hắn nói: “Liên minh khai chiến rồi.”
Khi trở lại Cửu Cung sơn đã là chuyện ba ngày sau.
Là người Hắc Điện, Ninh Dạ trực tiếp tới Thiên Nguyên phong gặp Phong Đông Lâm.
Thấy Ninh Dạ, Phong Đông Lâm hơi ngạc nhiên: “Tu vi của ngươi...”
“Nhờ phúc điện chủ, được một cây Đông Thanh tử vạn năm, lập tức tăng cường ba mươi năm tu vi.” Ninh Dạ há miệng nói xạo.
Phong Đông Lâm lắc đầu: “Ngươi còn nói mình bế quan, phúc phận đó đâu có giống bế quan nhận được.”
Nhà ai bế quan mà được trời ban thần vật? Đó gọi là du lịch với thám hiểm!
Ninh Dạ cười hì hì: “May mắn thôi.”
Phong Đông Lâm hừ một tiếng: “Ngươi có may hay không cũng mặc. Lần này gọi ngươi về, chắc ngươi cũng biết có chuyện gì.”
“Đúng, hai bên sắp đánh nhau.”
“Ngươi không thấy lạ nhỉ.”
“Nếu ta thấy lạ, đó mới gọi là lạ.”
Cái này cũng đúng, từ lúc khuyên Hắc Bạch thần cung bỏ qua cho Dương Chí Thiện, Ninh Dạ đã tiên đoán cục diện này.
Nếu nói lạ thì chuyện các ngươi nhịn được năm năm rồi mới khai chiến, đấy mới là lạ.
Nói đúng hơn là chính thức tuyên chiến.
Phong Đông Lâm đã nói: “Một khi tình hình ba ba bị phá vỡ, chiến tranh là không thể tránh khỏi. Ninh Dạ, tuy ngươi chỉ có cảnh giới Vạn Pháp, nhưng đầu óc của ngươi vượt xa thực lực. Đến đây nào, lần này lại cần ngươi đưa ra ý tưởng giúp chúng ta.”
Ninh Dạ cũng không khách sáo: “Ta cần hiểu rõ hơn về tình hình hiện tại.”
Phong Đông Lâm chỉ tay một cái, một điểm sáng rơi vào thức hải Ninh Dạ.
Ninh Dạ nhận được, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Hóa ra là thế. Không ngờ lại là vì Hàn Cực sơn.”
Hàn Cực sơn là một chỗ đất hoang nghèo túng ở Mặc Châu, không có tài nguyên gì, tiên nhân cũng ít tới.
Thế nhưng hai năm qua nó lại thành trung tâm chú ý của mọi người.
Bởi vì nơi này chính là bí cảnh giả mà Hắc Bạch thần cung bố trí.
Không sai, để lấy được bảo bối trong Yên Vũ lâu, Hắc Bạch thần cung bố trí bí cảnh giả.
"