← Quay lại trang sách

Chương 808 Gánh nặng

Cửu Châu bát đỉnh, ra lệnh một tiếng là những môn phái lớn lớn nhỏ nhỏ đều phải bỏ người bỏ sức.

Vì vậy ngoài bốn môn phái chiếm cứ hai đảo còn có tới mấy trăm môn phái nhỏ.

Đừng nhìn đám người này thực lực bình thường, nhưng người đông thế mạnh, chắc chắn sẽ trở thành lực lượng chiến đấu chủ yếu, thậm chí còn là lính hầu.

Nhưng chính vì vậy, khó tránh chuyện người ta có tâm tư riêng.

Vì vậy các phái tranh giàn lôi kéo, cũng không ít kẻ phản bội.

Huyền Ưng môn là một môn phái cỡ trung lệ thuộc vào Vạn Hoa cốc.

Mấy năm qua Vạn Hoa cốc đối xử với họ không tệ, chẳng ngờ nổi lại bị Hạo Thiên môn mua chuộc.

Hỏi sao cô gái mũ phượng lại phẫn nộ.

Sát ý nổi lên, đang định hạ lệnh thì Tử Lão nói: “Giữ lại đi, sẽ hữu dụng.”

“Dùng thế nào?”

“Đương nhiên là cho những kẻ cần lập công.”

Cô gái mũ phượng đã mỉm cười.

Cô cười lạnh một tiếng: “Cũng được, ta sẽ cho họ cơ hội này. Vừa vặn để bản tọa xem xem, phía đối diện sẽ là ai lập công.”

“Không khéo ngươi sẽ thất vọng đấy.” Nguyên Mục Dã cười nói.

Nghe nói như vậy, cô gái mũ phượng đã hiểu, chắc chắn sẽ không phải là Ninh Dạ.

Trên không trung của một vùng biển cách Kinh Đào đảo ba trăm dặm.

Thư Vô Ninh ngồi trong một chiếc Vân Loan phi xa, trên phi xa còn bố trí bàn đọc sách.

Thư Vô Ninh đang nghiêm túc chế phù.

Phù lục tam phẩm.

Hiện giờ tu vi của Thư Vô Ninh chỉ là cảnh giới Hoa Luân, nhưng trình độ phù đạo đã cực kỳ tinh thâm, có thể coi là chuyên gia trong ngành này.

Không chỉ vì cô có thiên phú xuất chúng mà còn vì Ninh Dạ truyền thụ cho cô Vô Thiên thuật.

Sau khi vẽ xong một tấm phù, Thư Vô Ninh quan sát cẩn thận một hồi, thở dài nói: “Cuối cùng vẫn bị giới hạn trong tu vi bản thân. Uyển Nhi, đi phân phát đống linh phù này cho người dưới.”

Một thị nữ bên cạnh đi tới, không ngờ lại là cô gái trên Lưỡng An đảo ngày trước, Tạ Uyển Nhi.

Hóa ra cô gái này đã thật sự tìm được Vân Tuyệt môn, hơn nữa chỉ mất có một năm.

Cô có thể làm được như vậy là nhờ bản tính thông minh, biết tự đi bộ thì không thể tới nơi, cho nên cô trực tiếp tới tìm Long Vũ Thương Hành, dùng danh nghĩa làm việc miễn phí để gia nhập đội buôn.

Đội buôn chỉ cho rằng cô muốn kiếm ăn qua ngày, có lao động miễn phí, đương nhiên đồng ý.

Kết quả cô gái này nghiêm túc cẩn thận tận tụy, cuối cùng cũng kiếm được một cơ hội đi về phía đông, mượn sức đội buôn, thuận lợi đạt được mục đích.

Tới giờ Tạ Uyển Nhi đã đi theo Thư Vô Ninh tu hành được bốn năm, cũng đạt tới cảnh giới Hoa Luân, tuy tu vi còn rất thấp, nhưng cô vốn xuất thân hàn vi, trải qua khốn khó, hành xử linh hoạt, lại thêm được Ninh Dạ đề cử, vì vậy Thư Vô Ninh điều cô làm thị nữ bên cạnh mình.

Lúc này an bài cho Tạ Uyển Nhi xong, Thư Vô Ninh vươn vai một cái, dịu dàng nói: “Sư phụ, người cũng thấy đấy, dưới tay ta chỉ có chừng này người, bảo ta đi đối phó với Huyền Ưng môn đúng là làm khó ta.”

Trong xe bỗng xuất hiện một bóng người, chính là Ninh Dạ.

“Ta còn tưởng ngươi sẽ không than khó chứ.” Ninh Dạ cười nói.

Thư Vô Ninh khổ não nâng cằm: “Vẫn đang nghĩ cách mà. Vấn đề là ta thật sự không tìm được cách. Ngài xem, Huyền Ưng môn có một cường giả Vô Cấu, mười hai tên Vạn Pháp. Còn bên ta, không tính ngài thì chỉ có một cường giả Vô Cấu là Lý Nhất Phượng, cảnh giới Vạn Pháp thì mỗi Lâm Gù, ngài còn bảo ngài không ra tay, ta đánh sao được bọn họ?”

Vân Tuyệt môn có Điền Viễn Trung, có Cố Phong Hiên, nhưng đám người này đều nghe lệnh Mộc Khôi tông, Ninh Dạ sẽ không bồi dưỡng bọn họ, vì vậy lần này không gọi ai trong số họ.

Mà thế lực của Thư Vô Ninh đang đặt cơ sở, kết quả là có một đống đệ tử Hoa Luân, còn cảnh giới Vạn Pháp chỉ có mình Lâm Gù.

Cho dù có Lý Nhất Phượng nhưng mới là Vô Cấu sơ kỳ, chưa chắc đã là đối thủ của vị Vô Cấu trung kỳ trong Huyền Ưng môn.

Nếu Ninh Dạ đồng ý ra tay, đương nhiên không cần lo tới mười hai tên Vạn Pháp kia.

Nhưng Ninh Dạ đã nói trước mình chỉ phụ trách bảo vệ trong thời khắc mấu chốt, Thư Vô Ninh phải tự nghĩ cách giải quyết vấn đề, đúng là làm khó cho Thư Vô Ninh.

Dọc đường, cô đã dốc hết tâm sức, nghĩ ra rất nhiều ý tưởng, nhưng có nhìn thế nào cũng thấy không khả thi.

Mười hai cường giả Vạn Pháp như lạch trời, Vân Tuyệt môn tập trung toàn lực có lẽ đối phó được hai tên, mười tên còn lại thì bó tay, đó là chưa nói tới đệ tử Hoa Luân của Huyền Ưng môn chưa chắc đã ít hơn bọn họ.

Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Khi sư phụ bằng cảnh giới với ngươi đã bẫy chết cả đống đại lão rồi.”

Thư Vô Ninh chu môi: “Ta có phải ngài đâu. Hơn nữa tốt xấu gì ngài cũng có Thiên Cơ điện tương trợ, ta làm gì có gì.”

"