Chương 872 Chặn giết 1
Đối với điều này, Điền Viễn Trung cũng rất tán thành.
Thực lực bản thân hắn không mạnh, không thể đối phó với Nhân Ma được, bèn nhìn sang phía Cố Phong Hiên: “Xem ra chỉ có thể mời Cố phó môn chủ ra tay rồi.”
Nhưng Cố Phong Hiên lại liếc mắt nhìn Thư Vô Ninh.
Bây giờ Thư Vô Ninh vẫn chưa đạt tới Vạn Pháp, nhưng Cố Phong Hiên biết sau lưng cô là Ninh Dạ, vẫn rất khách khí với cô.
Thư Vô Ninh bèn nói: “Ta lại phản đối.”
“Vì sao?”
“Cho dù bề ngoài ra sao đi nữa, bây giờ Đông Phong quan là của Vân Tuyệt môn, dựa vào đâu mà Thái Âm môn lại đòi chỉ đạo chúng ta? ’
“Ngươi làm vậy là hành động theo cảm tính!” Điền Viễn Trung nói: “Ngươi có hiểu thế nào là đặt đại cục trên hết không? ’
Thư Vô Ninh lười biếng nói: “Đằng nào thì đây cũng là thái độ của ta. Nếu Điền môn chủ muốn làm thì ta cũng không ngăn nổi, nhưng ta sẽ đưa thư cho Mộc Khôi tông, báo cáo tất cả căn nguyên sự việc, mọi hậu quả đều không liên quan tới ta.”
“Nghe cô nói vậy, Điền Viễn Trung thầm nổi giận.
Mấy năm qua Thư Vô Ninh dựa vào Ninh Dạ tranh quyền đoạt lợi với hắn, Điền Viễn Trung đã không ưa cô gái này từ lâu nhưng lại không làm gì được cô. Cũng chính vì vậy trong trận chiến Hải Châu, Thư Vô Ninh đi, hắn bèn không đi.
Lần này Thư Vô Ninh tỏ rõ thái độ muốn bứt ra ngoài chuyện này, nhưng cô càng làm vậy, Điền Viễn Trung càng muốn xử lý xong chuyện này.
Hắn hừ một tiếng nói: “Tùy ngươi, ta sẽ đích thân xử lý việc này. ’
Hắn lại định cùng Cố Phong Hiên ra tay, đối phó với Lạc Cầu Chân.
Vốn dĩ Vân Tuyệt môn còn có Lý Nhất Phượng, nhưng Lý Nhất Phượng chỉ nghe lời Thư Vô Ninh, Điền Viễn Trung không điều động được. Nhưng ngẫm lại bên cạnh Lạc Cầu Chân chỉ là hai Vạn Pháp đỉnh phong, chỉ dựa vào Cố Phong Hiên là giải quyết được, cho nên hắn không để trong lòng.
❖ ❖ ❖
Tích Lạc sơn, Thiên Xu cung.
Từng khe hở Ma Vực trước đây đã biến mất, chỉ để lại một chiến trường cháy đen.
“Lúc đó Kinh Trường Dạ đã điên cuồng tấn công đại trận ở chỗ này.” Một tu sĩ lên tiếng.
Hắn tên là Toàn Cơ Tử, là một trong những bí vệ vương đình năm xưa, từng tham gia trận chiến Thiên Xu năm xưa, lại bị Lạc Cầu Chân tìm tới, lúc này đang thuật lại chi tiết những chuyện mình đã thấy lúc đó.
Sau khi Toàn Cơ Tử nói xong, trong đầu Lạc Cầu Chân đã hiện lên hình ảnh trận chiến đó.
Kinh Trường Dạ công kích Hắc Bạch đại trận, ma vật trong khe hở Ma Vực xuất hiện, nội ngoại tấn công.
Nhưng ngay lúc này Hắc Bạch đại trận đột nhiên thất thủ một cách khó hiểu, Bách An Đồ biến mất không còn tung tích, sống chết không rõ, Luyện Ngục ma đàn biến mất ly kỳ, vì vậy Kinh Trường Dạ nổi giận, kêu gào liên tục là bị lừa...
“Ngươi có chắc hắn hô bị lừa không?” Lạc Cầu Chân ngắt lời Toàn Cơ Tử. ’
Toàn Cơ Tử cười khổ: “Đã lâu như vậy rồi, nếu nói lặp lại không sai chữ nào thì tiểu nhân không làm được. Nhưng khi đó sắc mặt của Kinh Trường Dạ rõ ràng là bị người khác lừa gạt, đang tức tối không thôi. Mà Luyện Ngục ma đàn biến mất ly kỳ, vì vậy hắn còn nói gì đó, ta không nhớ rõ, nhưng chắc chắn Kinh Trường Dạ là người bị hại, chúng ta có thể thấy được.”
“Vì sao không ai nói tới chuyện này? ’
“Chuyện không đầu không đuôi, ai lại đi nói? Ngay bản thân Kinh Trường Dạ cũng không nói ra, tất cả đều là tự phân tích, không có chứng cứ, nói ra cũng chỉ chọc cười người khác. Hơn nữa...”
Toàn Cơ Tử do dự một chút rồi nói: “Đông Sứ cũng không muốn người khác nhắc tới việc này. ’
Lạc Cầu Chân đã hiểu ý hắn, hiển nhiên cho dù Kinh Trường Dạ chịu thiệt gì đi nữa, Quân Bất Lạc cũng không quan tâm, hắn chỉ không muốn bí mật về khe hở Ma Vực bị vạch trần. Công Tôn Điệp đã gánh tội thay, nếu tra xét thật, khiến chuyện khe hở Ma Vực bị vạch trần, ngược lại còn bất lợi đối với Quân Bất Lạc. Chính vì vậy cho dù biết có vấn đề, Quân Bất Lạc cũng không buồn hỏi.
“Lúc đó ngươi có thấy Ninh Dạ không?” Lạc Cầu Chân hỏi.
Toàn Cơ Tử cười khổ: “Ai nấy hoảng loạn, mọi người chỉ lo tự bảo vệ mình, làm gì có thời gian nhìn người khác. Nhưng...”
Sau khi suy nghĩ Toàn Cơ Tử nói: “SAu khi đạo cảnh Vạn Cố liễu có chuyện, đúng là Ninh Dạ muốn tới đó, nhưng bị người khác giữ lại không cho đi, vì vậy lúc đó chắc hắn cũng có mặt.”
“Bị ai giữ?”
“Vân Tuyệt môn, Điền Viễn Trung.”
“Điền Viễn Trung?” Lạc Cầu Chân kinh ngạc: “Hắn mà to gan đến vậy à? Dám giữ Ninh Dạ lại?”
Toàn Cơ Tử cười khổ: “Cái này thì ta không biết. ’
Lạc Cầu Chân hừ một tiếng: “Vân Tuyệt môn, Điền Viễn Trung... Hừ hừ, quả nhiên có vấn đề. ’
“Đúng rồi.” Thiên Cơ Thạch đột nhiên nói: “Tiểu nhân đột nhiên nhớ ra một chuyện.”
"Nói."
“Sau khi đại trận bị phá giải, cấm chế của Thiên Xu cung khởi động, khe hở Ma Vực bắt đầu bình ổn lại, nhưng ngay lúc này tiểu nhân lại vô tình thấy một người.”