← Quay lại trang sách

Chương 874 Chặn giết 3

Cố Phong Hiên chỉ hừ một tiếng: “Đi được sao?”

Một lá bùa bay lên không trung, không ngờ lại phong tỏa toàn bộ không gian.

Cố Phong Hiên đã có chuẩn bị trước, đương nhiên không thể để bọn họ chạy mất như vậy được.

Đồng thời Điền Viễn Trung cũng xuất hiện, giơ tay vồ về phía Lạc Cầu Chân.

Lạc Cầu Chân hừ lạnh nói: “Vân Tuyệt môn? Không ngờ lại là các ngươi? Đúng là ngoài dự liệu của ta.”

Lời nói của hắn rất bình tĩnh, hoàn toàn không có vẻ gì là sợ hãi.

Điền Viễn Trung vốn là người đa nghi, thấy hắn như vậy thầm hô không ổn, lại còn ngừng tay.

Đã thấy Lạc Cầu Chân tung người chạy về phía sau. Lá bùa này chỉ phong tỏa độn pháp trong không gian này chứ không cấm pháp thuật phi hành di chuyển, chỉ trong khoảnh khắc Lạc Cầu Chân đã phát huy tốc độ tới cực hạn, khá là nhanh chóng.

Điền Viễn Trung thấy bị lừa, nổi giận truy kích.

Tu vi của hắn cao hơn Lạc Cầu Chân, thực lực cũng mạnh hơn hẳn, khoảnh khắc này ra tay không còn lưu lực.

Không ngờ Lạc Cầu Chân lại dừng bước, xoay người xuất trảo vồ về phía Điền Viễn Trung.

Điền Viễn Trung đã bị lừa một lần, làm sao lại tin hắn được, dốc toàn lực xuất thủ, lại thấy trảo kia phủ kín thiên địa, uy lực hùng hồn, như đối diện với ngọn núi cao sừng sững.

“Nhạc Tâm Thiện!” Điền Viễn Trung hú lên quái dị.

Hắn muốn tránh, nhưng làm sao kịp nữa.

Chỉ thấy nhát trảo đập tới, trúng ngay mặt Điền Viễn Trung, chỉ một đòn đã khiến hắn tan vỡ.

Cũng may nguyên thần vẫn còn, Điền Viễn Trung nhanh chóng bay về phía Cố Phong Hiên.

Nhưng Lạc Cầu Chân lại ném một tấm gương ra, nhắm vào Điền Viễn Trung. Nguyên thần Điền Viễn Trung không tự chủ được bay vào trong gương.

“Không!” Hắn la hét tuyệt vọng.

Nguyên thần đã bị Lạc Cầu Chân bắt lấy.

Cố Phong Hiên cũng thầm kinh hãi: “Nhiếp Thần bảo kính, Thần Thông ký linh, Nhạc Tâm Thiện đúng là hậu đãi ngươi!”

Đương nhiên Nhạc Tâm Thiện không thể tự tới, nhưng hắn giao trọng trách cho Lạc Cầu Chân, đương nhiên phải ban cho hắn pháp bảo giữ mạng. Lạc Cầu Chân không chỉ mang theo bảo kính mà còn được Nhạc Tâm Thiện thi pháp ban cho ba đại thần thông, chính là phòng ngừa thời khắc này.

Lúc này Lạc Cầu Chân đã giết chết Điền Viễn Trung, quay sang nói với Cố Phong Hiên: “Cố Phong Hiên, ngươi tới rất đúng lúc, nếu ngươi không tới tìm ta, ta cũng đang muốn tới tìm ngươi. Rốt cuộc các ngươi và Ninh Dạ, còn có Thái Âm môn đã có giao dịch gì? Mau mau nói ra, ta có thể tha cho ngươi một lần.”

Cố Phong Hiên cười gằn nói: “Ngươi chẳng qua chỉ được Nhạc Tâm Thiện ban tặng thần thông, không phải Nhạc Tâm Thiện đích thân tới đây. Ta và hắn đều là Vô Cấu đỉnh phong, cho dù Nhạc Tâm Thiện đích thân tới cũng chưa chắc đã giết được ta. Ngươi dựa vào đâu mà đòi nói câu này?”

Nói xong lại một chiêu đại thần thông quét tới, hai tên Vạn Pháp đỉnh phong đồng thời trọng thương.

Lạc Cầu Chân vẫn rất bình tĩnh: “Đánh thì đương nhiên ta không đánh lại ngươi. Thế nhưng thần thông đại điện chủ ban tặng không phải chỉ dùng để giao chiến, còn có cả thoát thân. Cố Phong Hiên, cấm chế không gian của ngươi không ngăn được thần thông bí thuật của đại điện chủ đâu.”

Cố Phong Hiên thầm chấn động.

Cái này cũng đúng. Tuy hắn và Nhạc Tâm Thiện đều là Vô Cấu đỉnh phong, nhưng xét tới thực lực thì hắn kém Nhạc Tâm Thiện quá xa, năng lực cấm chế không gian không cao đến vậy.

Nếu Nhạc Tâm Thiện ban cho Lạc Cầu Chân pháp thuật thoát thân thật, thế thì hắn không cản được.

Ừm, chắc chắn là sẽ ban.

Trong lòng do dự nên ra tay cũng chậm hơn vài phần.

Lạc Cầu Chân thấy mâu thuẫn trong lòng hắn, quát lớn: “Còn không ngừng tay, chẳng lẽ ngươi muốn Hắc Bạch thần cung ra tay quy mô lớn, san bằng cái môn phái nhỏ bé của ngươi hay sao?”

Phủ Trấn Thủ.

La Minh Hiên đang vừa uống trà vừa nghe đệ tử báo cáo.

“Tích Lạc sơn... Lạc Cầu Chân này đúng là chịu khó. Đúng rồi, bên phía Vân Tuyệt môn nói sao?”

“Điền Viễn Trung và Cố Phong Hiên đã lên đường.”

“Cố Phong Hiên ra tay? Thế thì tốt, thế thì tốt.” La Minh Hiên bắt đầu cười khà khà.

Thái Âm môn muốn hắn cố gắng đừng giết Lạc Cầu Chân, thế nhưng không giết Lạc Cầu Chân, mình lấy gì ra ngăn cản hắn?

Vì vậy La Minh Hiên bảo Vân Tuyệt môn ra tay nhưng cố ý không nói là không nên giết người, thật ra là muốn Vân Tuyệt môn hiểu lầm.

Cứ như vậy, Vân Tuyệt môn ra tay giết Lạc Cầu Chân, cho dù Hắc Bạch thần cung hỏi tội cũng là trách nhiệm của của Vân Tuyệt môn, không liên quan gì tới mình. Không khéo còn có thể dựa vào đó diệt trừ Vân Tuyệt môn, giải trừ thỏa thuận, danh chính ngôn thuận chiếm cứ Đông Phong quan. Vân Tuyệt bí cảnh không có hiệu quả gì, Thái Âm môn đang cảm thấy giao dịch này là mình chịu thiệt.

Có nghĩ thế nào La Minh Hiên cũng thấy tính toán của mình hoàn toàn không sơ sót, càng nghĩ càng đắc ý, đã bắt đầu cười khà khà.