Chương 915 Đổi trắng thay đen 2
Mà mọi người ủng hộ Nhạc Tâm Thiện, nguyên nhân rất lớn vì hắn là Nhạc Tâm Thiện!
Hắn là đại điện chủ!
Hắn nói phải nghi ngờ, thế là mọi người phải nghi ngờ.
Nếu nhất định phải tìm một lý do nào đó, thì là vì mọi người quá nôn nóng muốn tìm ra kẻ đã bán đứng Hắc Bạch thần cung.
Đói bụng ăn quàng, có mục tiêu thì gặm đã rồi tính.
Thế là nghi ngờ cứ thế tồn tại, nguyên nhân chưa động thủ chỉ vì chuyện Yên Vũ lâu còn chưa giải quyết.
Mãi tới lúc này, Trì Vãn Ngưng đột nhiên cắn ngược lại Nhạc Tâm Thiện.
Mọi người bỗng cảm thấy, luận điệu này rất có lý!
Giả sử...
Giả sử Nhạc Tâm Thiện mới là đầu sỏ thật sự gây họa, như vậy mọi chuyện trong mấy năm vừa qua cũng có lời giải thích.
Vì những bí mật đó, chưa chắc Ninh Dạ đã biết, còn Nhạc Tâm Thiện thì biết.
Trận chiến ở Thiên Cơ môn là Nhạc Tâm Thiện thống lĩnh, kết quả có ba người chạy mất.
Trận chiến ở Vô Thường tự, là Nhạc Tâm Thiện thống lĩnh, kết quả hao binh tổn tướng.
Chuyện Triệu Long Quang là Nhạc Tâm Thiện chủ trì, kết quả là trốn tới Mộc Khôi tông.
Trận chiến phục kích Tử Lão là Nhạc Tâm Thiện và Tây Phong Tử đánh lén, kết quả Tây Phong Tử bị thương, tu vi trì trệ không thể tiến bộ, Nhạc Tâm Thiện thì chẳng làm sao.
Trận chiến ở Cố Tiêu Tiêu là Nhạc Tâm Thiện lãnh đạo, kết quả là Vạn Hoa cốc dọa dẫm đoạt mất một số lợi ích, Mộc Khôi tông nhân cơ hội đánh lén giết chết Giới Như Sinh, thu được Ác Niệm Sát Cốt.
Thẩm vấn trong đại điện cũng là Nhạc Tâm Thiện chủ trì, vừa đốt Cừu Bất Quân, vừa thẩm vấn Ninh Dạ, cuối cùng người bán đứng thần cung lại là Doãn Thiên Chiếu. Sau đó Nhạc Tâm Thiện lại gạt bỏ ý kiến mọi người đề bạt kẻ thua là Lạc Cầu Chân.
Trận chiến ở Hàn Cực bí cảnh, Ninh Dạ đưa ra nghi vấn, cả Nhạc Tâm Thiện và Phong Đông Lâm đều hất tội sang người khác không chịu quyết định. Lát sau sự thật chứng minh là Ninh Dạ, còn khổ cho Ninh Dạ phải đứng ra ngăn cơn sóng dữ, nhưng Nhạc Tâm Thiện lại nghi ngờ Ninh Dạ, bảo Lạc Cầu Chân tra xét Ninh Dạ, đối xử với công thần như phản loạn.
Nếu bỏ qua thân phận, có thể thấy cách làm việc của Nhạc Tâm Thiện cực kỳ có vấn đề.
Chuyện xui xẻo thì đều có mặt hắn, sau đó còn nghi ngờ công thần, nhắm vào công thần; có nhìn thế nào cũng là gián điệp của kẻ địch cài cắm bên cạnh, phụng lệnh thanh trừ trung lương!
Đương nhiên, đại điện chủ có hy vọng trở thành chưởng giáo.
Vì vậy có thế nào mọi người cũng không tin là Nhạc Tâm Thiện lại ngu xuẩn tới mức từ bỏ tiền đồ tốt đẹp quay sang làm công cho Mộc Khôi tông.
Thế nhưng, nếu chuyện nghi ngờ vô lý nhắm vào Ninh Dạ có thể xuất hiện, vì sao chuyện vô lý của Nhạc Tâm Thiện lại không thể tồn tại?
Đặc biệt là... Trì Vãn Ngưng còn vạch ra Nhạc Tâm Thiện từng giấu giếm.
Những thứ hắn giấu giếm, nếu có thêm lời giải thích: Ví dụ như kỳ ngộ mà hắn từng gặp có liên quan tới Mộc Khôi tông.
Thế là có thể giải thích được rồi.
Không có nghi ngờ thì nhìn thế nào cũng thấy bình thường.
Còn đã nghi ngờ thì khác nào nghi hàng xóm trộm rìu, có nhìn thế nào cũng cảm thấy người này có vấn đề.
Thế là lúc này ánh mắt mọi người nhìn Nhạc Tâm Thiện bắt đầu kỳ quái.
Lúc này Nhạc Tâm Thiện lại rất bình tĩnh.
Hắn cười ha hả.
Rồi vỗ tay mấy cái: “Được! Được! Được! Dũng cảm lắm! Không hổ là nữ nhân của Ninh Dạ! Ta muốn nghe xem ngươi định vu oan giáng họa như thế nào?”
Bây giờ hắn đã hiểu.
Chắc chắn Ninh Dạ là Bạch Vũ, tất cả đều là âm mưu.
Mà sau khi mọi chuyện phát sinh, Trì Vãn Ngưng không chạy trốn, chính là để đối phó với bản thân.
Được lắm, Ninh Dạ, y cố ý làm vậy.
Y không muốn ám sát.
Như vậy quá vô vị.
Y muốn vu oan cho mình, hãm hại mình, để mình chết oan chết uổng.
Nhưng hắn không hiểu nổi, Ninh Dạ định làm như thế nào.
Trì Vãn Ngưng đã nói: “Hết cách rồi nên đòi chứng cứ? Tất cả những người trong lòng có chuyện xấu đều nói vậy, không có gì lạ.”
Nhạc Tâm Thiện bị cô nàng chọc tức, không nói được câu gì.
Đúng, người trong lòng có ý xấu thì đòi chứng cứ, chẳng lẽ người không có ý xấu thì không thể đòi chứng cứ?
Thế mà cũng lôi ra làm lý do.
Nhưng hắn cũng đột nhiên ý thức được, Trì Vãn Ngưng nói vậy thật ra không phải để chứng minh điều gì mà là để tăng cường nghi ngờ của mọi người về mình.
Nhưng lúc này Nhạc Tâm Thiện đã không còn đường lui, đành hừ một tiếng nói: “Nữ nhân kia! Ngươi chỉ biết nói xuông thôi sao? ’
“Đương nhiên là không!” Trì Vãn Ngưng ngạo nghễ đáp: “Ngươi muốn chứng cứ thì ta cho ngươi chứng cứ. Trước tiên xin hỏi đại điện chủ, năm xưa ngươi tu luyện Chấp Tử thần thông bị tẩu hỏa nhập ma, phải dùng thứ gì khôi phục?”
Nhạc Tâm Thiện hừ một tiếng nói: “Không liên quan gì tới ngươi.”