← Quay lại trang sách

Chương 1367 Mục đích của Bàn Xà 4

Tinh Sa!

Đúng rồi!

Bây giờ tất cả tu sĩ đều hiểu, Tinh Sa kia chính là vật tiếp dẫn, bọn họ giết càng nhiều ma vật, thu được càng nhiều Tinh Sa, ma vật có thể đi sang sẽ càng cường đại.

Còn khe hở kia chỉ là mồi nhử, mồi nhử thu hút bọn họ ra tay, bất luận bọn họ có ngăn cản hay không cũng không thể ngăn cản ma vật xâm nhập.

“Hủy diệt tất cả Tinh Sa!” Đại năng Nhân Hoàng kêu lên.

Trong giờ phút này, hủy diệt Tinh Sa mới là biện pháp duy nhất, cho dù tiếc nuối, nhưng không còn lựa chọn nào khác.

Có điều, lúc này Ninh Dạ lại truyền âm nói: “Tử Lão, Vãn Ngưng, nói cho tất cả người mình đừng phá hủy Tinh Sa, cố gắng đoạt lấy Tinh Sa của người khác.”

“Cái gì?” Tu sĩ Thiên Tằm nhận được tin tức của Ninh Dạ, không ngờ lại là mệnh lệnh như vậy.

Khoảnh khắc đó, thậm chí bọn họ cho rằng có người giả mạo Ninh Dạ.

Trì Vãn Ngưng đã nói: “Chàng có biết chàng đang làm cái gì không? Làm vậy sẽ khiến tất cả tu sĩ ở nơi này coi chúng ta là kẻ địch chung.”

“Không sao cả!” Ninh Dạ lại chỉ tay, mây gió biến đổi, bốn phía xuất hiện ảo ảnh: “Mọi người cứ giả bộ làm ma vật là được, nói chung cố gắng giữ lại Tinh Sa, sau đó hành động theo lời ta.”

“Đã hiểu!” Do lòng tin kiên định đối với Ninh Dạ, đám người Tử Lão không hề do dự, dồn dập xuất thủ, lần này mục tiêu là đám tu sĩ kia.

Trên bầu trời, cuối cùng Ma Đồ cũng chạy về, hai ma chọi một người, đối đầu với Ninh Dạ.

Nhưng Ma Đồ nhìn Ninh Dạ lại nhìn mình, gãi đầu nói: “Thật ra ta cảm thấy cho dù ta có ra tay cũng không ngăn được tên này. Bây giờ thực lực của hắn mạnh hơn chúng ta, hay là ngươi nói chuyện với hắn tiếp đi.”

Giờ thì đầu óc ngươi lại tỉnh táo?

Tử Diệp bị hắn chọc tức tới mức không nói ra lời.

Nhưng lúc này đám người Tử Lão đánh ngược lại, khiến hắn có cơ hội lật ngược tình thế.

Hắn nhìn bên dưới nói: “Bảo sao ta cứ cảm thấy có vài tu sĩ quen thuộc, hóa ra bọn họ là tu sĩ trên Thiên Tằm của ngươi? Ninh Dạ, ngươi không chỉ có thể để bản thân chuyển sinh mà còn có thể giúp người khác chuyển sinh cùng?”

“Ta còn tưởng ngươi biết lâu rồi.” Ninh Dạ bình tĩnh đáp: “Nhưng người của ta không thể tranh thủ nhiều thời gian đâu. Tử Diệp, bất luận ngươi có tin hay không, lần này ta không định ngăn cản ngươi. Ta chỉ muốn biết, Bàn Xà bố trí đạo tắc gì ở đây?”

Tử Diệp hừ lạnh: “Nực cười, ta đang đề phòng ngươi! Nói cho ngươi, không khéo tình hình hiện tại có tốt mất, cuối cùng vẫn thất bại thôi.”

Ninh Dạ lắc đầu: “Nhưng nếu ngươi không nói, chắc chắn ngươi sẽ thất bại. Nói rồi, có lẽ còn một chút cơ hội.”

“Cơ hội gì? Ngươi là người trong chính đạo, khí vận chi tử, ngươi lại đi liên thủ với ma đạo chắc?”

“Sao lại không được?” Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Năm xưa ở Dạ Quang đảo, ta cũng từng nuôi ma mười mấy năm, nhưng có bao giờ thấy khí vận hạ thấp đâu? Xưa nay thiên đạo không nhìn vào thiện ác, nếu bàn về làm ác, xưa nay trong tu sĩ chính đạo cũng không thiếu kẻ ác. Thiên đạo không dùng thiện ác đánh giá thế nhân, chỉ nhìn theo đạo. Chỉ cần ta không nhập ma đạo, cho dù dung túng ma đầu vào núi thì đã sao?”

Tử Diệp không ngờ Ninh Dạ lại nói vậy: “Ngươi cũng nhịn nhận rõ ràng nhỉ.”

Ninh Dạ trả lời: “Muốn làm trung khuyển thì phải giỏi nắm ý bề trên.”

Câu này của Ninh Dạ không sai, thiện ác là con người đánh giá, không phải thiên đạo đánh giá.

Tiêu chuẩn đánh giá của thiên đạo luôn rất đơn giản, đó là không cho đạo tắc ma đạo ô nhiễm Chính giới, cái gọi là trừ ma chính là loại trừ đạo tắc ma đạo chứ không phải ma đầu có sinh mệnh.

Không hiểu điều này, thì đừng hòng làm nhân viên ưu tú.

Còn đối với Ninh Dạ, vấn đề quan trọng nhất hiện tại là giải quyết phiền phức bên phía bản thể, mà phiền toái lớn nhất của bản thể là bên đó có thần binh đại đạo mà lại không thể sử dụng. Tuy có thể phân tích đạo tắc mà Chúa Tể để lại, nhưng trong thời gian ngắn cũng khó mà phát huy tác dụng.

Nếu muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có thể nhờ cậy nơi đây.

Lúc này Ninh Dạ hỏi thẳng: “Nói đi, đạo tắc là gì? Nếu ngươi hợp tác, ta cũng phối hợp với ngươi. Nếu ngươi không nói, thật ra ta cũng sẽ biết, chẳng qua hơi tốn công sức mà thôi... Tham si tăng ác khổ, sắc yếm sát ô ly!”

Nghe y nói câu này, thân thể Tử Diệp chấn động dữ dội.

Hắn không ngờ Ninh Dạ còn biết cả cái này.

Lúc này cuối cùng hắn cũng cúi đầu: “Tham!”

Tham!!!

Bản đạo của phản giới thường ngược với chính giới.

Tham si tăng ác khổ, sắc yếm sát ô ly, đều có thể thành đạo, đều có thể nhập ma.

Mà đại đạo về Tham còn là căn bản, là khởi nguồn của vạn ma!

Nếu nói lúc trước Ác Sát Ma Tổ ban bố đại đạo Kim hành vẫn coi là đại đạo tồn tại trong chính đạo, thế thì Tham đạo thật sự là đại đạo bản nguyên của ma giới.