Chương 1458 Lấy lui làm tiến 2
Phiền phức thật sự vẫn là Tử Cực.
Chắc chắn lúc này Tử Cực sẽ nổi nóng tới cùng cực, bây giờ đệ tử Chính Khí tông đã vô dụng, không khéo hắn sẽ giết chết toàn bộ bọn họ.
Tuy Thịnh Đông Bình và Dương Cực Phong là phân thần chuyển sinh, nhưng nếu có thể, Ninh Dạ cũng không muốn bọn họ chết.
Ninh Dạ suy nghĩ rồi nói: “Đưa Hãn Hải Tiên Tôn và Hạo La Tiên Tôn tới cho Chính Khí tông.”
“Cái gì?” Tất cả mọi người giật mình.
Công Tôn Điệp còn bật thốt lên: “Đám Nhân Hoàng này đáng giá cả đóng tài nguyên đấy.”
Ninh Dạ trừng mắt với cô: “Đông Bình và Cực Phong đều trên tay Tử Cực, có thể bị hắn giết chết bất cứ lúc nào. Hy vọng lão già này chưa nóng máu choáng đầu tới mức ra tay giết người... Đưa người sang cho Chính Khí tông, bọn họ sẽ biết nên làm như thế nào. Không khéo còn có thể giúp chúng ta san sẻ một chút áp lực.”
Nghe y nói vậy, Trì Vãn Ngưng đã hiểu: “Để ta làm.”
Sau khi thông báo xong chuyện này, Ninh Dạ đứng thẳng người dậy, bay ra khỏi Vạn Tiên thượng giới.
Lang Gia các.
Quy Linh Nương nằm nghiêng trên giường thơm, như đang ngủ say, nửa tỉnh nửa mơ.
Đột nhiên mở mắt, nhẹ nhàng nói: “Đi ra đi.”
Thân hình Ninh Dạ lập tức xuất hiện, đi tới ngồi xuống trước Quy Linh Nương: “Đệ tử Ninh Dạ tham kiến sư phụ.”
Quy Linh Nương chậm rãi ngồi đậy: “Ngươi còn biết đường tới gặp ta cơ à. Mấy năm nay ngươi uy phong quá nhỉ.”
Ninh Dạ mỉm cười: “Đệ tử tùy tiện quá khiến sư phụ gặp phiền phức rồi.”
“Phiền phức nhỏ thì không phải lo, nhưng ngươi tuyệt đối không nên trêu chọc cả Tử Cực cung. Chẳng lẽ ngươi nghĩ có sư tổ che chở thì ngươi có thể bình an vô sự à?”
Ninh Dạ mỉm cười đáp: “Nếu nói hoàn toàn không định nhờ sư tổ che chở, thế thì rõ là huênh hoang khoác lác. Nhưng mọi chuyện đều có quy củ, đệ tử dựa vào bản lĩnh của mình đánh bại Tử Cực cung, nếu chuyện gì cũng phải nhờ sư tổ, thế thì loại môn phái này còn tồn tại để làm gì?”
Quy Linh Nương hừ một tiếng: “Ngươi nói câu này với ta làm gì, có giỏi thì nói với Tử Cực đi.”
Ninh Dạ lắc đầu: “E là bây giờ không phải lúc nói lý với Thánh Tôn lão nhân gia.”
“Là sao?”
“Đệ tử mới từ thượng giới hạ xuống, trước lúc tới đây đã phát hiện Thiên Cơ thượng giới có chấn động kỳ dị, dường như có ma khí xuất hiện.”
“Hả?” Quy Linh Nương thầm kinh hãi: “Ma đạo xâm lấn Tử Cực thượng giới? Có liên quan gì tới ngươi không?”
Ninh Dạ trả lời: “Đương nhiên là không liên quan, thật ra chuyện này không cần hỏi ta. Có lẽ tạm thời thì Thánh Tôn cũng không có gì đáng ngại, chỉ là ma đạo thì chưa tới mức ảnh hưởng tới hắn. Nhưng có lẽ tính khí lão nhân gia sẽ bất ổn, nếu không có ai đứng ra giải quyết, rất có thể sẽ phát điên.”
“Ngươi gặp phiền phức, nhưng lại đòi những Thánh Tôn khác đứng ra giảng hòa cho ngươi?”
Ninh Dạ lại mỉm cười lắc đầu: “Ta không cần sư tổ cầu tình cho mình, là mời sư tổ đứng ra cầu tình cho Chính Khí tông. Dù sao đi nữa Chính Khí tông cũng là người vô tội. Quan trọng nhất là... Tử Cực cung và Chính Khí tông không thể có vấn đề, dù sao hậu quả quá nghiêm trọng.”
“Thế còn ngươi? Ngươi định làm thế nào?” Quy Linh Nương kinh ngạc.
Ninh Dạ tự tin mỉm cười: “Nếu Tử Cực Thánh Tôn định tới gây sự với đệ tử, thế thì cứ để Thánh Tôn tới.”
Lời nói đơn giản nhưng lại cực kỳ tự tin.
Quy Linh Nương không thể hiểu nổi, nhìn Ninh Dạ nói: “Ta càng lúc càng không hiểu nổi nhà ngươi. Nhưng ngươi nói cũng đúng, chuyện này không thể làm liên lụy quá lớn được. Ta sẽ lập tức liên hệ với các phái khác, cho dù thế nào cũng không thể để mọi chuyện lớn thêm.”
Tử Cực thượng giới.
Tử Cực Thánh Tôn lửa giận bừng bừng.
Khổ cực suốt hai trăm năm, toi công trong một sớm chiều, có thể nói trực tiếp đánh hắn về nguyên hình.
Không chỉ có vậy, ngay cả đệ tử Chính Khí tông cũng dính độc, bây giờ chỉ có thể tự vệ, đừng hòng kiềm chế giúp hắn.
Ma đầu!
Còn cả tên Ninh Dạ kia nữa!
Nghĩ tới hai cái tên này là Tử Cực Thánh Tôn lại thấy muốn phát điên.
Hắn muốn giết ra ngoài, nhưng bây giờ tình huống bản thân đang nguy cấp, giết ra ngoài chỉ tổ bại lộ bản thân. Tuy ở đây hắn bị ma đạo xâm lấn, nhưng không phải không có cơ hội loại bỏ; chưa tới bước đường cùng thì hắn cũng không định liều mạng.
Đang lúc bàng hoàng do dự, lại nghe bên ngoài có giọng nói vang lên: “Tử Cực đạo hữu, có thể bỏ chút thời gian gặp mặt không?”
“Hạo Nhiên Thánh Tôn?” Tử Cực cả kinh.
Bên hắn vừa dính bẫy, Hạo Nhiên Thánh Tôn đã nổi lên, hiển nhiên việc này đã bị phát hiện.
Tử Cực Thánh Tôn hừ một tiếng nói: “Có gì thì nói luôn bên ngoài đi.”
Hạo Nhiên Thánh Tôn cười nói: “Ta có thể hiểu được nỗi khổ của ngươi, xem ra trận chiến với Ác Sát Ma Tổ năm xưa khiến ngươi chịu không ít phản ứng. Chỉ tiếc đạo hữu giữ bí mật không nói, cuối cùng cũng là phòng bị quá mức, sao phải như vậy?”