Chương 1468 Trảm ma nghiệp 3
Bây giờ hắn là ma đầu ma đạo, nhưng từng trải qua khảo nghiệm của thiên đạo, thân ma mà tâm chính, nội tâm kiên định không hề dao động, cũng há miệng về phía Tử Cực Thánh Tôn và Thất Dạ Tinh Quân.
Đồng thời khí tức Ninh Dạ tăng vọt.
Đòn này của hắn đã chém chết một vị Thánh cảnh, có thể nói hoàn thành ngưỡng cửa quan trọng nhất từ Nhân Hoàng tới Thánh cảnh, cũng có tư cách thăng cấp lên Thánh Nhân.
Nhưng Ninh Dạ vẫn không hài lòng mà tiếp tục chém về phía Thất Dạ Tinh Quân: “Ngươi cũng là ma! Chém một Thánh thành đạo đẫu sao cũng không bằng chém tam Thánh thành đạo!”
Thất Dạ Tinh Quân nổi giận: “Tuyền Cơ xích nằm trong tay ta!”
“Không sao!” Ninh Dạ áo đen lại há miệng hút, chỉ thấy hắc quang trên Tuyền Cơ xích biến mất, lại tỏa hào quang rực rỡ.
Thất Dạ biết không ổn, vội vàng hô với Bàn Xà: “Giúp ta!”
Bàn Xà đang áp chế tám vị Thánh Tôn, nhưng cũng biết nếu cứ để Ninh Dạ chém tiếp, chỉ e chuyện lớn hỏng bét, con mắt trợn trừng, một luồng sáng chiếu lên người Thất Dạ.
Thất Dạ và Tử Cực Thánh Tôn tách ra, không đấu đá nữa.
Chỉ thấy lực lượng tinh quang ngưng tụ xung quanh, tạo thành một đường hầm không gian khổng lồ.
Sau đó là một luồng tinh quang bắn ra từ đường hầm kia, chính là bản thể Thất Dạ ở khu vực tam tinh ra tay can thiệp.
Ninh Dạ cười ha hả: “Đang đợi nhà ngươi đây!”
Giữa ánh tinh quang rực rỡ, trong đường hầm không gian cũng lại xuất hiện một bóng người, mờ mờ ảo ảo, chính là thân hình bản thể Ninh Dạ.
Thời khắc này Thất Dạ Tinh Quân và bản thể Ninh Dạ đồng thời dùng bản thể vượt hư không tới đây.
Thất Dạ hoảng hốt: “Đóng lại!”
Hắn vừa dốc hết công sức và tâm tư mở đường hầm, giờ lại muốn đóng lại.
Nhưng làm sao Ninh Dạ lại cho hắn cơ hội được, chỉ nghe tiếng nổ ầm ầm vang lên, Côn Lôn kính xoay chuyển, Ninh Dạ đã nói: “Kính xinh Hằng Vũ Thánh Tôn giúp ta!”
Bên kia Hằng Vũ Thánh Tôn đã hiểu: “Quả nhiên, ngươi là thiên ngoại phi tiên chuyển thế tới. Cũng được, cũng được!”
Sau câu này của hắn, chỉ thấy đường hầm không gian lại mở rộng.
Đường hầm vốn phải mất một canh giờ mới có thể đi qua, được Thất Dạ, Ninh Dạ và Hằng Vũ Thánh Tôn liên thủ gia trì, tiến độ tăng vọt.
Chỉ thấy trong đường hầm, bản thể Ninh Dạ nhanh chóng bay qua, một luồng thánh quang đã chiếu rọi ra ngoài đường hầm, đánh lên đầu Tử Cực Thánh Tôn: “Ngươi là kẻ thứ hai!”
“Không!” Tử Cực Thánh Tôn sợ hãi hét lên, sấm sét ma đạo ngưng tụ, bắn về phía đường hầm.
Nhưng Ninh Dạ áo đen chỉ há miệng hút một cái là hấp thu được sấm sét ma đạo này.
Mà mỗi khi hắn hấp thu một lần, ma nghiệp của bản thân càng cường thịnh, khí thế của Ninh Dạ áo trắng cũng theo đó mạnh lên.
Tài Quyết Thánh Tôn tặc lưỡi than thở: “Đại đạo Tài Quyết của bản tọa mà ngươi vận dụng được tới mức này.”
“Thân nhập ma mà tâm ở chính!” Hạo Nhiên Thánh Tôn cũng thở dài: “Ninh Dạ, ngươi đúng là lợi hại, Hạo Nhiên Chính Khí của ta cũng không được như vậy!”
Chỉ thấy Huyết Liêm lại chém xuống, lần này đánh lên người Tử Cực Thánh Tôn, Tử Cực Thánh Tôn phát ra tiếng gầm thét không cam lòng.
Sau đó toàn bộ thân thể vặn vẹo biến đổi, hóa thành ma diễm dữ dội vô biên, Ninh Dạ áo đen không hề khách khí nuốt trọn.
Bàn Xà biết không ổn, cứ theo đà này tất cả muốn ngày hôm nay đều trở thành lương thực của Ninh Dạ.
Hào quang trên mắt xoay chuyển, chiếu lên người Thất Dạ, lại định hấp thu phân thân Thất Dạ trước.
Nhưng ngay lúc này bản thể Thất Dạ ở đầu kia đường hầm không gian đã bắn ra một luồng tinh quang: “Đừng động vào phân thân của ta!”
Luồng tinh quang này ngăn cản Bàn Xà, khiến hắn tức tối la hét: “Ngu xuẩn, chỉ một phân thân ma đạo thôi mà cũng không nỡ bỏ, nếu không ngay chính ngươi cũng thành lương thực cho hắn đấy!”
Thất Dạ Tinh Quân không hề sợ hãi: “Ta hóa thân ngàn vạn, thiên địa đâu đâu cũng có thể tung hoành, có chỗ nào mà không đến được!”
Bàn Xà nổi giận cười lớn: “Ngươi không biết thế nào là ‘trảm ma nghiệp” đúng không?”
Cái gì?
Thất Dạ Tinh Quân kinh ngạc.
Đúng là hắn không biết.
Nhưng Chúa Tể Bàn Xà không muốn giải thích, chỉ thở dài một tiếng: “Là ta tính sai. Ninh Dạ, lần này ngươi thắng rồi.”
Nói xong hắn chuẩn bị rụt đầu về.
Nhưng hai Ninh Dạ một trắng một đen đồng thời cười nói: “Ta có nói cho ngươi đi không?”
Bàn Xà ngớ người, chỉ nghe Hằng Vũ Thánh Tôn cười nói: ” Bàn Xà, ngươi hao hết tâm tư tới đây, cũng phải lưu chút kỷ niệm chứ?”
Trong lúc trò chuyện, Bát Đại Thánh Tôn đã đồng thời ra tay, kiềm chế Bàn Xà.
Lúc đầu Bát Đại Thánh Tôn dốc toàn lực ngăn hắn chui sang, nhưng bây lại kiên quyết không cho hắn đi.
Nhật Diệu Thánh Tôn cười dài nói: “Tốt lắm tốt lắm! Ninh Dạ, ngươi không phụ lòng kỳ vọng của chúng ta, vận mệnh tương lai của chúng ta phải dựa vào ngươi rồi!”
“Nhất định không khiến ngài thất vọng!” Ninh Dạ cười dài một tiếng, xoay chuyển Huyết Liêm, lại chém xuống.