← Quay lại trang sách

Chương 1412

Trong sân có một số nữ tu, trong đáy lòng lại đều nổi lên một chút gợn sóng…

Trong lúc vô hình, bầu không khí trên Thượng Thanh Sơn đã thay đổi, nghe lời nói của Phương Quý, dù là gia chủ Tần gia ngay từ đầu liền nhìn Phương Quý với ánh mắt phi thường cổ quái, giống như là mang theo một chút bất mãn, lúc này cũng đều có một chút kỳ quái thoảng qua, lúc nhìn Phương Quý, đã không còn loại địch ý trời sinh kia, ngược lại là có một chút than tiếc, giống như là thay cho nữ nhi của mình, sinh ra một chút ý vui mừng…

Mà bầu không khí biến hóa này, giống như là có áp lực vô cùng, đặt ở trên người của ba vị lão thần tiên.

Cuối cùng làm như thế nào, vẫn là do bọn hắn quyết định.

Làm theo đề nghị của tông chủ Thái Bạch Tông, hay là làm theo ý mình, đưa Tiểu Lý Nhi vào Cửu Thiên Cung, bọn hắn cũng cần phải lựa chọn…

“Kỳ thật, chúng ta đã bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này từ một ngày trước…” Đón ánh mắt của mọi người, nhất là Phương Quý lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, ba người bọn hắn cũng trầm mặc một hồi lâu, vị lão giả áo bào trắng kia mới nói khẽ: “Các ngươi nói có lẽ không sai, người nào cũng nên có cơ hội lựa chọn, vị tôn nữ kia của ta đương nhiên cũng không ngoại lệ, tuy nhiên chúng ta cũng không phải là bời vì lí do này mà quyết định không đưa nàng vào Cửu Thiên Cung, nhưng tối thiểu…chúng ta cũng chưa có làm ra quyết định!”

Có người cảm thấy hơi bối rối và khó hiểu khi nghe điều này.

Ngược lại là tông chủ Thái Bạch Tông nghe lời này, ánh mắt nhìn về hướng lão giả mặc áo bào trắng, ngược lại là sinh ra một chút biến hóa, hắn hiểu được ý tứ trong lời nói này, bọn hắn đương nhiên sẽ không giống như tu sĩ Bắc Vực bây giờ, bởi vì chủ đề cái gì lựa chọn hay không lựa chọn, liền quyết định không đi bù đắp Vạn Vật Quy Nguyên Đại Trận, nhưng bọn hắn cũng do dự, bởi vì do dự, mới dẫn đến bây giờ cũng không làm ra quyết định.

Bằng không, Tiểu Lý Nhi đã sớm bị đưa vào Cửu Thiên Cung, cũng sẽ không lần nghị luận này.

Nguyên nhân bọn hắn không có làm ra quyết định này, ai cũng khó nói, nhưng có khả năng hơn phân nửa không phải là bởi vì mềm lòng, mà là bởi vì suy tính đối với một ít chuyện khác, ví dụ như thái độ của tu sĩ Bắc Vực, ví dụ như thái độ của Kiếm Tiên trên trời, ví dụ như thái độ của mình.

Nhưng vô luận như thế nào, phần do dự đứng trước lựa chọn này, đã bảo vệ Tiểu Lý Nhi.

“Nếu còn chưa quyết định, vậy liền không cần quyết định!” Phương Quý hít vào một hơi thật sâu, nở nụ cười, chắp hai tay ở sau lưng nói: “Hiện tại ta đi diệt trừ vị Ma Tử kia, trở về liền thành thân!”

Đám người nghe hắn nói nhẹ nhõm như thế, trong lòng lại càng thêm nặng nề.

Trong lúc nhất thời có không biết bao nhiêu ánh mắt rơi vào trên người hắn, đều có một chút trầm ngưng cùng với kiềm chế.

Chẳng lẽ người này không biết Ma Tử có bao nhiêu đáng sợ?

Không, hắn hẳn là so với bất luận kẻ nào đều hiểu Ma Tử có bao nhiêu đáng sợ, nhưng hắn thế mà thật sự muốn làm như thế…

“Phương sư đệ, ngươi bây giờ đối mặt với Ma Tử, vẫn là quá miễn cưỡng!” Trong một mảnh trầm mặc, A Khổ sư huynh bỗng nhiên đứng dậy, nói với Phương Quý: “Tu vi của Ma Tử cường đại không nói đến, mà hơn phân nửa Đại Đạo Di Bảo trên thế gian, đều đã rơi vào trong tay hắn, lúc này ngươi đọ sức cùng với hắn, sẽ chịu rất nhiều thiệt thòi…”

Phương Quý cảm động thoảng qua, vẫn là thở dài nói: “A Khổ sư huynh, nếu ta không xuất thủ, như vậy…”

Còn chưa nói hết lời, A Khổ sư huynh liền tiến về phía trước một bước, nói: “Ta có thể cho ngươi mượn Chân Ma chi ý…”

Phương Quý lập tức giật mình: “Hả?”

A Khổ sư huynh bàn tay mở ra, liền thấy trong lòng bàn tay hắn, có một đoàn khí tức đen ngòm, lại có một chút tương tự cùng với khí tức của con mắt quái dị Ma Sơn trước đây, A Khổ sư huynh nhìn đoàn khí tức màu đen này, thấp giọng nói: “Thứ này kỳ thật là do ta dùng bí pháp Chân Ma nuôi ra, mặc dù ta không có Lục Thi, nhưng ma ý lại càng thuần túy hơn so với người mượn nhờ Lục Thi thành ma, đây cũng là bản nguyên chi khí của ta, Phương Quý sư đệ, ngươi vứt bỏ con mắt quái dị Ma Sơn, thực lực đại tổn, nhưng chuyện này cũng không, ta cho ngươi mượn ma ý, bù đắp bản nguyên con mắt quái dị của ngươi!”

Vừa nói chuyện, hắn đã đưa ma ý cho Phương Quý.

Ma ý rơi vào giữa trán của Phương Quý, lại là ba đạo nếp nhăn, đan xen với nhau, ẩn ẩn giống như tạo thành hình dạng một con mắt quái dị.

Cảm thụ được khí tức của con mắt quái dị này, cả người Phương Quý cũng đều ngây ngốc một chút, sắc mặt ẩn ẩn có một chút cảm động.

“Phương Quý, còn có chúng ta…” Lúc này bị chen ở phía sau đám người, đám đệ tử Thái Bạch Tông thành thành thật thật đi theo sau lưng các trưởng bối đứng dậy, người thứ nhất nói chuyện lại là Hứa Nguyệt Nhi vành mắt đều đỏ, nàng điềm đạm đáng yêu nhìn Phương Quý, nói: “Chúng ta…chúng ta cũng đều từng đi theo ngươi, mượn nhờ đạo uẩn đèn Âm Dương tu hành, nuôi thành đạo uẩn Âm Dương trên người, hiện tại, chúng ta cho ngươi mượn…”

Nói xong lại sắp khóc lên: “Cho ngươi mượn đi…đi cưới vợ…”

Phương Quý càng là ngây dại, cảm động nói không ra lời, trên mặt lộ ra một mảnh thần sắc lo lắng.

“Ài, đã như vậy, ta cũng cho ngươi mượn…” Lại có một người nói chuyện, lại là Bạch U Nhi trong Thái Bạch Tam Anh, nàng chậm rãi nói: “Huyết mạch của ta là Quỷ Thần cùng với người, huyết mạch Quỷ Thần, chính là huyết mạch Tiên Linh Sơn, máu trên người ta, liền có khí tức Tiên Linh Sơn, hẳn là có thể giúp ngươi một tay…”

Phương Quý ngạc nhiên quay đầu nhìn về hướng nàng, càng cảm động hơn.

“Ngao…” Tiểu Hắc Long Lai Bảo một mực ngồi xổm ở trên bờ vai Phương Quý, lúc này thế mà cũng chầm chậm ngẩng đầu lên, liếm liếm mặt của Phương Quý, sau đó ngao một tiếng, trong miệng lại là phun ra một sợi huyết khí, giống như hình rồng, nhẹ nhàng tung bay ở quanh người Phương Quý.

Đám người thấy thế, đã là quá sợ hãi.

Sợi huyết khí này, chính là Tổ Long chi huyết của Tiểu Hắc Long, cũng là bảo bối trân quý nhất của nó.

Trước đây, Tổ Long chi huyết đã bị Ma Tử đoạt đi một nửa, may mà Anh Đề liều chết tới cứu, mới bảo vệ được một nửa Tổ Long chi huyết, mà bây giờ, nó lại phun ra hơn một nửa Tổ Long chi huyết, quấn quanh ở bên người Phương Quý, chính mình chỉ giữ lại một phần nhỏ để bảo đảm tính mệnh, đây đã là một loại cảm giác tín nhiệm không có cách nào tưởng tượng, mọi người đều ngạc nhiên kinh thán, nhưng ngay cả hai vị Long Chủ kia, cũng đều không có ngăn cản nó…

Phương Quý đã rất cảm động, muốn trả Tổ Long chi huyết cho nó, nhưng thấy mọi người đều nhìn chính mình, chỉ có thể cắn răng nhịn xuống, nhẹ nhàng sờ đầu của Tiểu Hắc Long, nói với nó: “Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ lấy lại những bản nguyên đã bị cướp đi kia về cho ngươi…”