← Quay lại trang sách

Chương 26

Khu A. Sau bữa tối không ai đến dùng bữa, đám giúp việc vẫn phải dọn thức ăn, rửa bát đĩa.

- Cẩn thận vỡ chén, để tâm vào.

- Mày điêu vừa thôi.

- Không, tao thề với trời đất tao nói thật. Rõ ràng tao thấy cô tiểu thư đó ngồi cạnh cậu 2, hai người thân mật vô cùng.

- Mày bảo tiểu thư đó và cậu cả nằm chung một giường tao còn tin được chứ với cậu 2...

- Trời ơi, đầu tiên tao cũng nghĩ mắt bị lé đấy chớ. Nhưng đúng là sự thật 1000%.

- Chả nhẽ cô tiểu thư ấy muốn cưa cả 2 cậu chủ nhà mình?

- Cỡ đó cũng dễ lắm... nhưng mà... với cậu 2, è, không tin được!

- Phải đấy, cậu 2 xưa nay có ưa con gái đâu. Ai đụng vào còn chết như chơi ấy chứ.

- Tao thề tao nói thật mà, tiểu thư đó đẹp quá chứ bộ.

- Không lẽ 2 cậu chủ nhà mình yêu một người?

- Như phim truyền hình ý nhỉ... hi...

Thụy An trở ra phòng ăn, gặp cô quản gia.

- Chị nghe về chuyện bên khu Băng chưa?

- Rồi. Con ranh đó may mắn lắm.

- Chúng ta không cần phải loại cái gai trong mắt bằng sức của mình nên nhờ một kẻ khác.

- Ai?

- Leader …

- Chẳng phải hắn đã thất bại và bị cậu cả...

- Hắn sẽ không dừng lại đâu. Lần này chỉ là thiếu tính toán nên mới vậy. Chị nghĩ sao nếu... chúng ta giúp hắn đây.

- Ổn lắm... ngày càng thông minh đấy, Thụy An. 23h hơn.

Băng nằm trên giường ngủ ngon lành.. Khang ngồi cạnh mải nhìn nhỏ ngủ, tay vẫn nắm lấy tay Băng. Quản lí bước vào.

-

Cảm ơn cậu chủ.

-

Vì sao?

-

Vì đã quay trở về cứu cô ấy.

-

Cô ấy là người của mày sao mà cảm ơn?

-

Em có thể biết tại sao... cậu chủ quay về không?

-

Không biết. Nhưng không có lần sau đâu.

Reng. Di động của Khang rung, cậu mở máy:

-

Sao?

-

Em xin lỗi, cậu chủ. Cảnh sát cơ động rượt ghê quá. Tụi em chỉ cho được một ô tô vào kho phê thải gần công viên được thôi. Một ô tô còn lại và đám anh em bị tóm mất rồi ạ.

Bàn tay Khang bỏ ra khỏi tay Băng. Cậu đứng dậy, người bắt đầu nóng lên.

-

Vậy là chỉ giữ được một nửa kho thiết bị?

-

Em xin lỗi. Không ngờ lần này lũ cớm xiết ghê quá.