← Quay lại trang sách

Chương 841 Thực Sự Là Phiền Chết Đi Được

Hạ Tiểu Bạch tay ngọc không nhịn đỡ trán, cô chỉ vào đôi bàn tay nắm chặt trắng như phấn của mỹ nữ có mái tóc dài đỏ rượu nói.

"Bởi vì cô ấy thật sự là hội trưởng của chúng ta, Vương Thiến Thiến."

"Nhưng mà cô ấy đã không còn là một cô gái lôi thôi nữa, mà là một đại mỹ nữ đúng nghĩa."

Hạ Tiểu Bạch vừa nói xong, tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ mặt không thể tin được!

Tống Cầm lại một lần nữa nghiêm túc quan sát mỹ nữ gợi cảm trước mặt, quả nhiên ở trên người cô thật sự tìm được vài chỗ giống với Vương Thiến Thiến.

"Trời ạ! Chẳng trách tôi nhìn cô ấy đã cảm thấy gặp ở đâu rồi."

"Người đẹp này thực sự rất giống hội trưởng! Ngoại trừ lưng không có bị gù... Thân hình, chiều cao của bọn họ không khác nhau là mấy."

"Ngũ quan cũng là có chút tương tự!"

Ngu Tiểu Ngọc trợn mắt lên: "Chị Tiểu Bạch, không có giỡn chứ? là cô gái khô khan của chúng ta... Hội trưởng!"

Hạ Tiểu Bạch duỗi ra ba ngón tay mảnh khảnh: "Tôi có thể thể, đại mỹ nữ đứng ở trước mặt các cô chính là hội trưởng Vương Thiến Thiến."

Sau khi Hạ Tiểu Bạch giải thích đơn giản, tiết lộ kế hoạch thay đổi Vương Thiến Thiến nói ra.

Người ở chỗ này đều là hít vào một ngụm khí lạnh.

Ngu Tiểu Ngọc càng là khiếp sợ, hét lên: "Cô thực sự là Hội Trưởng đại nhân!"

Đôi môi đỏ mọng gợi cảm của Vương Thiến Thiến nhẹ nhàng thở dài: "Đúng, để tôi lấy kính ra mang cho mọi người xem."

Nói xong.

Cô lấy ra cặp kính dày cũ của mình ra và đeo vào.

Lý Tu, Tống Cầm, Ngu Tiểu Ngọc và những người khác mới tin mỹ nữ gợi cảm trước mắt này đúng là hội trưởng Vương thiến Thiến của bọn họ.

Lý Tu đẩy kính mắt; "Quả nhiên đúng là không có gái xấu chỉ có cô gái lười..."

Vương Thiến Thiến cũng rất là vui vẻ khi được mọi người nhìn bằng ánh mắt sửng sốt.

Hóa ra đây chính là cảm giác được mọi người đánh giá cao.

Ngu Tiểu Ngọc đã bắt đầu táy máy tay chân, thỉnh thoảng ở trên mông Vương Thiến Thiến vỗ một cái, sờ eo, sờ đùi, còn chọt thỏ nhỏ.

"Tôi quả thực không thể tin được, Hội trưởng, cô hóa ra cũng là một nữ thần thâm tàng bất lộ nha."

"Xem ra trường học chúng ta lại có thêm một nữ thần trong danh sách những cô gái xinh đẹp nhất trường học rồi."

Một tuần sau.

Vương Thiến Thiến đang ngồi ở trong quán trà sữa, tay trắng ôm má.

Cô bất đắc dĩ nhìn WeChat.

Đúng lúc này lại có người xin thêm Wechat của mình.

"Rốt cuộc là tên khốn kiếp nào đã gửi ID WeChat của mình lên diễn đàn trường, chỉnh mình mỗi ngày nhận được không ít lời mời thêm bạn."

"Thực sự là phiền chết đi được."

Chính lúc cô còn đang oán giận.

Liền có một chàng trai rất đẹp trai đi tới, có chút khẩn trương nói.

"Thật xin lỗi mỹ nữ, có ai ngồi ở chỗ cô không? Tôi có thể ngồi chung bàn với cô được không?"

Vương Thiến Thiến nhìn xung quanh một chút, phát hiện vẫn còn rất nhiều ghế trống, vừa nhìn liền biết là qua để bắt chuyện.

Những ngày qua cô mỗi ngày đều sẽ gặp phải chuyện như vậy.

Có thể nói là thật sự đã quen với việc đó.

Trước kia là cảm thấy ngóng trông... Mà bây giờ chỉ cảm thấy mất kiên nhẫn.

Khuôn mặt thanh tú của cô khẽ mỉm cười.

"Thật ngại quá, tôi có hẹn với bạn, chẳng mấy chốc nữa sẽ tới."

Nam sinh đẹp trai cắn răng, vẫn không chịu bỏ cuộc.

Bởi vì cô gái trước mặt thật sự rất xinh đẹp.

"Như vậy... Chúng ta có thể làm bạn được không?"

"Thêm WeChat thì thế nào?" Lúc nói chuyện hắn còn lộ ra một nụ cười chân thành.

Nhất thời khiến Vương Thiến Thiến có chút xấu hổ không dám từ chối, đúng lúc cô đang do dự có nên lấy điện thoại ra hay không.

Đúng lúc này, một giọng nói rất dễ chịu khó phân biệt được nam hay nữ từ phía sau vang lên.

"Thật ngại quá, cô ấy là bạn gái của tôi."

"Cậu có thể nhường đường một chút không?"

Tên nam sinh này hơi không kiên nhẫn quay đầu, người đập vào mi mắt cũng khiến hắn sững sờ.

Đây là một chàng trai có làn da cực kỳ trắng trẻo và xinh đẹp, mái tóc ngắn màu trung tính, nụ cười duyên dáng trên ngũ quan tinh xảo.

Có thể nói là môi hồng răng trắng, da như mỡ đông, cổ áo khoác màu trắng hơi đứng lên, chiếc quần trắng tôn lên đôi chân dài thẳng tắp.

"Làm sao? Cậu còn muốn cướp bạn gái của tôi à?"

Tên nam sinh này tự biết mình không đẹp trai bằng chàng trai trước mắt, chỉ có thể phẫn nộ mà rời đi.

Vương Thiến Thiến kinh ngạc nhìn đôi mắt đẹp của vị khách, khuôn mặt xinh đẹp càng là có chút đỏ ửng.

"Bạch... Bạch công tử, anh tại sao lại ở chỗ này?"

"Hơn nữa... Hơn nữa còn nói tôi là bạn gái của anh?"

Vương Thiến Thiến hai mắt cụp xuống, đôi bàn tay nắm chặt không biết đặt ở đâu.

Hạ Tiểu Bạch đương nhiên là cố ý đến tìm cô, bởi vì còn lại một nhiệm vụ cuối cùng.

Tuy rằng chi nhánh này có thể làm được hay không, nhưng cô không muốn lừa dối Vương Thiến Thiến.

Làm cho cô ấy cả đời đều yêu thích một chàng trai không có thật.

Hạ Tiểu Bạch ôn nhu nói: "Tôi vừa vặn đi ngang qua mà thôi."

"Học tỷ thực sự là xin lỗi, vừa nãy tôi thấy chị hình như không muốn kết bạn với nam sinh kia."

"Nên mới tự chủ trương nói là bạn trai của chị."

Vương Thiến Thiến mặt đỏ bừng, lắc đầu liên tục.

"Bạch công tử không cần phải xin lỗi tôi, phải là tôi cảm ơn cậu mới đúng."

"Cái kia..... Cậu…"

Hạ Tiểu Bạch đoạt hỏi trước; "Đúng lúc tôi đang rảnh."

"Tôi giúp học tỷ một chuyện lớn như vậy, học tỷ không có lý do nào mà không mời tôi uống ly trà sữa chứ?"

Trong lòng Vương Thiến Thiến rất vui vẻ, điều này cũng là điều cô muốn nói.

"Đương nhiên có thể, Bạch công tử mời ngồi."

"Tùy tiện chọn, hôm nay tôi mời khách." ヾ(❀╹◡╹ )ノ~

------

Dịch: MBMH Translate