← Quay lại trang sách

Chương 843 Đàn Em Xin Hãy Quen Tôi

Vương Thiến Thiến chỉ chần chờ một chút liền trả lời.

"Bởi vì có hai người đã cho tôi động lực."

"Người đầu tiên là Bạch nữ thần."

"Người thứ hai chính là cậu Bạch."

"Thực ra lý do bởi vì cậu Bạch lớn hơn (Bởi vì cậu quá đẹp trai, siêu đẹp)."

"Tôi còn nhớ như in câu nói của cậu Bạch: Nếu như tôi ăn diện lên có lẽ sẽ trở thành một đại mỹ nhân."

"Tôi rất thích cậu Bạch, trong lòng vẫn luôn nghĩ nếu như trở nên xinh đẹp có lẽ sẽ xứng đôi với cậu."

"Nhưng mà, tôi không ngờ rằng cậu Bạch đã có vợ sắp cưới..."

Hạ Tiểu Bạch cười:

"Thì ra là thế, xem ra thân phận này của tôi cũng không phải hoàn toàn vô dụng."

"Xin lỗi chị Vương."

Vương Thiến Thiến chớp chớp mắt:

"Tại sao cậu Bạch lại xin lỗi tôi."

"Thực ra, tôi nên cảm ơn cậu Bạch vì đã giúp tôi có sức mạnh thay đổi bản thân, đương nhiên tôi cũng rất biết ơn đàn em Bạch."

"Không có hai người...có lẽ bây giờ tôi vẫn là một cô gái mà mọi người xem thường."

"Là hai người đã thay đổi tôi."

Cô nói xong liền nở một nụ cười thật xinh đẹp nhìn Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch có hơi xấu hổ, cô không vĩ đại tới thế, là do nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra.

"Chị Vương đi theo em."

Hạ Tiểu Bạch nói xong liền đứng dậy, Vương Thiến Thiến không hỏi nhiều, đứng dậy theo cô.

Nếu như Bạch Tiểu Hạ có thể làm chút chuyện xấu xa với cô càng tốt.

Bọn họ đi tới trước nhà vệ sinh của tiệm trà sữa.

"Cậu Bạch muốn đi vệ sinh hả?"

Hạ Tiểu Bạch lắc đầu, trực tiếp kéo lấy tay của Vương Thiến Thiến, lôi cô vào trong nhà vệ sinh nữ.

Vương Thiến Thiến hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra:

"Cậu...cậu Bạch, đây là nhà vệ sinh nữ!"

Nhưng mà, chuyện tiếp theo càng làm cô không biết nên làm sao, cậu Bạch trực tiếp kéo cô vào trong một phòng riêng.

Còn đóng cửa lại.

Vương Thiến Thiến đã xem qua rất nhiều bộ phim tình cảm.

Cô đương nhiên biết một nam một nữ đi vào trong cùng một nhà vệ sinh là để làm gì.

Có điều cô chưa chuẩn bị sẵn sàng, đúng rồi còn vấn đề an toàn...không có...

Mang thai thì sao!!!!

Vương Thiến Thiến bị Hạ Tiểu Bạch kéo vào trong một phòng vệ sinh riêng.

Hai người cứ thế đứng trong cùng một căn phòng.

Vương Thiến Thiến thậm chí còn có thể ngửi thấy được mùi hoa nhè nhẹ đặc trưng trên người Hạ Tiểu Bạch, mùi thơm say lòng người.

Vương Thiến Thiến nhìn cậu Bạch đang đứng ngay trước mặt mình, ngũ quan của "anh ấy" cực kỳ tinh xảo, đôi mắt của "anh ấy" cực kỳ mê người, làn da của "anh ấy" trắng nõn.

Hoàn toàn phù hợp với hình tượng của cún con trong lòng con gái.

"Cậu...cậu Bạch...chúng ta...như thế này không hay lắm."

"Có phải quá vội vàng rồi không."

"Tôi...tôi vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng..."

Hạ Tiểu Bạch nghiêng đầu khó hiểu nhìn Vương Thiến Thiến.

"Hình như chị Vương rất hốt hoảng."

"Thực ra, em chỉ định cho chị nhìn xem vài thứ mà thôi...không cần phải hốt hoảng."

Gương mặt Vương Thiến Thiến đỏ bừng:

"Xem...xem vài thứ?"

Trong đầu cô nghĩ tới món đồ chơi kia.

Mặc dù cô đã nhìn qua rất nhiều lần trong trò chơi dành cho con gái rồi.

Nhưng mà cô thật sự chưa từng xem qua nó trong hiện thực.

Mắc cỡ muốn chết.

Cô cúi đầu, đôi mắt hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào mặt Hạ Tiểu Bạch, cô nhịn không được mà nhìn xuống phía dưới.

Điều làm cho Vương Thiến Thiến cảm thấy kỳ lạ chính quần của cậu Bạch quá bình thường, không có gì lạ cả, tại sao lại trông không giống với mấy bộ phim mà cô xem.

Chẳng lẽ là do quá nhỏ???

Khà khà, không sao cả, đẹp trai là được.

Trái tim Vương Thiến Thiến đập loạn xa.

Đầu ngón tay của cô không ngừng xoắn lọn tóc rủ xuống trước ngực, nhỏ nhẹ nói:

"Cậu...cậu Bạch...lát nữa có thể dịu dàng một chút được không, tôi không có kinh nghiệm, không biết cách phối hợp."

"Nhưng mà...người ta có thể bảo đảm rằng bản thân sẽ không làm một con cá chết."

"Nhất định sẽ lên tiếng, làm cậu thỏa mãn."

Mặc dù Hạ Tiểu Bạch cảm thấy Vương Thiến Thiến có hơi kỳ lạ, nhưng mà cô cũng không nghĩ nhiều.

Hai cánh tay trắng như tuyết khoác lên đôi vai xinh đẹp của Vương Thiến Thiến.

"Chị Vương nhìn thẳng vào mắt tôi này."

Vương Thiến Thiến thẹn thùng, nhưng vẫn kiên định nhìn vào mắt Hạ Tiểu Bạch, cổ họng còn khẩn trương nuốt nước miếng một cái.

"Tôi đang nhìn cậu Bạch đây, đến đây đi..."

Hạ Tiểu Bạch:???

Tới cái gì. Cô vẫn có hơi do dự nói.

"Tôi còn muốn chị Vương phải đồng ý với tôi một điều."

Vương Thiến Thiến nói:

"Cậu Bạch cứ nói."

Hạ Tiểu Bạch:

"Chuyện tiếp theo có lẽ sẽ làm tổn thương trái tim của chị Vương, mong chị đừng giận tôi."

"Mong chị lắng nghe lời xin lỗi sớm này của tôi."

Trong lòng cô thật sự rất lo lắng sau khi nói ra chuyện bản thân là con gái cho Vương Thiến Thiến biết, sẽ làm Vương Thiến Thiến giận cô.

Vương Thiến Thiến lắc đầu:

"Sẽ không...Tôi sẵn sàng rồi!"

"Dù cậu Bạch có làm gì tôi, tôi cũng sẽ phối hợp, tuyệt đối không phản kháng, ra tay đánh người."

Hạ Tiểu Bạch nghe Vương Thiến Thiến nói không ra tay đánh người liền cảm thấy an tâm.

------

Dịch: MBMH Translate