← Quay lại trang sách

Chương 860 E Là Ngay Cả Con Gái Cũng Thích Cô Ấy

Trước đây tôi từng gặp được cô ấy một lần ở trong trường nhưng mà ở khoảng cách xa, có thể nói là đón gió mười dặm, tôi bị trúng tiếng sét ái tình ngay lúc đó."

"Vẻ đẹp của cô ấy đã vượt ra khỏi phạm vi nhân loại, thật sự là một tiên tử ở trần gian."

Gương mặt đẹp trai của Mặc Tử Hàn lộ vẻ khinh thường.

"Tôi đã gặp rất nhiều cô gái đẹp rồi, thật sự khoa trương tới mức đó à."

"Đi thôi, vẫn nên đi uống rượu thì hơn."

Sáng sớm ngày hôm sau.

Hạ Tiểu Bạch vẫn đi tới trường đi học như trước, môn học ngày hôm nay là môn quản lý xí nghiệp.

Cô mặc một chiếc đầm màu trắng. Đôi chân thon dài trắng như tuyết bước đi trên đường, dáng vẻ thướt tha, yểu điệu, cực kỳ ưu nhã.

Mái tóc dài khẽ đung đưa trong gió, đôi mắt tràn đầy ý cười, cô chỉ đứng đó thôi đã làm cho người ta cảm thấy thế gian này cực kỳ tốt đẹp. Nhìn gương mặt trắng nõn của cô thôi đã xóa sạch được hết tạp niệm trong đầu.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa ra xung quanh làm cho người ta xuân tâm rạo rực.

Thậm chí có người chỉ vì lo ngắm cô mà quên nhìn phía trước, đập thẳng vào lan can.

"Mọi người nhìn kìa, Bạch nữ thần đó. Wow, đúng thật là tiên tử."

"Cô là con cưng của trời, sao có người có thể đẹp được như thế chứ."

Hạ Tiểu Bạch chỉ mỉm cười, bước nhanh vào trong lớp học.

Theo bước chân của cô, phòng học vốn dĩ đang trống rỗng đột nhiên được lấp đầy, không còn chỗ ngồi.

Không biết có bao nhiêu người đang tranh nhau bể đầu chỉ vì muốn được ngắm nhìn nhan sắc thần tiên của cô. Dù sao thì tất cả mọi người đều là những cậu trai trẻ huyết khí phương cương.

Có rất nhiều người đã từng nghe nói về hot girl số một của trường - Bạch nữ thần rồi, nhưng bọn họ gần như chỉ có thể nhìn thấy được cô qua hình ảnh trên diễn đàn mà thôi.

Dù sao thì trường học rộng như thế, số người có thể tận mắt nhìn thấy cô thật sự không nhiều, có thể nói là khó mà thấy được.

Những chỗ ngồi xung quanh Hạ Tiểu Bạch gần như không có ai ngồi. Nếu có người con trai nào dám đi tới đó sẽ ngay lập tức bị những người khác đánh cho một trận.

Còn về phần những cô gái ngồi gần cô, bọn họ đều cảm thấy tự ti mặc cảm, luôn cẩn thận từng li từng tí.

Tại sao đều là con gái mà cô ấy lại có thể xinh đẹp hoàn hảo tới như thế.

Hạ Tiểu Bạch sẽ không quan tâm tới việc bọn họ đang suy nghĩ cái gì, cô chỉ cần bọn họ không quấy rầy mình là được.

Mặc dù, có rất nhiều người quấy rầy cô...

Hôm nay là ngày đầu tiên Mặc Tử Hàn tới lớp, chính hắn là người đã báo danh học ở trong trường này. Muốn tạo thêm nhiều mối quan hệ tốt để có thể lăn lộn trên thương trường ở Hoa Hạ không thể không học ở đây, bởi vì đây là ngôi trường hàng đầu dành cho quý tộc Hoa Hạ.

Học ở đây hắn có thể quen thêm được rất nhiều bạn bè có thực lực.

Sáng sớm hôm nay hắn vốn định tham gia lớp học [Thị trường Marketing], nhưng lại bị Từ Chiến lâm thời kéo đến lớp [Quản lý xí nghiệp].

"Tử Hàn, đi nhanh lên coi. Tôi nhận được tin hoa khôi số một của trường chúng ta - Bạch nữ thần đang học môn quản lý xí nghiệp ở phòng 103 đó."

"Lần trước ông đây nhìn một cái thôi đã lưu luyến quên về, không thể nào quên được nụ cười thoáng qua của cô ấy."

Mặc Tử Hàn bất đắc dĩ bị anh ta lôi đi, hắn chỉ có thể đi theo anh ta. Dù sao thì môn quản lý xí nghiệp cũng là một trong những môn anh cần học.

"Tôi nói này, cậu tới trường rốt cuộc là vì để ngắm gái hay là để học vậy."

"Không phải chỉ là một người con gái thôi sao, có cần phấn khích tới thế không, có phải chưa từng gặp được con gái đâu."

"Không phải là có ngực lớn hơn và ít hơn con trai một linh kiện thôi sao."

Từ Chiến nói:

"Con gái thì tôi thấy nhiều rồi, gái đẹp cũng thấy rất nhiều, nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi thấy được tiên tử."

"Tôi không tin có người đàn ông nào sau khi nhìn thấy cô ấy mà không nhớ tới cô ấy."

"E là ngay cả con gái cũng thích cô ấy."

Mặc Tử Hàn liếc anh ta:

"Nói quá."

Hai người cứ thế vội vàng đi vào trong lớp học.

Từ Chiến liếc mắt nhìn thấy còn có một vài chỗ trống.

"May mà tôi nhận được tin tức sớm, vẫn còn mấy chỗ trống."

"Đi vào nhanh thôi."

Rất nhanh sau đó bọn họ đã tìm được chỗ để ngồi, nơi này cách chỗ Hạ Tiểu Bạch ngồi khoảng 8 vị trí.

Mặc Tử Hàn vừa đi vào trong lớp đã ngửi thấy mùi hoa sơn chi quen thuộc.

Hắn không nhịn được mà lẩm bẩm:

"Đây không phải là mùi hoa sơn chi mà mình thường hay ngửi thấy trên người Hạ Tiểu Bạch hay sao?"

"Chẳng lẽ có người dùng cùng loại nước hoa với cậu ta?"

Từ Chiến chỉ bóng lưng mặc váy trắng tóc dài ngồi phía trước.

"Tử Hàn, cậu đang lẩm bẩm cái gì vậy? Cậu nhìn đi, người ngồi phía trước chính là Bạch nữ thần."

"Ở xa như này mà còn có thể ngửi được mùi thơm trên người cô ấy, quá nice."

Mặc Tử Hàn cũng nhìn về bóng lưng của cô gái trước mắt.

"Chẳng có gì đặc biệt cả, cũng tóc dài và mặc váy như những cô gái khác thôi."

"Có điều, cậu nói là mùi hoa sơn chi mà tôi đang ngửi thấy tỏa ra từ người của cô ấy?"

Từ Chiến lấy điện thoại di động ra, không ngừng chụp ảnh:

"Mùi hương hoa sơn chi trong lành này là mùi thơm đặc trưng trên người Bạch nữ thân."

"Tôi nghe người ta nói rằng đây là mùi thơm cơ thể của cô ấy, hoàn toàn không phải do dùng nước hoa."

------

Dịch: MBMH Translate