← Quay lại trang sách

Chương 14 Hồ Huy Dương Danh Đất Trung Hoa

Chương14: Hồ Huy Dương Danh Đất Trung Hoa

Vào ngày cuối mùa thu khí trời lành lạnh, Hồ Huy cáo từ người thân rời khỏi Hồ gia trang để ngao du sơn thủy. Trên đường đi Hồ Huy thấy nhân dân tộc Việt ở đất nước Vạn Xuân được sống trong cảnh thanh bình, những đồng lúa trãi dài một màu xanh bạt ngàn, trong xóm làng những ngôi nhà khang trang của người Việt nằm giữa khu vườn trồng cây ăn trái. Đã ba năm kể từ ngày đất nước Vạn Xuân được giải phóng, dân tộc Việt được sống trong cảnh ấm no hạnh phúc, những địa danh mà Hồ Huy đi qua đã thấy những gia đình có tiếng trẻ con cười nói. Trong lòng Hồ Huy thấy thanh thản vì những đóng góp của mình cho đất nước, thành quả hôm nay có được như thế là rất nhiều con của tộc người Việt đã ngã xuống vì ngày hôm nay.

Con đường lớn dẫn vào thành Long Biên hôm đó có rất nhiều người qua lại. Hồ Huy hòa mình vào dòng người đi vào trong thành Long Biên, Cậu tìm một tửu lầu ngồi uống rượu ngắm người

qua lại trong thành. Hồ Huy đang suy nghĩ viễn vông thì một người ăn mặc theo lối quan trên tiến đến thưa chuyện:

- Bẩm thầy! đức vua bảo đệ tử đến đón thầy vào cung hầu chuyện.

Hồ Huy quay sang đối diện với người mới nói lên tiếng:

- Chào Đinh tướng quân! Đã lâu không gặp, sao nhà vua biết ta nơi đây mà gọi Đinh tướng quân ra mời?

Đinh tướng quân lễ phép thưa:

- Khi thầy vừa qua cổng tây thành Long Biên đã có người vào bẩm báo cho đức vua, nên đức vua cho mời thầy vào cung để hầu chuyện.

Hồ Huy đứng lên trả tiền rồi ra khỏi tửu lầu lấy ngựa vào cung. Trong cung đình đã được nhà vua cho người dọn sẵn một tiệc nhỏ để tiếp đãi Hồ Huy. Sau khi tiệc tan không còn ai Hồ Huy lên tiếng khuyên can đức vua:

- Thưa đức vua! Lý Phật Tử là một kẻ tiểu nhân bất tài, chuyên lấy ơn trả oán. Nếu đức vua diệt trừ kẻ này thì nước Vạn Xuân của chúng ta mới được yên bình.

Đức vua lên tiếng thanh minh:

- Trong lòng ta vẫn biết như vậy, nhưng giết Lý Phật Tử đi lòng ta thấy có lỗi với tiên đế, dù sao đi nữa Lý Phật Tử cũng là truyền nhân của nhà vua Lý Nam Đế. Ta đã quyết định chia đôi giang sơn cho Lý Phật Tử cùng nhau cai quản nước Vạn Xuân.

Đến lúc này Hồ Huy biết đã hết lời khuyên đành cáo từ đức vua rời khỏi cung, khi Hồ Huy ra đến cổng thành Long Biên thì Phùng Kim đã đợi sẵn ở đó trên tay có cầm một chiếc túi lên tiếng thưa:

- Thưa thầy! Đệ tử nghe nói thầy đi chu du Trung Hoa nên đã chuẩn bị một chút lộ phí để thầy dùng, mong thầy đừng từ chối.

Hồ Huy nhận lấy chiếc túi rồi căn dặn Phùng Kim:

- Ngươi sống gần đức vua thì cố gắng khuyên can những điều lẽ phải, hãy đề phòng Lý Phật Tử phá hoại giang sơn.

Phùng Kim kính cẩn nghe lời khuyên từ thầy của mình. Hồ Huy cáo từ đệ tử Phùng Kim lên đường đi đến vùng Lưỡng Quảng của đất Trung Hoa.

Trung Hoa thời bấy giờ chiến sự thường xuyên sẩy ra, loạn Hầu Cảnh đã làm nhà Lương suy yếu đi rõ rệt, các thế lực cầm quyền đấu đá lẫn nhau để tranh giành quyền lực. Sau khi Lương Vũ Đế bị Hầu Cảnh hại chết, các tôn thất của nhà Lương tranh nhau làm hoàng đế chia quân các cứ khắp nơi. Vì vậy nên võ thuật rất được trọng dụng trong các cánh quân, những người có võ công cao thường thăng tiến rất nhanh trong thời loạn lạc này. Bang hội giang hồ thi nhau tranh giành địa bàn nên thường xuyên sẩy ra tranh chấp giữa các bang phái.

Hồ Huy đi đến đâu trên đất Trung Hoa cũng thấy cảnh chém giết, trong các thành trì ở biên giới vùng Lưỡng Quảng những kẻ bất lương thường xuyên hà hiếp dân thường. Nghề bảo tiêu rất thịnh hành trong thời loạn này. Chỉ riêng thành Quế Lâm nơi Hồ Huy đang dừng lại đã có hơn mười hội bảo tiêu, đứng đầu trong đó là bảo tiêu An Định. Tấm bản An Định Tiêu Cục do một tay Tây Môn Khách dựng nên, là một võ lâm cao thủ vã lại Tây Môn Khách là đệ tử tục huyền của Ngũ Đài Sơn nên rất có danh vọng trên giang hồ. Thuộc hạ toàn những người có võ công cao cường, nên An Định Tiêu Cục chuyên áp tiêu cho những chuyến hàng có giá trị lớn.

Nằm đối diện với An Định Tiêu Cục là Thiên Kiều Tửu Lầu một điểm dừng chân cho khách bộ hành và bán hàng ăn uống. Nơi tần hai của tửu lầu Hồ Huy đang ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ uống rượu ngắm người qua lại bên dưới, thực khách trên tửu lầu đa số là những kẻ giang hồ lang thang đang ăn uống bàn chuyện giang hồ náo nhiệt. Bỗng nhiên trên tửu lầu im lặng một cách dị thường, nơi cầu thang xuất hiện một gã đại hán mặt mũi dữ tợn đang tiến đến cậu tiểu nhị của tửu lầu, giọng gã như chuông bể vang lên:

- Tiểu nhị! Dọn bàn cho ta nhanh lên.

Cậu tiểu nhị đang ở góc phòng run rẩy sợ hãi cất tiếng:

- Dạ mời đại ca ngồi.

Gã đại hán chỉ vào bàn Hồ Huy đang ngồi lớn tiếng quát cậu tiểu nhị:

- Không phải bàn này mà bàn bên kia.

Cậu tiểu nhị run cầm cập bước đến nói với Hồ Huy.

- Công tử có thể nhường chỗ này lại cho đại hán kia được không?

Hồ Huy quay sang nhìn gã đại hán rồi lên tiếng:

Được! Bàn ta còn rộng cứ bảo hắn qua ngồi.

Nói xong Hồ Huy nhìn ra phố xá như chẳn có chuyện gì, gã đại hán bực tức trước thái độ của Hồ Huy liền quát lớn tung quyền chộp tới, nghe tiếng gió lao đến hậu tâm của mình Hồ Huy liền thuận tay cầm đôi đũa phất lui, quyền của gã chưa đến đã thấy đôi đũa sắp tới cổ tay của mình gã đại hán hoảng hốt vội thu quyền né tránh, đôi đũa bằng gỗ bay đi cắm sâu vào cây cột ở giữa tửu lầu. Biết là đụng phải cao thủ gã đại hán cất tiếng hỏi:

- Ngươi tên gì? Và từ đâu đến? Ta không muốn giết những kẻ vô danh tiểu tốt.

Hồ Huy quay lại lên tiếng:

- Hở một tí là ngươi động tay chân, chỉ có như vậy mà ngươi muốn giết ta ư! Ta là Hồ Huy người Việt ở đất Vạn Xuân.

Gã đại hán tiếp tục sinh sự vì bản tính thích gây gổ của mình, ở thành Quế Lâm này kể cả quan quân cũng phải nể sợ gã, thực khách trên tửu lầu biết rằng sắp có chuyện đánh nhau nên ai yếu bóng vía liền trở xuống cầu thang, còn lại hai người trông có vẻ lớn gan ngồi lại xem náo nhiệt. Gã đại hán cười lên ngạo mạng:

- Chắc ngươi chán sống rồi mới gặp ta, khi ngươi xuống địa phủ, lão diêm vương có hỏi thì ngươi nói bị Hỏa Sát giết là được.

Gã vừa nói xong đã ra chiêu đánh đến Hồ Huy, vừa thấy gã đại hán ra chiêu Hồ Huy liền điểm ra chiêu Lĩnh Nam Chỉ Pháp, chỉ phong xé gió điểm đến mi tâm giữa hai mắt của gã đại hán. Gã đại hán liền biến chiêu đưa chưởng phong lên đón luồn chỉ pháp. Lĩnh Nam Chỉ xuyên thẳng vào bóng chưởng không thay đổi hướng đi, gã đại hán hoảng kinh vội lăn dài trên sàn nhà tránh luồn chỉ phong. Hồ Huy vẫn ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ đưa tay cầm chung rượu uống cạn rồi lên tiếng:

- Muốn giết ta ư! Nhà ngươi chưa đủ điều kiện, thôi ngươi đi đi!

Ngay lúc đó, trên tửu lầu lại xuất hiện một gã nữa khuôn mặt giống y gã đại hán kia, nhưng chỉ khác nhau ở bộ y phục mặc trên người, gã mới xuất hiện mặc y phục màu đỏ chói mắt còn gã đại hán kia mặc y phục màu đen. Gã mới đến lên giọng quát lớn:

- Nhà ngươi thật lớn mật mới dám sinh sự với Hắc Hỏa Song Sát, ngươi chán sống rồi mới gặp anh em ta.

Gã nói xong liền cùng Hắc Sát liên thủ xuất chiêu công đến Hồ Huy. Hai anh em song sinh Hắc Hỏa là cao thủ võ lâm ở đất Lưỡng Quảng, tính tình nóng nảy động đến là giết người nên các võ lâm giang hồ Trung Nguyên rất ngại va chạm với hai anh em Song Sát, lâu ngày không gặp cao thủ nên tỏ ra ngông cuồng xem thường mạng người như cỏ rác. Lần này liên thủ sức công phá mãnh liệt của chưởng pháp nhân lên gấp đôi.

Hồ Huy vẫn ngồi trên chiếc ghế tay phải ra chiêu Thanh Long trong Thiên Long Chưởng Pháp đón đỡ. Chưởng pháp Thiên Long mang theo âm thanh kinh khiếp tạo nên tiếng ầm ầm như thác đổ xô đến anh em Song Sát.

Hắc Sát đứng trước, Hỏa Sát đứng sau lưng đưa tay vào hậu tâm của Hắc Sát hợp lực xuất chưởng đối công. Hai chưởng phong đánh vào nhau tạo ra âm thanh kinh khiếp, Hắc Sát vẫn đứng yên nhưng nội thương đã trầm trọng còn Hỏa Sát đứng sau bị chưởng phong đánh bay lăn lóc đến mép cầu thang. Hồ Huy cứ ngồi yên như chẳng có gì lên giọng nói:

- Thôi! Hai anh em nhà ngươi hãy đi đi. Bây giờ ta không muốn giết người, từ đây hãy tu tâm dưỡng tính cho tốt, nếu còn như vậy lần sau gặp lại ta không tha cho đâu.

Anh em Song Sát gắng gượng dìu dắt nhau rời khỏi tửu lầu. Hồ Huy cũng tính tiền rồi đưa một ít bạc vụn cho cậu tiểu nhị, gởi Hãn Huyết Mã của mình lại Thiên Kiều Tửu Lầu rồi xuống đường đi tản bộ ngắm phong cảnh thành Quế Lâm.

(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả.) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi truyện Thời Thế Tạo Anh Hùng.