← Quay lại trang sách

Chương 214 Họa từ bên trong mà ra. (1)

Thế nhưng có một người không muốn kín đáo, Yến Đăng Khoa tận mắt chứng kiến vụ nổ súng kinh hoàng, người ngay trước đó thôi còn cùng hắn kề vai hút thuốc, tâm sự, vậy mà chỉ thoáng cái chỉ còn cái xác không hồn. Đôi mắt Cừu Địch khi chết vẫn ám ảnh hắn, trong đó chất chứa bao nhiêu oan ức, không cam lòng chứ? Người anh em đó chết thật oan, sát thủ thật đáng sợ, thấy người là bắn ngay, không thèm hỏi han gì.

Bọn chúng quyết giết mình cho bằng được đây mà.

Yến Đăng Khoa không muốn chết không nhắm mắt được như thế, có chết cũng không để cho kẻ khác sống tiêu diêu yên ổn, tiêu tiền mồ hôi nước mắt của hắn được.

Từ lúc vào cục là cái miệng của hắn nói không ngừng, có bao nhiêu phun ra hết, hơn nữa chỉ sợ trong phòng thẩm vấn không có ai nói chuyện với mình. Vì sao? Vì hăn sợ vỡ mật rồi.

Dũng khí sinh ra vì sợ hãi thực sự không thể xem thường được, chuyện hắn tung hê ra khiến quá khứ của Yến Đăng Khoa được phủ thêm một sắc thái truyền kỳ.