Chương 593 - Thời Không Loạn Lưu
Hơn 800 năm qua, mênh mông vực ngoại đối với Nhân tộc các Tôn Giả chính là cấm địa!
Hôm nay, Mạnh Xuyên không chút do dự xông vào vách tường thế giới vết nứt.
"Oanh."
Mạnh Xuyên từ vách tường thế giới vết nứt lao ra, vừa bước vào vực ngoại, hắn liền cảm nhận được một cảm giác kỳ diệu.
Giống như quá khứ đều đang ở trong nước, mọi nơi đều có lực cản. Thế nhưng giờ khắc này lại giống như lập tức lên bờ, trống rỗng và vô cùng dễ dàng, không cảm nhận thấy bất kỳ lực cản nào.
"Đây chính là vực ngoại?" Trước mắt hư không, Mạnh Xuyên tựa như một con kiến nhỏ bé.
Vực ngoại u ám, mênh mông vô tận.
Hư không thiếu đi rất nhiều trở ngại, tầm mắt cũng trở nên rộng lớn hơn, cảm nhận hư không trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều lần. Mạnh Xuyên vừa lao ra, lập tức chú ý đến một viên siêu cự đại hỏa diễm tinh thần ở xa xa, viên hỏa diễm tinh thần này phun trào hàng vạn đạo hỏa diễm, tự do thiêu đốt mọi thứ xung quanh. Đằng sau viên hỏa diễm tinh thần, còn có một viên tinh thần băng lãnh, ảm đạm tương đương.
Mạnh Xuyên đã xem qua nhiều hồ sơ, biết đây chính là thứ thường thấy nhất trong vực ngoại, "Âm Dương Song Tinh".
Vực ngoại đầy ắp những cuộc gặp gỡ, cũng như nguy hiểm.
"Thái Âm Tinh Thần" và "Thái Dương Tinh Thần" là những nguy hiểm thường gặp nhất, chúng có kích thước lớn tới hàng triệu dặm, giống như Thái Dương Tinh Thần, bề mặt hỏa diễm của nó không đáng nói, các Đế Quân có thể thoải mái tắm gội. Tuy nhiên, càng sâu vào bên trong lại càng đáng sợ, hỏa diễm trung tâm của "Thái Dương" có thể khiến các Đế Quân trong chốc lát trở thành tro tàn, thậm chí nhiều Kiếp Cảnh đại năng cũng không thể chịu nổi mà bị thiêu cháy.
Thái Âm Tinh Thần cũng đáng sợ không kém, lại không thể so với Thái Dương Tinh Thần.
"Ầm ầm~~~"
Một dải sáng chói lọi xuất hiện trong không gian.
Trong dải sáng có vô số thiên thạch với đủ màu sắc, chúng di chuyển với tốc độ kinh hoàng, đạt tới "Chợt lách người thời gian 380.000 dặm". Ngay cả các Đế Quân cũng rất dễ bị va chạm mà tiêu tan. Bọn chúng di chuyển cực nhanh, cũng tạo ra những dao động khủng khiếp trong không gian, truyền ra khắp bốn phía. Đây cũng là một vùng cực kỳ nguy hiểm của Thương Nguyên giới.
Vực ngoại chứa đầy những kỳ ngộ nhưng cũng tiềm tàng nhiều nguy hiểm, những hoàn cảnh nối tiếp nhau cực kỳ ác liệt.
Hư không tiềm ẩn đủ loại lực lượng không thể gặp phải, có thể tùy tiện phá hủy thân thể Phong Vương Thần Ma khiến cho bọn họ chỉ trong chốc lát sẽ mất mạng.
Vực ngoại cũng rất lạnh, lạnh hơn nhiều so với sát khí mà Mạnh Xuyên đã tu luyện trước đây, ngay cả những Phong Vương đỉnh phong cũng khó mà chống chịu lâu dài trước cái lạnh này.
Có quá nhiều hoàn cảnh khắc nghiệt, chỉ có lĩnh vực Động Thiên mới có thể ngăn cản chính sự uy hiếp này.
Đồng thời...
Tại quê hương, thế giới là nơi ấm áp với "Thiên Địa Chi Lực" cho phép những người tu hành có thể hấp thu để tu luyện. Còn ở vực ngoại chỉ có nguyên thủy nhất vực ngoại nguyên lực, có tính phá hủy rất mạnh.
Thông thường chỉ có những Tôn Giả mới có thể hấp thu "Vực Ngoại Nguyên Lực" để chuyển hóa thành sức mạnh của chính mình. Nếu không thể chuyển hóa, cho dù có thể sống sót ở vực ngoại, lâu dài cũng sẽ vì tình trạng hao mòn mà “chết đói”.
Ngoài ra, còn rất nhiều lý do khác.
Chỉ có cấp độ Tôn Giả mới có thể du hành ở Thời Không Trường Hà. Trước đây, "Khổng Tước Quân Chủ" xông vào vực ngoại cũng chỉ là bị ép đến tuyệt cảnh mới liều mình xông vào, may mắn là đã đạt tới cảnh giới Động Thiên, cùng với huyết thống sinh mệnh đặc thù "Hắc Ám Khổng Tước", mới có thể có tư cách du hành ở vực ngoại.
⚝ ✽ ⚝
"Đây chính là vực ngoại."
Mạnh Xuyên khi vừa xông ra từ vách tường thế giới vết nứt, không khỏi tham lam nhìn quanh cảnh vật. Quê hương quanh hắn, thông tin ghi chép thì rất chi tiết, nhưng cuối cùng hắn đã tách rời được, rời bỏ quê hương.
Khi ra ngoài, Mạnh Xuyên cũng quay đầu nhìn lại.
Hắn liếc nhìn vách tường thế giới đang từ từ khép lại, xuyên qua vết nứt, thấy Lý Quan, Tần Ngũ, Lạc Đường đang đứng đó, trông mong chờ đợi.
Họ chân chính nhìn thấy hình dáng của quê hương từ vực ngoại.
"Đây là Thương Nguyên giới, nơi sinh ra và nuôi dưỡng ta." Mạnh Xuyên ngắm nhìn hình cầu khổng lồ của Thương Nguyên giới, đường kính khoảng 100.000 dặm, nó toả ra khí tức thần bí, đồng thời vách tường thế giới cũng bảo vệ nó vô cùng tốt.
Mạnh Xuyên từ vực ngoại nhìn thấy Thương Nguyên giới, cảm xúc dâng trào, không khỏi khiến mặt hắn trở nên ẩm ướt.
"Thương Nguyên giới, quê hương của ta."
"Ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, dù phải dùng hết mạng sống cũng sẽ bảo vệ cẩn thận ngươi." Mạnh Xuyên thầm nói.
Hắn lại thấy một thế giới khổng lồ khác.
Thế giới kia toả ra khí tức yêu tộc! Ngoài ra, thế giới của yêu tộc cũng có hơn ba trăm ngàn dặm đường kính.
Hai thế giới lớn nhỏ lẫn nhau chậm rãi di chuyển, tại khoảng cách giữa chúng hình thành một "mảng không gian".
"Đi."
Mạnh Xuyên không do dự thêm, trong tay hắn xuất hiện một khối phù lệnh màu đen, từng sợi lôi điện lưu chuyển qua lại, thẩm thấu vào phù lệnh màu đen. Trong nháy mắt kích phát, hắc phong từ trong hư vô sinh ra, lập tức bao trùm Mạnh Xuyên.
"Ầm ầm" Từ xa, thế giới khổng lồ yêu tộc đột nhiên xuất hiện vết nứt, một đạo lưu quang màu vàng lao ra, khi xông ra tốc độ của nó vô cùng nhanh, tiếp tục gia tốc trong vực ngoại, nhanh hơn nữa, lưu quang màu vàng chính là Bằng Hoàng, đôi mắt hắn đầy sát ý nhìn chằm chằm vào Mạnh Xuyên.
Mạnh Xuyên vẫn bình tĩnh.
Khi xét khoảng cách giữa Thương Nguyên giới và Yêu giới, trừ khi Yêu tộc đã mai phục từ lâu! Trong khoảng cách hàng chục vạn dặm, cho dù ở vực ngoại có thể không ngừng gia tốc, Bằng Hoàng chí ít cũng phải mất một đoạn thời gian mới có thể đến chỗ hắn.
Mà Phóng Trục Lao Ngục, chỉ trong nháy mắt có thể kích phát, Yêu tộc cơ bản là không có cách nào ngăn cản hắn.
"Thương Nguyên giới, quê hương của ta." Mạnh Xuyên lại nhìn về phía Thương Nguyên giới.
Từ vực ngoại quan sát Thương Nguyên giới, thật sự là tuyệt mỹ.
Mạnh Xuyên ghi nhớ thật sâu cảnh tượng này trong lòng.
"Hoa."
Hắc phong bao quanh Mạnh Xuyên, trong nháy mắt xé toạc hư không, tiến vào vết nứt hư không rồi biến mất.
⚝ ✽ ⚝
"Mạnh Xuyên đã tự mình trục xuất, rời khỏi vùng hư không này."
Lý Quan, Tần Ngũ, Lạc Đường xuyên thấu qua vách tường thế giới đang chậm rãi khép lại, nhìn thấy hắc phong bao phủ Mạnh Xuyên tiến vào vết nứt hư không, biến mất không còn thấy gì nữa.
Nhắc đến chậm rãi.
Khi Mạnh Xuyên lao vào vực ngoại, hắn nhìn quanh cảnh vật, lại ngước nhìn quê hương, rồi tự mình rời đi!
"Tại vực ngoại, Mạnh Xuyên chỉ có thể dựa vào chính mình." Tần Ngũ nói.
"Phải tin tưởng hắn." Lý Quan mỉm cười nói.
Lạc Đường cũng nhẹ gật đầu.
Ba người họ đều tràn đầy chờ mong.
⚝ ✽ ⚝
Bằng Hoàng và Nguyên Thần phân thân của hắn đang trong không gian ngoại vi gia tốc nhanh chóng, không ngừng di chuyển, chỉ sau một thời gian ngắn đã đến nơi mà Mạnh Xuyên biến mất.
Hắn mang vẻ mặt băng giá, lạnh lùng quan sát xung quanh.
Rất nhanh, Tinh Ha Đế Quân và Huyền Nguyệt nương nương cũng chạy tới. Quê hương trong thế giới trấn giữ chân thân, bọn chúng chắc chắn sẽ không xuất động.
"Không thể đuổi kịp?" Huyền Nguyệt nương nương nhíu mày nói.
"Khi ta tới vực ngoại, gió thời không đã cuốn trôi Mạnh Xuyên đi." Bằng Hoàng lắc đầu nói, "Dù có "Hư Không Na Di Phù" cũng không thể ngăn cản hắn, huống chi là... Chúng ta căn bản không có Hư Không Na Di Phù."
Yêu Tổ động, chỉ còn lại bốn tấm Hư Không Na Di Phù.
Ba vị Đế Quân trước đó đã lấy ra một tấm, trừ khi có công lao kỳ diệu, bằng không họ căn bản không thể lấy ra tấm thứ hai.
"Tinh Ha, Mạnh Xuyên đã trốn đi đâu rồi? Ngươi hãy mượn nhờ nhân quả, xem thử." Bằng Hoàng nói.
"Trốn rất xa, rời khỏi Tam Loan hà hệ nhiều không biết bao xa, chỉ e ta không bao giờ có cơ hội để tới đó." Tinh Ha Đế Quân lắc đầu nói, "Khoảng cách xa như vậy, dù ta có được thành tựu Nhân Quả đạt gấp 10 lần, cũng rất khó tính toán rõ ràng vị trí chính xác của hắn. Thêm một điều nữa... Qua nhân quả ta có thể xác định, Mạnh Xuyên vẫn còn một thân thể ở trong Thương Nguyên giới."
"Cái gì?" Sắc mặt Bằng Hoàng và Huyền Nguyệt nương nương thay đổi.
"Hắn có hai bộ chân thân?" Huyền Nguyệt nương nương không thể tin được, "Hắn cao nhất cũng chỉ là Tạo Hóa Tôn Giả mà thôi."
Có một phân thân khác thì gần như chỉ dành cho các Đế Quân.
"Nhân quả cảm ứng không phải giả, Thương Nguyên giới gần như vậy, ta chắc chắn xác định Mạnh Xuyên một bộ chân thân đang ở trong Thương Nguyên giới." Tinh Ha Đế Quân nói, "Chân thân vừa rồi trốn đi... thì đã ở rất xa rồi."
Bằng Hoàng và Huyền Nguyệt nương nương đều trầm mặc.
"Biết đâu Mạnh Xuyên, mới vào vực ngoại đã kinh động đến một Kiếp Cảnh đại năng lợi hại nào đó, hắn mượn nhờ nhân quả, trực tiếp diệt sát tất cả phân thân của Mạnh Xuyên." Huyền Nguyệt nương nương lo lắng nói.
"Chúng ta không thể gửi gắm hy vọng vào vận may, Mạnh Xuyên cũng không ngu." Bằng Hoàng trong mắt có vẻ lạnh lùng, "Đối phó với thế giới Nhân tộc, nhất định phải hành động nhanh chóng, thời gian kéo dài càng lâu thì Mạnh Xuyên sẽ càng cường đại, chúng ta không thể chờ đợi thêm."
"Phải hành động nhanh chóng." Tinh Ha Đế Quân gật đầu nói, "Dù thất bại xác suất không lớn, cũng phải thử một phen."
"Hai vị đoạt xá Yêu Thánh thực lực còn yếu rất nhiều, không thể vội vàng được." Huyền Nguyệt nương nương lại nhíu mày nói.
"Mười năm, trong vòng mười năm nhất định phải hành động." Bằng Hoàng nói với giọng lạnh lùng.
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
Hắc phong bao quanh Mạnh Xuyên, lôi cuốn hắn vào một vùng thời không loạn lưu.
Nhìn chung quanh cảnh vật vặn vẹo liên tục lóe lên rồi biến mất, Mạnh Xuyên bị cuốn vào bên trong, cũng có chút tâm thần bất định: "Theo tài liệu ghi chép, bị thời không loạn lưu cuốn đi, chỉ là bị trục xuất rất xa. Xác suất tiến vào tuyệt địa là vô cùng thấp. Hẳn là vận may của ta không tệ đến mức đó chứ."
⚝ ✽ ⚝
Vực ngoại thiên chính thức bắt đầu!
---------------
Đọc full dịch truyện
Thương Nguyên Đồ
Vũ Thần Chúa Tể
Tuyệt Thế Chiến Hồn
Tiên Võ Đế Tôn
Toàn Chức Pháp Sư
Ngự Thú: Ta Có Thể Vô Hạn Tiến Hóa
Ta Không Thể Nào Là Yêu Ma
Đừng Chọc Con Rùa Kia
Ta Có Thể Vô Hạn Hợp Thành Siêu Phàm Gen
Cao Võ: Ta Có Thể Phục Chế Thiên Phú
Ta 1991
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Bán Trứng Luộc Nước Trà
Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Cưới Tỷ Tỷ Khuê Mật