← Quay lại trang sách

Chương 752 - Hư Vô

⚝ ✽ ⚝"

Năng lượng sẽ ảnh hưởng đến thời không.

Khi uy lực đạt đến một mức độ nhất định, sức mạnh cũng sẽ trở thành lực phá pháp.

"Chỉ là thương tích của cấm kỵ sinh vật chưa đủ lớn, nó nhanh chóng hồi phục." Mạnh Xuyên nhận ra vấn đề.

Oanh! Oanh!

Mông Hổ và cấm kỵ sinh vật đều tập trung vào nhau, Mông Hổ chủ động tấn công, giữa không trung hai bên giao chiến.

"Xoẹt."

Con cấm kỵ sinh vật áo lục tóc tím lao tới trước mặt Mông Hổ, một trảo xé rách ngực Mông Hổ, máu vừa định chảy xuống, vết thương đã nhanh chóng hồi phục.

"Chết đi." Mông Hổ điên cuồng, ánh sáng từ viên tinh thạch giữa trán lưu chuyển, chiêu số cận chiến uy lực khủng khiếp, từng đòn đều rơi vào thân người cấm kỵ sinh vật, khiến cấm kỵ sinh vật thống khổ vặn vẹo, nhưng ngay lập tức nó lại phục hồi như cũ, Mông Hổ càng tổn thương nhiều, khắp người đầy vết thương, mặc dù chúng nhanh chóng lành lại, tức thì hắn lại bị vài chục vết thương mới.

"Cùng nhau tấn công." Phục Toại trịnh trọng nói, Mông Hổ toàn lực ra tay không thể giết chết cấm kỵ sinh vật, chỉ còn cách mọi người cùng tiến lên.

Hắc Phong lão ma sử dụng chiêu thức cuồng bạo, quái dị không thể thấy.

Phục Toại cũng thi triển đao pháp, đao pháp của hắn không thể thấy bằng mắt thường, chỉ nhìn thấy những đao quang đánh lên người cấm kỵ sinh vật.

"Đi." Mạnh Xuyên liền sử dụng cấm thuật "Ma Chùy", trong nháy mắt đã xâm nhập vào thân thể con cấm kỵ sinh vật, mặc dù bị phá hoại, nhưng vẫn khiến nó phát ra tiếng kêu thống khổ.

"A... ~~~ "

Nếu như Mông Hổ chính diện tấn công, lực phá pháp có thể làm tổn thương nó, thì vết thương đó chỉ là bên ngoài da thịt.

Còn "Ma Chùy" của Mạnh Xuyên chính là tác động sâu đến tâm linh, thống khổ gấp trăm lần.

Một thanh Ma Chùy bị phá hủy, Mạnh Xuyên lại ngưng tụ ra một thanh mới, từng thanh lại từng thanh nhằm vào thể nội của cấm kỵ sinh vật.

"A... ~~~" cấm kỵ sinh vật thê lương kêu réo, từ bỏ Mông Hổ mà muốn lao thẳng về phía Mạnh Xuyên.

"Đừng có chạy." Mông Hổ cận chiến rất lợi hại, mỗi đòn đều quấn lấy cấm kỵ sinh vật, cố gắng giảm tốc độ của nó, Mạnh Xuyên cũng vận dụng thân pháp, kéo theo Phục Toại, Hắc Phong để tạo khoảng cách với cấm kỵ sinh vật.

"A... ~~~"

Giờ đây, con cấm kỵ sinh vật điên cuồng, ở trong di tích thế giới chỉ biết hành động theo bản năng, giết chóc cướp đoạt sinh mạng khác! Bây giờ Mông Hổ tấn công, Mạnh Xuyên khổ sở "Ma Chùy" khiến nó phải chịu đựng sự thống khổ khủng khiếp, mà nó không thể giết chết được Mạnh Xuyên và những người khác, lúc này trong tiếng kêu thống khổ, nó cấp tốc bỏ chạy về phía xa.

Mông Hổ không tiếp tục truy đuổi để cho đối phương thoát đi.

"Hô." Mông Hổ thở phào nhẹ nhõm, viên tinh thạch giữa trán ẩn đi, "Con cấm kỵ sinh vật này, ta phải toàn lực đối phó chỉ mới miễn cưỡng làm thương tổn được nó, muốn giết nó căn bản không có khả năng.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

"Ít nhất ngươi có thể làm tổn thương được nó, chúng ta lại chẳng có cách nào chạm vào nó." Phục Toại cười nói, "Thật lợi hại, Đông Ninh huynh Nguyên Thần binh khí lại có thể khiến nó chịu không nổi."

"Nó chỉ là đau khổ mà thôi."

Mạnh Xuyên cảm khái, "Nếu như nó có lý trí, thì sẽ chẳng dễ dàng dời đi như vậy."

Mông Hổ và những người khác đều đồng ý.

Một khi có lý trí và ý thức thanh tỉnh, uy hiếp quả thực lớn hơn nhiều.

"Chúng ta hãy tiếp tục đi, đừng dừng lại lâu ở đây, động tĩnh vừa rồi có thể sẽ dẫn tới cấm kỵ sinh vật khác." Phục Toại nói.

"Đi thôi."

Sau đó lữ trình rất thông thuận, khi đến chân núi cao màu đen trước đó, không có gặp cấm kỵ sinh vật nào. Bởi vì tất cả đều đã bị phân thân Nguyên Thần của Mạnh Xuyên chặn lại.

"Đến rồi." Bốn người đến chân núi cao màu đen.

"Hai ngươi thử bước vào ngọn núi này." Phục Toại chỉ về phía dưới chân, họ bây giờ còn đứng trên lục địa, ngoài mấy trượng là nham thạch màu đen, thuộc về vùng đất núi cao màu đen, giới hạn rất rõ ràng.

Mạnh Xuyên và Mông Hổ nhìn nhau một chút, cùng nhau bước về phía trước, đặt chân lên nham thạch màu đen.

Khi họ vừa đạp xuống, Mạnh Xuyên nghe thấy tiếng nước chảy trong núi lớn, nghe thấy gió rít trong rừng, nghe thấy tiếng lá cây rơi… còn có đủ loại hương hoa, mùi thơm, âm thanh khiến Mạnh Xuyên cảm thấy vô cùng dễ chịu, Nguyên Thần trở nên linh hoạt kỳ diệu, giờ khắc này, tư duy của hắn cũng nhanh hơn rất nhiều lần.

"Rốt cuộc cái gì đây?" Mạnh Xuyên không thể tin, "Nguyên Thần của ta có vẻ linh hoạt hơn, tư duy cũng tăng tốc nhanh, ta cảm nhận được xung quanh quy tắc ảo diệu, linh cảm xuất hiện, giống như ăn phải một loại linh quả khủng khiếp."

Có một số thứ kỳ trân thực sự, chỉ cần ăn một cái, giống như có hiệu quả "Đốn ngộ".

Giờ đây mặc dù không kịp đốn ngộ, nhưng cảm giác đã mạnh hơn rất nhiều.

"Chỉ cần đứng đây tu luyện, với tốc độ này, chỉ cần một hai tháng là ta có thể ngộ ra quy tắc Lục Kiếp cảnh." Mạnh Xuyên hiểu ra điều đó, hắn vốn đã nắm giữ quy tắc Lục Kiếp cảnh gần kề, nếu ở bên ngoài, ngắn thì vài chục năm, lâu thì hơn trăm năm mới có thể nắm vững. Nhưng tại ngọn núi cao màu đen này, chỉ mới bước vào, đã giúp ích cho việc tu luyện vô cùng lớn, thời gian cần thiết dĩ nhiên sẽ ngắn hơn rất nhiều.

---------------

Đọc full dịch truyện

Thương Nguyên Đồ

Vũ Thần Chúa Tể

Tuyệt Thế Chiến Hồn

Tiên Võ Đế Tôn

Toàn Chức Pháp Sư

Ngự Thú: Ta Có Thể Vô Hạn Tiến Hóa

Ta Không Thể Nào Là Yêu Ma

Đừng Chọc Con Rùa Kia

Ta Có Thể Vô Hạn Hợp Thành Siêu Phàm Gen

Cao Võ: Ta Có Thể Phục Chế Thiên Phú

Ta 1991

Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Bán Trứng Luộc Nước Trà

Trọng Sinh 1980: Bắt Đầu Cưới Tỷ Tỷ Khuê Mật