← Quay lại trang sách

Chương 394 Hóa thân thành thần thụ, dò tìm vị trí ác thần

Trong thần thụ khô héo.

Tiểu tinh linh đang ở bên trong đó.

Tô Đình đã là mặc thần giáp, pháp lực tăng vọt, giữ sức chờ đợi.

Nếu như hắn không tính lầm thì tiểu tinh linh sẽ không có nguy hiểm gì, nhưng hắn cứ lo trước khỏi hoạ, nếu như có sai lệch, hắn dùng pháp lực Chân Nhân Dương Thần trợ giúp thì có thể ổn thỏa hơn.

"Ngươi có cảm giác gì?"

Tô Đình hỏi như vậy.

Tiểu tinh linh đặt mình vào bên trong thần thụ, nói: "Không có cảm giác an tâm như lúc trước."

Tô Đình khẽ gật đầu, dù sao gốc thần thụ này đã chết héo, không có sinh cơ, cũng không có năng lực hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, thiên địa tạo hóa.

Tiểu tinh linh vốn từng sinh hoạt ở đây, vẫn được thần thụ tẩm bổ để tăng tốc độ trưởng thành của nàng, sớm trở thành một Chân Thần.

Bây giờ thần thụ đã khô héo, cũng không tốt hơn so với các địa phương khác.

Ngược lại, thần thụ khô héo nên nơi nay biến thành thần vẫn chi địa, lại có thật nhiều xương khô chôn thân ở đây, chính là nơi đại hung.

"Ngươi cẩn thận thử một phen, xem có thể mượn nhờ thể xác thần thụ để cảm ứng được tạo hóa tích chứa trong thần thụ lúc trước hay không?"

Tô Đình chậm rãi nói: "Theo đạo lý thì ngươi do thần thụ thai nghén sinh ra, thực như một thể, mà sau này thần thụ lại thai nghén sinh ra tạo hóa, vốn đồng nguyên cùng ngươi, ngươi thông qua thể xác thần thụ có thể có cảm ứng được."

Tiểu tinh linh thấp giọng nói: "Tạm thời không có dị thường gì."

Tô Đình trầm ngâm nói: "Bây giờ bản lĩnh ngươi cũng có có thể so với Thượng Nhân, thử rót thần lực của ngươi vào trong thần thụ, truyền ra theo thân cành cùng sợi rễ."

Tiểu tinh linh nghe lời để làm.

Tô Đình phát hiện tiểu tinh linh đã rót pháp lực vào bên trong thần thụ, nên không tiếp tục mở miệng hỏi thăm nữa, sợ quấy rầy tiểu tinh linh cảm ứng.

Mà tiểu bạch xà lại biến thành một tiểu xà, chui vào trong tay áo Tô Đình.

❖ ❖ ❖

Qua hồi lâu.

Tô Đình bỗng nhiên phát hiện dường như gốc thần thụ này đã khôi phục một chút sinh cơ.

Dù không trổ nhánh nảy mầm, dù vẫn khô héo yên lặng.

Nhưng lại không còn tử khí mục nát nữa.

"Quả nhiên đúng như ta dự đoán."

Tô Đình lộ ra nét mừng.

Nhưng mà đúng vào lúc này, thanh âm thanh thúy của tiểu tinh linh từ bên trong thần thụ truyền ra.

"Hình như có chút không giống."

Giọng nói của tiểu tinh linh mang theo vẻ kích động lẫn vui vẻ.

Từ khi nhìn thấy thần thụ khô héo, nàng vẫn luôn sa sút yên lặng.

Đây là lần đầu tiên nghe được ý mừng từ trong miệng nàng.

"Không nên kích động, tỉnh táo một chút."

Tô Đình thấp giọng nói: "Có lẽ bây giờ ngươi đang có cảm giác hợp làm một thể cùng thần thụ, đúng không?"

Giọng nói của tiểu tinh linh thanh âm truyền đến, nói: "Không sai, ta có một loại ảo giác đang hóa thân thành thần thụ."

Tô Đình gật đầu nói: "Vậy đúng như ta suy nghĩ, gốc thần thụ này có cấu tạo cực kì bất phàm, có thể hấp thu thiên địa tạo hóa, tự nhiên cũng có thể cảm ứng động tĩnh xung quanh, chi tiết nhỏ cũng không bỏ sót... Mà tạo hóa kia từ bên trong thần thụ dựng dục ra, dù có xa cuối chân trời, có lẽ ngươi cũng sẽ cảm ứng được phương hướng đại khái."

Tiểu tinh linh lên tiếng, nói: "Ta cẩn thận cảm ứng một phen."

Tô Đình không nói tiếp, chỉ vận chuyển pháp lực, thần sắc nghiêm túc.

Đợi tầm gần nửa nén hương.

"A Ngưu..."

Giọng nói của tiểu tinh linh dường như có chút quái dị.

Tô Đình nghe thấy giọng nói của nàng có vẻ cổ quái, trong lòng không khỏi run lên.

Hắn nâng hồ lô lên, bỗng nhiên quay đầu.

Sau lưng không có vật gì.

"Dọa chết ta."

Máu trong người Tô Đình sôi lên, tim cũng đập nhanh hơn, ầm ầm rung động, hắn quay đầu ra sau nhìn rồi không khỏi nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ trong lòng: "Không phải sau lưng ta, lần này miệng quạ đen lại không có ứng nghiệm, làm ta sợ muốn chết."

Thở ra một hơi thật dài, Tô Đình xoay đầu lại, ho âm thanh, nói: "Làm sao? Ngươi có phát hiện gì?"

Tiểu tinh linh thấp giọng nói: "Có."

Tô Đình hỏi: "Ngươi biết được tạo hóa kia ở chỗ nào?"

Tiểu tinh linh gật đầu nói: "Ta có thể phát hiện được một cỗ khí tức đồng nguyên, ngay tại..."

Tô Đình bỗng nhiên giơ tay lên, thấp giọng nói: "Trước tiên thu thần lực về, ngươi lui ra ngoài, chờ một lúc rồi nói."

Tiểu tinh linh nghe lời, lập tức dần dần thu thần lực về.

Ánh mắt Tô Đình lấp lóe, trong lòng có chút suy đoán.

Nếu như vị thần kia thật sự bất phàm như thế, tiểu tinh linh thông qua thần thụ cảm ứng được trận tạo hóa kia, như vậy vị thần linh cũng có thể phát hiện ra.

Để phòng ngừa sai lầm, Tô Đình mới để tiểu tinh linh thu thần lực trước, cũng tránh bị đối phương nhìn trộm ngược lại.

Mà lúc này, tiểu tinh linh đã thu thần lực về, thần thụ lại lần nữa biến thành tĩnh mịch, sinh cơ bên trong mơ hồ sinh ra cũng tiêu tán.

Tiểu tinh linh từ bên trong bay ra đến, nhìn thần thụ một chút, trong mắt tràn đầy ảm đạm.

Lúc trước nàng hòa vào thần thụ, dường như thần thụ bắt đầu phục sinh, để nàng mơ hồ dâng lên một chút hi vọng.

Nhưng bây giờ thu hồi thần lực, thần thụ lại biến thành tĩnh mịch.

"Đó là thần lực của ngươi, thuộc về sinh cơ của ngươi."

Tô Đình thở dài: "Cũng không phải là thần thụ vì thế mà phục sinh."

Tiểu tinh linh ừ một tiếng, càng thêm ảm đạm.

Trong lòng Tô Đình còn có mấy lời không nói rõ.

Đó là thần lực cùng sinh cơ thuộc về tiểu tinh linh, nhưng tiểu tinh linh quay về thụ, nàng sẽ một lần nữa biến thành nguyên thân, trở thành thần thụ.

Cho nên, cũng có thể nói là thần thụ phục sinh, bởi vì bản thân tiểu tinh linh chính là thần thụ.

Nhưng những lời này vẫn chưa tới lúc nói.

"Trong thần thụ thai nghén sinh ra tạo hóa, ngươi đã phát hiện ra bản chất của nó sao?"

Tô Đình hỏi như vậy.

Tiểu tinh linh khẽ lắc đầu, nói: "Có một vị thần đang che chở nó, thần quang ngăn cách, uy năng cuồn cuộn. Ta chỉ có thể cảm ứng được vật này và ta đồng nguyên, nhưng lại không quan sát được rõ rệt."

Tô Đình suy tư, gật đầu nói: "Vậy ngươi phát hiện được phương hướng không?"

Tiểu tinh linh lập tức gật đầu, chỉ là thần sắc có chút quái dị.

Vẻ mặt Tô Đình nghiêm túc, hỏi: "Là ở bên nào?"

Tiểu tinh linh dừng một chút, chợt duỗi ra ngón tay non mịn.

Tô Đình nhìn theo hướng tay của nàng, chợt trầm mặc xuống.

Cái hướng kia lại là động phủ hổ yêu lúc trước gây ra phong ba.

"Chính là ở hướng kia? Cách bao xa? Ba ngàn dặm? Tám ngàn dặm? Hay vạn dặm xa?"

Tô Đình hỏi như vậy, trong giọng nói, mang theo vẻ khó tả.

Tiểu tinh linh thấp giọng nói: "Ngay tại bên trong động phủ hổ yêu."

Tô Đình lập tức trầm mặc lại.

Tiểu tinh linh yên tĩnh một chút, nói: "Hiện tại chúng ta đã tra rõ ràng, có phải nên rời khỏi nơi này trước hay không?"

Vẻ mặt Tô Đình không chừng biến ảo, trong mắt có ánh sáng lấp lóe.

Hắn cũng chưa từng nghĩ sẽ trực tiếp đối mặt với một vị thần thâm bất khả trắc.

Hắn vốn chỉ nghĩ muốn điều tra rõ manh mối, biết được nguyên nhân vị thiên thần sở tác sở vi, cùng thân phận của thiên thần này.

Nhưng bây giờ, đại khái là tra được.

Thế nhưng vị thần linh kia lại đang ở cách đó không xa.

"Cách gần như vậy, tên thiên thần kia không có lý do gì không phát hiện được chúng ta."

"Trừ phi hắn đang luyện hóa tạo hóa thần thụ, hết sức chuyên chú, không để ý đến ngoại giới, cũng có lẽ, hắn đã phát hiện chúng ta, chỉ là coi chúng ta là sâu kiến nên không để ý tới."

"Trước khi vị thần linh xuất thủ, chúng ta tránh đi như vậy, ngày sau lại lấy lại công đạo, xem như cử chỉ sáng suốt."

Tô Đình nói nhỏ như vậy, nhưng bên trong ánh mắt lại có một tia không cam lòng, thấp giọng nói: "Nhưng ta luôn cảm thấy, có một điểm rất không thích hợp."

Tiểu tinh linh vội nhắc nhở: "Đây là một thiên thần, ngươi đừng làm loạn, chúng ta bảo mệnh trước, chuyện báo thù sau này lại nói."