← Quay lại trang sách

Chương 463 Hồi Xuân Đao

Bên trong lâu thuyền.

Long noãn như ngọc, cao khoảng một trượng.

Tô Đình đứng ở đây, mà hai tay lại không ngừng thi triển ấn quyết, nhanh đến kinh người, hai tay gần như biến thành hư ảnh.

Án quyết này chính là bí thuật của Nguyên Phong Sơn- Hồi Xuân Đao!

Phương pháp này tuy rằng tên là Hồi Xuân Đao, nhưng lại không quan hệ gì tới đao pháp.

Môn đạo pháp này huyền ảo khó lường, liên quan đến thời gian, ngay cả Tô Đình cũng khó mà lĩnh ngộ hết thâm ý ở bên trong.

Hắn chỉ miễn cưỡng tìm hiểu đến mức có thể thi triển phương pháp này ra.

Lúc trước hắn đã thử bảy mươi hai lần, mười một lần phía say đã không sai lầm nữa.

Thiên nhãn và Âm Thần của Tô Đình đều đã nhớ kỹ tinh túy trong mười một lần này, bây giờ sẽ không còn phạm sai lầm nữa.

"Tiểu Bạch, ngươi chuẩn bị xong chưa?"

Tô Đình hỏi một tiếng như vậy, chợt dựng thẳng chỉ thành kiếm, tìm tới.

Tiểu bạch xà lập tức phun ra nuốt vào lưỡi rắn, hai con ngươi lấp lóe, nhẹ gật đầu.

Hưu!

Kiếm chỉ của Tô Đình xẹt qua long noãn, rồi dừng lại ở chỗ đó không nhúc nhích tí nào.

Tiểu bạch xà chỉ thấy trên long noãn có một đường rạch nhỏ như sợi tóc.

Nó ngầm hiểu, lập tức thu nhỏ tự thân đến tình trạng một sợi dây nhỏ, đây là thân thể nhỏ nhất mà với đạo hạnh hiện này có khả năng biến thành.

Nó nhìn thoáng qua tiểu tinh linh rồi quay đầu sang nhìn long noãn.

"Tiểu Bạch..."

Tiểu tinh linh muốn nói lại thôi, vành mắt hồng lên.

Nàng vỗ một đôi cánh mỏng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo có vẻ không nỡ.

Tràng cảnh này giống như đang gả nữ nhi.

Nhìn tiểu bạch xà chui vào trong khe nhỏ của long noãn, nàng không chịu được oa một tiếng, lập tức khóc lên.

Mà Tô Đình trông thấy tiểu bạch xà chui vào trong đó, kiếm chỉ lại thu trở về dọc theo quỹ tích lúc đầu.

Chỉ thấy hắn thu hồi kiếm chỉ, khe hở bị hắn dùng kiếm chỉ phá vỡ ra cũng theo đó khép lại, tựa như lúc đầu.

Tràng cảnh này tựa như đảo ngược thời gian!

Đây cũng là Hồi Xuân Đao!

❖ ❖ ❖

Lúc này nữ tử áo đỏ mới đi vào lâu thuyền.

Nàng trông thấy long noãn vẫn như cữ, nhưng tiểu bạch xà đã không biết tung tích, trong lòng lập tức hiểu rõ.

"Ngươi quả thật đã hoàn thành."

"Đây là tự nhiên, Tô Thần Quân xuất thủ, nào có chuyện không thành... Ai u..."

Tô Đình che lấy cái ót, cả giận nói: "Ngươi làm gì?"

Tiểu tinh linh rầu rĩ không vui, nói: "Ngươi đưa tọa kỵ của ta cho người khác làm nữ nhi đi, ta không vui, cảm thấy đánh ngươi hai lần có lẽ tâm tình sẽ tốt hơn."

Nữ tử áo đỏ thấy nàng cảm xúc sa sút, không khỏi sinh lòng thương tiếc, khuyên nhủ: "Vậy tâm tình ngươi đã tốt chưa? Nếu như chưa thì đánh thêm mấy lần cũng được..."

Tô Đình trợn trắng mắt, nói: "Tiểu bạch xà thành tọa kỵ của ngươi lúc nào? Có ngày nào ngươi không cưỡi trên đỉnh đầu ta?"

Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Hắn đưa tọa kỵ của ngươi ra ngoài, lại bồi thường chính mình làm tọa kỵ cho ngươi, ngươi cũng không cần quá thương tâm, dù sao qua vài ngày nữa, trước khi chúng ta rời đi Đông Hải, tiểu bạch xà sẽ trở thành tiểu giao long rồi trở về..."

Tiểu tinh linh nghe như vậy thì tâm tình mới tốt hơn một chút, hỏi: "Vậy nó vẫn màu trắng sao?"

Tô Đình liếc mắt, lúc ấy trong tay hắn có hai con rắn, một con là rắn màu xám trong năm con tiểu quái, một con chính là tiểu bạch xà... Lúc ấy tiểu tinh linh cảm giác con rắn xám kia đáng ghét, tiểu bạch xà lại vô cùng đáng yêu, mới chọn nó tới làm thành tọa kỵ.

Đây chính là nha đầu nhìn nhan sắc, nếu nói đáng yêu chính là chính nghĩa, còn lại chính là hạng cùng hung cực ác.

Suy nghĩ cẩn thận thì lúc ấy ở Bạch Kham sơn, nha đầu này có thể rời đi theo bản thần quân, mà không phải bị tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên cùng Tín Thiên Ông của Nguyên Phong Sơn bắt cóc, chủ yếu cũng là Tô Thần Quân có diện mạo tuấn lãng, hài hước khôi hài.

"Được rồi, lại dàn cảnh một chút, để giấu diếm giao long kia nữa."

Tô Đình nói ra: "Long noãn này bây giờ tương đương với pháp khí nuôi cổ, đợi thêm vài ngày, chờ tiểu bạch xà thành công thay thế tiểu giao long bên trong, lại tán huyết mạch Chân Long này vào long noãn, sau đó lại giao cho giao long này."

Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Như thế cũng tốt."

❖ ❖ ❖

Qua hai ngày.

Bên trong truyền đến động tĩnh.

Hai mắt Tô Đình tỏa sáng nói: "Xong rồi."

Hắn không do dự, lấy Huyết mạch Chân Long ra, giống như một con tiểu long màu vàng, hình như vật sống, không ngừng giãy dụa.

Hắn vận chuyển pháp lực, đánh tan sợi huyết mạch này, biến thành một mảnh huyết vụ kim hồng.

Huyết vụ bay bay, mông lung không chịu nổi, trong thoáng chốc như có tiếng long ngâm.

"Đi!"

Tô Đình xòe bàn tay ra, đập huyết vụ vào phía trên long noãn.

Huyết vụ bám vào vỏ ngoài long noãn, giống như nhuộm lên một tầng kim hồng.

Ngay sau đó, Tô Đình không dừng lại, pháp ấn không ngừng ngưng tụ, không ngừng đánh vào long noãn.

Thường nhân vốn không thể phá vỡ vỏ ngoài của long noãn này, nhưng đối với Tô Đình thì chỉ cần phất tay là phá, cho nên những ấn quyết này, lực đạo của hắn cần phải ổn thỏa, nếu không sơ sẩy một cái là sẽ đánh thành mảnh vỡ.

Cứ liên tiếp như thế qua hai canh giờ.

Huyết mạch Chân Long đều đã thấm vào.

Vỏ ngoài long noãn không có gì khác biệt lúc trước.

Nhưng Tô Đình dùng thiên nhãn, khám phá vỏ ngoài long noãn, thấy rõ tiểu bạch xà ở bên trong.

Tiểu bạch xà nuốt chửng tiểu giao long lúc đầu, đã có dấu vết thuế biến, bây giờ được huyết mạch Chân Long, lại mơ hồ có dấu hiệu hóa giao long, đang ở bên trong không ngừng giãy dụa, không ngừng lăn lộn, không ngừng thừa nhận đau khổ vì thân thể biến hóa.

Long noãn không ngừng lắc lư.

Ánh mắt Tô Đình lấp lóe, ép pháp lực xuống.

Nếu không những động tĩnh này của tiểu bạch xà đã đủ khiến long noãn vỡ vụn.

Nhưng nữ tử áo đỏ đã đồng ý trả lại long noãn cho giao long, sẽ nở ở chỗ giao long đi ra, trải qua giao long tẩy lễ, còn có một chỗ tốt truyền thừa.

"Rốt cuộc đã xong chưa?" Tiểu tinh linh thấy mà cực kỳ đau lòng.

"Không sai biệt lắm."

Tô Đình nói ra: "Nó đang hóa thành giao long, dù có mấy phần nguy hiểm, nhưng có ta ở đây, đủ để bảo hộ nó chu toàn."

Nói đến đây, Tô Đình cũng cảm thấy hơi đau lòng, nhưng hắn đau lòng không phải vì tiểu bạch xà trải qua thống khổ, mà là vì sợi huyết mạch Chân Long.

Sợi huyết mạch Chân Long này dùng trên thân tiểu giao long, kỳ thật đủ để cho tiểu giao long hóa là chân long... Đáng tiếc tiểu giao long chết yểu, mà tiểu bạch xà nuốt chửng tiểu giao long, mặc dù có chút dấu hiệu hóa làm giao long, lại không đủ để hóa thân giao long, chỉ khi tăng thêm sợi huyết mạch Chân Long này mới có thể chân chính hóa thành giao long.

Nhưng muốn một bước lên trời, hóa thành là chân long thì không dễ dàng.

Chỉ là có một sợi huyết mạch Chân Long, ngày sau tu hành sẽ nhanh hơn so với giao long bình thường mấy phần, sau này tu hành có thành tựu, chưa hẳn đã không thể thành công hóa rồng.

"Nếu hóa trên người ta, ta cũng có thể biến thành long nhân."

Tô Đình thầm nghĩ: "Nhưng không sao, dùng trên người tiểu bạch xà, tiểu bạch xà này là tọa kỵ của tiểu tinh linh, mà tiểu tinh linh là của ta, tóm lại vẫn là nhà mình."

❖ ❖ ❖

Mấy ngày sau.

Long noãn rốt cục đã ổn định lại.

Tô Đình dung thiên nhãn nhìn vào trong có một đầu tiểu giao long màu trắng đang cuộn mình nằm ở trong đó.

Mà long noãn lại không phải không còn sinh cơ, mà có cảm giác sinh cơ bừng bừng.

"Có thể đưa ra ngoài." Tô Đình hết sức hài lòng.

"Chờ một chút..." Tiểu tinh linh không nỡ nói: "Lại để cho ta ở chung cùng nó một hồi..."

"Đây cũng không phải gả nữ nhi, hơn nữa đợi vài ngày nữa là nó sẽ trở lại." Tô Đình bất đắc dĩ.