← Quay lại trang sách

Chương 491 Thắng bại

Trong Thủy Nguyên Khốn Thần Trận!

Tô Đình biến mất không thấy đâu!

Nếu như là người tu hành khác, có lẽ Tề Tuyên sẽ cho rằng đối phương bị Thủy Nguyên Khốn Thần Trận trực tiếp tiêu diệt.

Nhưng đối phương là Tô Thần Quân, là nhân vật được tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên coi là đối thủ, có thể nói là nhân vật số một số hai ở Trung Thổ hiện nay.

Nhân vật như vậy, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng bị Thủy Nguyên Khốn Thần Trận tiêu diệt như thế.

Nhưng Tô Đình thật sự đã biến mất, mà lại là biến mất không thấy.

"Đây..."

Sắc mặt Tề Tuyên liên tục thay đổi.

Hắn nghiên cứu về Thủy Nguyên Khốn Thần Trận rất sâu, nắm chắc cực kì cẩn thận.

Mà hắn đã từng dùng trận này để ứng phó đại địch, nhiều lần thành công.

Nhưng biến hóa như thế thì đây là lần đầu tiên xuất hiện.

Sao lại không thấy tăm hơi?

Hắn dừng một chút, muốn dừng tòa đại trận này lại.

Dù sao muốn duy trì tòa đại trận này, chỉ cần chưởng khống biển thế mấy trăm dặm, đối với hắn bây giờ giữ lại đạo hạnh ở tầng bảy mà nói, quả thực là gánh nặng khá lớn.

Nhưng ngay khi hắn muốn thu tay, trong lòng bỗng nhiên run lên, lại bỗng nhiên dừng lại.

"Không đúng."

Tề Tuyên thầm nghĩ: "Hắn tu hành Lôi Hỏa, bị thủy thế vây khốn... Lửa bị nước dìm, sẽ chỉ dập tắt, tuyệt đối không thể chạy trốn ra ngoài."

"Lúc này đạo hạnh của ta dù chỉ ở tầng bảy, nhưng trình độ Thủy Nguyên Khốn Thần Trận vượt xa năm đó, năm đó ngay cả Đại Chân Nhân tầng tám đều không thoát ra được, huống chi là hắn mới vào Dương Thần?"

"Đúng rồi, nhất định là hắn sử dụng chướng nhãn pháp, để ta nghĩ lầm hắn có thể thoát khốn, thu đi đại trận, để hắn có thể thoát thân."

"Nhưng hắn hoàn toàn không có tiếng động gì, muốn tiếp tục duy trì trận pháp tiêu hao rất nhiều pháp lực này, không khỏi quá mạo hiểm."

Đám người xung quanh đều cho rằng Tô Đình nhất định đã lâm nguy bên trong, thua không nghi ngờ.

Mà ngay cả ở Tiên Tần Sơn Hải giới cũng đều cho rằng như vậy.

Tề Tuyên cuối cùng cũng vững tin vào Thủy Nguyên Khốn Thần Trận, tuyệt đối không thể bị Tô Đình phá.

Hắn suy tư một lát, Dương Thần chuyển động, liếc nhìn các phương.

Nhưng ở bốn phương tám hướng đều không vết tích của Tô Đình.

Tề Tuyên thở sâu, cuối cùng quyết định, duy trì thần trận.

❖ ❖ ❖

Trong Tiên Tần Sơn Hải giới.

Chư vị trưởng lão đệ tử đều có cảm giác mở mày mở mặt.

" Tô Đình kia đã rơi vào thế bại, nhận thua là xong rồi, tội gì phải chịu tội trong vòng xoáy chứ?"

"Đã là kỳ tài ngút trời, bây giờ rơi vào thế bại, luôn luôn khó tránh khỏi không cam lòng, không đánh đến cuối cùng, sẽ không dễ dàng nhận thua... Chỉ là Tề Tuyên phải chú ý phân tấc, không nên trực tiếp đè chết hắn."

"Cát Chính Hiên tự xưng là ỷ vào tiên thiên đạo thể, lấy cảnh giới áp chế đệ tử bản môn, lại nói Tô Đình nếu ở cùng các loại cảnh giới là có thể chống lại hắn... Mà bây giờ ở cùng các cảnh giới này, Tề Tuyên đánh bại Tô Đình, coi như không tổn hại được thanh danh của Cát Chính Hiên, tốt xấu gì cũng giúp Tiên Tần Sơn Hải giới rửa sạch sỉ nhục lần này."

"Không đúng..."

Vẻ mặt chưởng giáo ngưng lại, nói: "Vẻ mặt Tề Tuyên có chút do dự."

Các vị trưởng lão vội vàng nhìn lại, đều trông thấy vẻ mặt Tề Tuyên khác thường.

"Chắc là Thủy Nguyên Khốn Thần Trận có uy lực quá lớn, hắn sợ đè chết đối phương?"

"Hắn cũng có thể là cố kỵ Nguyên Phong Sơn, do dự có nên hạ sát thủ, trừ bỏ một trụ cột tương lai của Nguyên Phong Sơn."

"Tề Tuyên luôn luôn mưu tính sâu xa..."

Nói đến đây, tiếng nói dần dần nhỏ đi, sau đó trở nên mười phần ngưng trọng.

Vẻ mặt Tề Tuyên không giống như vẻ vui mừng khi chiến thắng, mà là có vẻ sầu lo.

❖ ❖ ❖

Mà ở chỗ này.

Tình cảnh Tô Đình tranh đấu cùng Tề Tuyên càng ngày càng là kinh người, càng ngày càng không khống chế nổi, tác động đến quá rộng, cũng khiến người tu hành xung quanh vội vàng tránh xa.

Người tu hành có đạo hạnh hơi thấp chút không nhìn ra dị dạng gì, chẳng qua là cảm thấy uy lực như hủy thiên diệt địa, càng thêm kính sợ đối với hai người đấu pháp.

Mà nhân vật có đạo hạnh cao hơn chút lại mơ hồ có thể nhìn ra biến hóa của Tề Tuyên.

Bọn hắn không khám phá được biến hóa trong trận pháp, nhưng nhìn ra Tề Tuyên hơi khác thường.

Mà nữ tử áo đỏ cũng nhìn ra, thấp giọng nói: "Quái lạ."

Tiểu tinh linh vội hỏi: "Làm sao lại quái lạ?"

Nữ tử áo đỏ biết nàng có thần nhãn, đó có thể thấy được rất nhiều thứ, lập tức nói với nàng: "Ngươi nhìn kỹ Tề Tuyên một chút, vẻ mặt hắn không hề như đã chiến thắng... Mà Thủy Nguyên Khốn Thần Trận này theo đạo lý đã áp chế tới bây giờ, ngay cả Đại Chân Nhân tầng tám đều chịu không nổi, Chân Nhân Dương Thần bình thường sợ là đều đã bị đè chết, nhưng ngươi nhìn trận pháp này, đến nay vẫn không có ngừng."

Tiểu tinh linh lập tức kinh hãi, nói: " Đại Ngưu nhà ta luôn luôn cứng chắc, tuyệt đối không phải Dương Thần bình thường, chống cự đến bây giờ cũng không thành vấn đề, nhưng hiện tại mà tên này còn không thu tay lại, không phải là định chơi chết Đại Ngưu chứ?"

Nữ tử áo đỏ lắc đầu nói: "Không đến mức, ta hoài nghi trong đó còn có chuyển cơ."

Tiểu tinh linh nghe vậy, run lên, nói: "Chuyển cơ gì?"

Nữ tử áo đỏ khẽ lắc đầu, nói: "Khi ta còn toàn thịnh, đạo hạnh cũng không bằng hai người bọn họ, bây giờ chỉ còn âm hồn, càng không cần nói, chỉ là dựa vào sở học Nguyên Phong Sơn, phỏng đoán một chút mà thôi, nhưng cũng không phỏng đoán được gì, chỉ có thể nói vẻ mặt Tề Tuyên cũng không dễ nhìn."

Tiểu tinh linh nhìn sang, đánh giá mấy lần, nói ra: "Hắn quả thật có chút cổ quái."

❖ ❖ ❖

Cứ như vậy gần nửa nén hương.

Tô Đình vẫn hoàn toàn không có tung tích.

Dù là trong Thủy Nguyên Khốn Thần Trận.

Hay trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh.

Tề Tuyên dùng cảm giác của Dương Thần đỉnh phong, đạo quả hư ảo mà cũng không phát hiện ra vị trí của Tô Đình.

Mà sau khi Tô Đình biến mất, hắn đã chống đỡ gần nửa nén hương, mà vẫn không có một chút vết tích nào.

Không có mục tiêu, lại muốn chống đỡ tiếp, cho dù là Tề Tuyên cũng khó tránh khỏi có chút hoảng hốt.

Theo đạo lý thì Thủy Nguyên Khốn Thần Trận của hắn, hội tụ biển thế của mấy trăm dặm, đặt ở bên trong vòng xoáy khổng lồ này, cũng chỉ có nhân vật tầng tám đỉnh phong mới có thể chống đỡ đến lúc này... Còn nếu là người tu hành công quyết loại hỏa, bị thủy thế khắc, thì càng khó kiên trì, chỉ sợ phải là Bán Tiên mới có thể chống đỡ đến nay.

Tô Đình có lợi hại hơn nữa, với kiểu trực tiếp so đấu pháp lực này, cuối cùng hắn cũng vẫn là đạo hạnh tầng bảy mà thôi.

Nếu như Tô Đình còn ở trong trận, nhất định sớm đã bị thua.

Lại chống đỡ tiếp thì sẽ vô ích.

"Thu!"

Tề Tuyên nhấc ấn quyết, thu pháp lực.

Ầm ầm!

Biển thế dần khôi phục.

Nhưng vòng xoáy kia lại không có lập tức biến mất, mà vẫn ầm ầm vang vọng, tràng diện rung động đến cực điểm.

Hưu!

Bên trái mặt biển bỗng nhiên bắn ra một cột nước!

"Chém!"

Tề Tuyên đã sớm chuẩn bị, chém một kiếm về phía cột nước kia.

Mà cột nước kia bỗng nhiên bị tách ra, tiêu tán.

Nhưng bên trong cột nước cũng không Tô Đình.

Sắc mặt Tề Tuyên đột biến.

Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một luồng gió.

Người tới là Tô Đình, hắn dùng thuật hóa hồng nhanh như thiểm điện!

Tề Tuyên không kịp kinh hãi, chỉ kịp huy kiếm đón đỡ, cảm giác trên kiếm lập tức có một tầng cự lực đánh hắn vào trong biển.

Mà Tô Đình cũng bị một kiếm của hắn ngăn lại.

Khi Tề Tuyên đang muốn vọt ra khỏi mặt nước!

Hai tay Tô Đình ép lại, quát: "Lôi đình vạn quân!"

Trong chớp mắt, vô tận lôi đình từ trên trời giáng xuống, đánh xuống biển!

Giống như một cơn mưa to rơi vào trên biển lớn.

Tề Tuyên ở trong biển lập tức bị ngàn vạn lôi đình đánh trúng.