← Quay lại trang sách

Chương 520 Tiên thuật đối tiên thuật

Thế cục xoay chuyển chỉ trong chớp mắt!

Vân Tiết muốn chiến một trận cùng Tô trưởng lão, cho nên không kịp chờ đợi lấy ra sợi Khốn Mộc Thần Thung này, tạm thời xem như lễ gặp mặt.

Nào biết Tô trưởng lão lấy được lễ gặp mặt này, lập tức dùng luôn trên người Vân Tiết.

Vân Tiết không có phòng bị, lập tức bị trói chặt.

Hắn cũng coi như có chút hiểu biết về Khốn Mộc Thần Thung, nhưng còn không kịp chống cự thì con mắt thứ ba của Tô Thần Quân đã bắn ra thiên nhãn thần thông.

Một chùm sáng đánh trúng lồng ngực Vân Tiết!

Bành!

Vị Bán Tiên tự phong đạo hạnh này đã bay ngược ra ngoài mấy chục trượng, ngã xuống đất.

Tô Đình không dừng tay, vận khởi một đạo pháp thuật, đập tới Vân Tiết.

Vân Tiết mới vừa rơi xuống đất đã chịu một đạo thuật, ngay cả mặt đất quanh người đều lõm xuống một trượng.

"Lại đến."

Tô Đình nhướn mi một cái.

Theo đạo lý thì một thiên nhãn thần thông và một đạo thuật đã đủ khiến Chân Nhân Dương Thần bình thường mất mạng, nhưng vị trước mặt này kì thực chính là Bán Tiên, tự nhiên không có khả năng trực tiếp đánh chết, thậm chí chưa hẳn đã bị đánh trọng thương.

Nếu để Vân Tiết tìm được cơ hội phản kích thì sẽ không dễ đánh.

Hắn nghĩ như vậy, lập tức muốn tiếp tục thi triển pháp thuật.

Nhưng lúc này, lại có một người bỗng nhiên đứng trước người Vân Tiết, nhìn về phía Tô Đình, chắp tay nói: "Đệ tử thay hắn nhận thua, nếu trưởng lão lại đánh một đạo thuật, hắn dù không chết cũng sẽ bị thương nặng."

"Khục khục..."

Tô Đình nói ra: "Chủ yếu là bản trưởng lão muốn hắn khắc sâu ký ức."

Người kia chậm rãi nói ra: "Lần này hành động của trưởng lão quả thực là khiến chúng ta khắc sâu ký ức, dù là Vân Tiết hay đám người chúng ta, đều sẽ ghi khắc cả đời."

Không ai ngờ được chỉ đảo mắt một cái, Tô Đình vừa tiếp nhận pháp bảo, đã trực tiếp dùng pháp bảo của Vân Tiết để đánh vào trên thân Vân Tiết.

Lúc ấy Vân Tiết đã rút kiếm trước, kì thực chính là có đề phòng.

Nhưng trên thực tế, ngay cả Vân Tiết, tất cả mọi người còn tưởng rằng Tô trưởng lão sẽ thu hồi pháp bảo này, dùng bản lĩnh của mình, cho dù là Tô trưởng lão dùng pháp bảo khác, Vân Tiết cũng đã có phòng bị, nhưng hết lần này tới lần khác lại không ngờ Tô trưởng lão sẽ dùng tới pháp bảo của Vân Tiết, có thể nói là vội vàng không kịp chuẩn bị.

"Lần này trưởng lão dạy bảo, cùng lúc trước chỉ điểm cho Bành Phàm, dù biểu khiện khác lại có tác dụng tương tự, đệ tử thụ giáo."

Người này thở sâu, nói ra: "Hiện tại Vân Tiết bại, đệ tử còn muốn mời trưởng lão chỉ giáo."

Tô Đình hắc một tiếng, nói: "Ngươi tên là gì?"

Vẻ mặt người này lạnh nhạt, nói: "Tùng Khê."

Tô Đình sờ cằm, ánh mắt cổ quái.

Lai lịch người này, hắn từng nghe nữ tử áo đỏ nhắc tới.

Tùng Khê chính là một trong các đệ tử Nguyên Phong Sơn, đạo hạnh Bán Tiên có tuổi dưới một trăm, xuất sắc nhất, cùng nổi danh còn có Trần Hi, Ứng Phong, được xưng là tam kiệt.

Nữ tử áo đỏ cho rằng, ba người này đều chưa hẳn đã kém Tề Tuyên của Tiên Tần Sơn Hải giới, dù không có đấu thắng, nhưng dựa vào hiểu biêt của nàng, bản lĩnh ba người này có thể xưng là cao thâm mạt trắc... Chí ít có thể sóng vai cùng Tề Nhạc, thậm chí còn cao hơn Tề Tuyên.

"Một món pháp bảo."

Tùng Khê lấy ra một vật, chính là phất trần, nói: "Pháp bảo này chắc cũng thuộc về cấp bậc trung thượng, gần đạt tới cấp thượng đẳng, chính là mười bảy năm trước đệ tử tru sát một vị Chân Nhân Dương Thần mà thu hoạch được."

Hắn ném phất trần cho Tô Đình.

Lúc này Tô Đình nhìn cũng không nhìn, thu phất trần về.

"Ta... Không phục..."

Đúng lúc này, trong hố đất bụi mù kia, một giọng nói yếu ớt, miễn cưỡng lên tiếng, hình như có vẻ cắn răng nghiến lợi.

"Đừng không phục, nếu không phải sư huynh của ngươi ngăn đón, bây giờ ngươi sớm đã hôn mê."

Tô Đình khoát tay áo, nói: "Khi đấu pháp ở bên ngoài, nếu nói có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào thì bản trưởng lão vẫn là một người thành thật, mới không thi triển pháp môn âm tàn độc ác gì đối với các ngươi... Còn pháp bảo lúc trước kia, ngươi khẳng định không phục, nhưng ta có nói qua không cần pháp bảo ngươi cho sao? Lần sau nhớ thông minh lên, bản trưởng lão dạy cho ngươi bài học này, đủ để dùng cả đời đấy."

Hắn nói xong như vậy, người nằm trong hố kia không đáp lại nữa.

Có hai tên đệ tử vội vàng đi xuống dưới đỡ Vân Tiết.

Sau một lúc lâu, mới có một đệ tử lên tiếng từ trong hố.

"Sư phụ, Vân Tiết sư huynh đã ngất đi."

"Biết rồi, đưa đan dược cho hắn ăn vào, để hắn quan chiến, để hắn xem Tùng Khê sư huynh báo thù cho hắn."

"Vâng, sư phụ."

❖ ❖ ❖

"Trưởng lão."

Tùng Khê đưa phất trần cho Tô Đình, lập tức mời Tín Thiên Ông vận dụng tiên bảo, phong bế pháp lực của hắn.

Sau khi pháp lực phong cấm, Tùng Khê cũng không vội vã động thủ, chỉ nói: "Đệ tử cũng không ngờ Vô Địch Thần Quân danh chấn Trung Thổ, lại truyền khắp Đông Hải lai có phong cách hành sự như thế... Nhưng đệ tử sẽ có thật nhiều biện pháp phòng bị, phòng ngừa trưởng lão phân tâm, đề nghị người vẫn nên toàn tâm toàn ý, đấu pháp cùng đệ tử, đừng nghĩ tới những biện pháp bàng môn tả đạo không dùng được kia."

Tô Đình cười đắc ý, nói: "Cái gì gọi là bàng môn tả đạo? Cũng được... Ngươi muốn chính diện tranh đấu, bản thần quân bồi ngươi là được, lúc ấy ở Đông Hải khiến Đại Chân Nhân tầng tám không đánh mà hàng, đánh bại Thái Tuế pháp kiếm- Tề Tuyên, bản thần quân cũng thật sự đã dốc toàn lực."

Tùng Khê gật đầu nói: "Như thế thì mời trưởng lão chỉ giáo."

Tô Đình đưa tay nói: "Kính già yêu trẻ, so về số tuổi thì ngươi già hơn, xét về bối phận ngươi lại trẻ hơn, bản thần quân để ngươi xuất thủ trước..."

Tùng Khê mỉm cười nói: "Thần Quân muốn tranh phong trong lời nói, cũng là muốn để đệ tử cảm giác thấp hơn một bậc, kế sách công tâm, vô khổng bất nhập, nhưng đối với đệ tử thật sự là vô dụng."

Sau khi hắn nói xong, dưới chân bước một bước, xông về phía Tô Đình, đưa tay vỗ, chính là một màn sáng.

Màn sáng này, Tô Đình cũng không xa lạ gì.

Vụ Quang Thần Thủy, lại có tên là Càn Khôn Tị Kiếp Tinh Thần Quang.

Chính là một trong năm loại tiên thuật học được trên ba ngàn sáu trăm thềm đá kia.

Tùng Khê vừa ra tay chính là tiên thuật, không có ý tứ muốn thử!

"Hung hãn như thế?"

Trong lòng Tô Đình run lên, vận dụng thuật hóa hồng, thân hóa hồng quang, lập tức hiện lên.

Nhưng đạo Vụ Quang Thần Thủy này lại trở về, nhằm về phía Tô Đình!

Tô Đình không dám khinh thường, vận dụng lôi đình, chuyển hóa làm thổ, lập tức duỗi ra một chỉ!

Tiên thuật, Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ!

Một chỉ này điểm tên Vụ Quang Thần Thủy!

Tô Đình chỉ cảm thấy Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ mà mình thi triển sắp bị phá tan!

Hắn sở dĩ thi triển Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ, chính là dựa vào nguyên tắc ngũ hành tương sinh tương khắc, lấy Thổ khắc Thủy.

Nào biết trình độ lĩnh ngộ của Tùng Khê đối với Vụ Quang Thần Thủy lại cao thâm khó lường như vậy.

Thổ có thể khắc nước, nhưng nước mạnh cũng có thể khắc đất, có thể khiến đất biến thành bùn rồi bị cuốn trôi.

Nhưng ít ra Vụ Quang Thần Thủy kia cuối cùng vẫn bị Tô Đình ngăn lại.

Nhưng Tùng Khê không ngừng lại, bộ cương đạp đấu, chập chỉ thành kiếm, tiếp tục tấn công tới.

"Quả nhiên là không kém Tề Tuyên bao nhiêu."

Trong lòng Tô Đình nghiêm nghị, nghiêm túc ứng đối.

❖ ❖ ❖

Toàn bộ Nguyên Phong Sơn đều đã yên tĩnh.

Đây là thời điểm Tô Đình chân chính thể hiện ra bản lĩnh.

Trước đó dù là Bành Phàm hay Vân Tiết, ở trong tay Tô Đình đều không chịu nổi một kích.

Dù Tô Đình có hiềm nghi đánh lén, nhưng ngay cả bản lĩnh chân chính của hắn đều không bị ép ra, đủ thấy Tô Đình lợi hại.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến đám đệ tử xúc động, mà chư vị trưởng lão lại trầm mặc.

Mà bây giờ Tùng Khê xuất thủ, cuối cùng đã bức Tô Đình lộ ra bản lĩnh chân chính.