← Quay lại trang sách

Chương 552 Tô Đình- Trưởng lão hàng chữ Cổ

Bởi vì Tô mỗ đủ kiệt xuất, cho nên có thể khiến Nguyên Phong Sơn coi trọng.

Một câu nói kia lộ ra vẻ kiêu ngạo tự phụ, cuồng vọng không bị trói buộc.

Nhưng câu nói này đặt ở trước mặt thân phận trưởng lão của Nguyên Phong Sơn lại biến thành chuyện đương nhiên, giống như đang trần thuật sự thật.

Đệ tử Hoán Hoa Các ở đây, nhìn về phía Tô Đình bằng ánh mắt có vẻ kinh dị.

"Kể cho nghe về chuyện của tỷ tỷ ta ở Hoán Hoa Các đi."

Tô Đình nhìn lướt qua, cũng không trông thấy vẻ dị thường trên mặt những cô nương này, trong lòng cũng coi như hài lòng, cuối cùng ánh mắt nhìn tới thiếu nữ kia, nói ra: "Nghe lời ngươi nói thì có vẻ rất quen thân với tỷ tỷ của ta, kể cho ta nghe một chút về tình trạng gần đây của tỷ ấy đi?"

❖ ❖ ❖

Trong Hoán Hoa Các.

Nữ tử trung niên khi nãy đứng ở phía dưới, khom người nói: "Chính là như thế."

Mà ở phía trên cũng có một nữ tử, mặc quần áo xanh trắng, đeo mặt nạ sa mỏng, bình tĩnh nói: "Trưởng lão của Nguyên Phong Sơn? Đệ đệ của Tô Duyệt Tần?"

Nữ tử trung niên gật đầu nói: "Kẻ này có đạo hạnh cực cao, không kém gì ta, chí ít cũng là tầng bảy Chân Nhân, mà lệnh bài trong tay của hắn, đúng là lệnh bài trưởng lão hàng chữ Cổ của Nguyên Phong Sơ, không làm giả được."

"Ồ?"

Nữ tử mặc quần áo xanh trắng ngồi ở phía trên, dáng vẻ ưu nhã, dù đeo mặt nạ lụa trắng, nhưng đôi mắt xanh thẳm, làn da trắng nõn, vẫn lộ ra vẻ tuyệt lệ, nghe được lời này, lông mi nhẹ chau lại, nói khẽ: "Tô Duyệt Tần chỉ mới hơn hai mươi, đệ đệ của nàng thì có thể bao nhiêu tuổi? Nguyên Phong Sơn không có ai ngoài ba vị chân truyền đệ tử đã đạt đến cấp độ Bán Tiên, từ khi nào lại có một người trẻ tuổi như thế?"

Mà đúng lúc này, có một lão ẩu từ phía sau đi tới, chầm chậm nói ra: "Lão thân đúng là từng nghe về một người trẻ tuổi như thế."

Nữ tử mặc quần áo màu xanh trắng nhìn lại, lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: "Sư tỷ biết sao?"

Lão ẩu này chậm rãi nói ra: "Khi lão thân dạy bảo Tô Duyệt Tần, đúng là từng nghe nàng nhắc tới một đệ đệ, nhưng đệ đệ này dường như cũng không phải là đệ tử của Nguyên Phong Sơn."

Nữ tử mặc quần áo màu xanh trắng càng thêm kinh dị, nói: "Không phải đệ tử xuất thân từ Nguyên Phong Sơn? Hai mươi tuổi, tu thành Chân Nhân Cảnh, không phải xuất thân từ tiên tông đạo phái, là còn có thể là tán tu sao?"

Lão ẩu gật đầu nói: "Các chủ đừng không tin, từ tin tức mà lão thân biết thì đúng là như thế."

Nữ tử mặc quần áo màu xanh trắng kia nghe vậy lại càng thêm kinh ngạc.

Lão ẩu chầm rãi nói: "Tô Duyệt Tần rất để ý người đệ đệ này, thỉnh thoảng sẽ nhắc tới hắn với mấy người Tĩnh nhi, lão ẩu đã từng nghe dường như hắn tự tìm tòi tu hành, về sau gặp được Tín Thiên Ông, được Tín Thiên Ông thưởng thức, đưa về Nguyên Phong Sơn, mà Tô Duyệt Tần cũng chính bởi vậy mới được Tín Thiên Ông đưa tới Hoán Hoa Các."

Các chủ Hoán Hoa Các khẽ thở ra, nói: "Môn phái như chúng ta luôn thu đồ cực kì khắc nghiệt, lần này chúng ta nhận Tô Duyệt Tần, thứ nhất là vì nàng đúng là lương tài mỹ ngọc, thứ hai cũng là cho Tín Thiên Ông thể diện. Nhưng Tô Đình này có thể được Nguyên Phong Sơn phá lệ mời vào, lại có thể để Tín Thiên Ông bỏ qua thể diện, đưa tỷ tỷ của hắn tới Hoán Hoa Các, ngược lại thật sự khiến người ta kinh ngạc."

Lão ẩu nói ra: "Không chỉ có như thế, nghe nói khi Tín Thiên Ông mời hắn nhập môn, không phải cho hắn thân phận là đệ tử trong môn, mà trực tiếp cho thân phận ngoại môn trưởng lão... Mà lúc ấy, dường như Tô Đình chưa thành Âm Thần, cũng không tu thành Thượng Nhân."

"Cái gì?"

Các chủ Hoán Hoa Các ngơ ngác hỏi lại.

Mà nữ tử trung niên lúc trước lại cả kinh nói: "Hắn rõ ràng là Chân Nhân có đạo hạnh Dương Thần! Mà lệnh bài trong tay của hắn cũng không phải là thân phận ngoại môn trưởng lão, mà chân chính là trưởng lão Nguyên Phong Sơn!"

Lão ẩu nhìn lại, nói ra: "Hoán Hoa Các chúng ta ở tận phương nam, tin tức ở Trung Thổ vốn cũng không thể nắm bắt nhanh nhạy kịp thời, nhưng tin tức liên quan tới Tô Đình này lại không khó điều tra... Người này có thể dùng đạo hạnh tầng ba được mời làm trưởng lão, trong thời gian ngắn ngủi lại có thể thành tựu Dương Thần, chắc Nguyên Phong Sơn cũng không keo kiệt thân phận ngoại môn trưởng lão, bỏ đi một tầng ngăn cách, thực tình mời chào."

Các chủ Hoán Hoa Các nghe vậy, lộ ra vẻ suy tư, nói: "Sư tỷ nói không sai, nhưng tông phái do Đạo Tổ truyền thừa như chúng ta vậy vốn luôn coi trọng quy củ, hắn rốt cuộc là nhân vật xuất sắc như thế nào, mới có thể để Nguyên Phong Sơn nhiều lần phá lệ?"

Nói đến đây, Các chủ Hoán Hoa Các đứng dậy, nói: "Nhưng dù như thế nào, trưởng lão hàng chữ Cổ của Nguyên Phong Sơn đã tự mình đến, hắn cũng không phải một Chân Nhân Dương Thần bình thường có thể so sánh, mời hắn vào."

Nữ tử trung niên kia nghe vậy, vội lên tiếng.

Lão ẩu thấp giọng nói: "Vậy lão thân đi gọi Tô Duyệt Tần ra?"

Các chủ Hoán Hoa Các khẽ lắc đầu, nói ra: "Không vội, trước tiên sư tỷ thay ta đi thăm dò Tô Đình này một chút... Ta muốn biết, bây giờ Chính Tiên Đạo đã sinh ra một Cát Chính Hiên, có phải Nguyên Phong Sơn lại có một Cát Chính Hiên khác không?"

Lão ẩu nghe vậy, lập tức khẽ giật mình, nói: "Các chủ coi trọng hắn như vậy?"

Các chủ Hoán Hoa Các chậm rãi nói ra: "Nghe sư tỷ nói thì có thể thấy Nguyên Phong Sơn coi trọng hắn bực nào? Chúng ta mời chào không được, nhưng hắn đã tới Hoán Hoa Các, cũng không thể hoàn toàn không biết gì về người ta cả."

❖ ❖ ❖

Trong Băng Cung.

Nghe Tĩnh nhi từ từ kể chuyện.

Tô Đình cảm thấy khá hài lòng.

Trong Hoán Hoa Các bên trong, chuyện lục đục với nhau cũng không kịch liệt như hắn tưởng tượng.

Chí ít từ trong miệng Tĩnh nhi, hắn không nghe thấy tỷ tỷ nhà mình phải chịu bất công gì, mà từ vẻ mặt của những cô nương xung quanh, hắn cũng không nhìn ra vẻ mất tự nhiên gì.

"Xem ra mặt mũi của Tín Thiên Ông có sức nặng không nhỏ đối vời Hoán Hoa Các."

Tô Đình thầm nghĩ: "Biểu tỷ đi tới Hoán Hoa Các, đúng là càng được coi trọng hơn so với đệ tử bình thường, có lẽ cũng có quan hệ với chuyện nàng có Hàn Đỉnh thân."

Mà Tĩnh nhi có phần là hiếu kì về hắn, lại càng hiếu kì về tiểu tinh linh.

Những người khác cũng cảm thấy cực kì kinh ngạc đối Tô Đình.

Tuổi của Tô Duyệt Tần không lớn, đệ đệ của nàng tự nhiên càng nhỏ tuổi hơn, nhưng hắn đã tu thành Chân Nhân Dương Thần, so với những chân truyền đệ tử Hoán Hoa Các như các nàng còn cao hơn rất nhiều.

Đồng thời, Đại Ngưu đạo nhân trong truyền thuyết, trong thịnh hội ở kinh thành đã đoạt được vị trí đứng đầu, nhưng một trận thịnh hội kia chỉ mời tán tu.

Mà hắn vốn làm một tán tu, sao bây giờ lại trở thành người của Nguyên Phong Sơn? Hơn nữa còn có địa vị là trưởng lão của Nguyên Phong Sơn?

Khi nãy Tô Đình tự nhận là mình đủ kiệt xuất, nhưng nghĩ lại thì phải là người kiệt xuất cỡ nào mới có thể từ một ngoại nhân trở thành trưởng lão của Nguyên Phong Sơn?

"Còn tiểu khả ái, ngươi rốt cuộc có lai lịch gì?"

Tĩnh nhi vì chuyện lúc trước đã nói năng lỗ mãng với Tô Đình mà đắc tội với tiểu tinh linh, liên tục nói xin lỗi, cuối cùng đã tiếp cận được với tiểu tinh linh, xem như kết giao bằng hữu.

Tiểu tinh linh nghe lời này, lại không có trả lời, mà nhìn về phía Tô Đình.

Tô Đình mỉm cười, lộ ra vẻ nhẹ nhõm.

Tiểu tinh linh thấy thế mới nhìn trở về, cằm nhỏ hếch lên một cái, hừ một tiếng, nói: "Ta là Chân Thần đấy."

Tô Đình không nhịn được cười rộ lên.

Làm thần linh do thiên sinh địa dưỡng, tự nhiên không phải việc gì không thể lộ ra ngoài, chỉ là lúc trước còn lo lắng bị kẻ có ý đồ xấu dùng để luyện đan, nhưng bây giờ tiểu tinh linh có bản lĩnh cực cao, hơn nữa còn có Tô Đình che chở, tất nhiên là không cần e ngại gì.

Huống chi nơi đây cũng là Hoán Hoa Các, một trong những tông môn được Đạo Tổ truyền thừa, có quan hệ không tầm thường cùng Nguyên Phong Sơn, nên cũng không cần cố kỵ gì.

Ngay khi tiểu tinh linh nói ra hai chữ Chân Thần, đám người Tĩnh nhi còn chưa lấy lại tinh thần, nữ tử trung niên khi nãy kia đã đi tới.

"Tô trưởng lão đợi lâu."

Vẻ mặt nữ tử trung niên này càng thêm quái dị, so với lúc trước thì hiển nhiên đã càng thêm kính trọng với người thiếu niên có diện mạo non nớt này.

Vẻ mặt Tô Đình vẫn như thường, hiểu được nữ tử trung niên này chắc là đã biết được mấy phần lai lịch lúc trước của hắn.

Nữ tử trung niên thi lễ nói: "Các chủ cho mời."

Tô Đình đứng dậy, mỉm cười lớn: "Còn xin trưởng lão đi trước dẫn đường."