← Quay lại trang sách

Chương 650 Ứng Phong chuyển thế

Cự nhân này do nham thạch ngưng tụ thành, bên ngoài mặc một tầng khôi giáp, giống như là thiên binh hàng thế, uy thế hung hãn.

Nam tử mặc áo bào đen kia lập tức bị nó bắt vào trong tay.

Mà đứa bé trong tay nam tử mặc áo bào đen lại bị thiên binh bằng nham thạch này, cẩn thận từng li từng tí ôm lấy, há miệng ngậm dưới lưỡi.

Phù!

Bàn tay của thiên binh bằng nham thạch bóp chặt.

Nam tử mặc áo bào đen lập tức biến thành một bãi thịt nát!

"Nguy hiểm thật."

Trong lòng Tô Đình thầm run.

Hắn chỉ biết theo lời Cát Phán nói, kiếp này Ứng Phong chuyển thế vào nhà có phụ mẫu đều mất khi hắn tuổi nhỏ, cơ khổ không nơi nương tựa, cuối cùng phiêu lưu tới trung thổ, ngẫu nhiên bước lên con đường tu hành.

Nhưng không ngờ lần này lại dính tới ma đạo.

Chính vì liên quan đến ma đạo, cho nên quỹ tích đời này của Ứng Phong mà Cát Phán thấy, cũng sẽ có thay đổi cực lớn.

Cũng may Tô Đình tới đúng lúc, cuối cùng bảo vệ được đứa nhỏ này.

Hắn khẽ nhàng thở ra, nhưng lại nhìn về phía kẻ được gọi là tôn chủ kia.

Tên tôn chủ này toàn thân bao phủ trong áo bào đen, giờ phút này dường như đang có run rẩy.

"Đạo hạnh tầng năm, cũng khó được."

Tô Đình thầm nhủ một tiếng, nhìn về phía kẻ đã rơi vào ma đạo này.

Kẻ này tu hành ma công, đạo hạnh đã tới tầng năm, có thể xưng là Thượng Nhân.

Nhưng nhân vật như vậy đã vươn tay vào trong thế tục, thậm chí truyền ma công cho người tập luyện võ nghệ trong chốn thế tục.

Khó trách Thiên Đình lại hạ lệnh trảm ma trừ hoạn.

Ma đạo đã lan rộng đến trình độ này, đã lan đến thế gian rồi.

Phàm nhân, chỉ cần nghe ba câu dụ dỗ là có thể kích động tới nỗi suy nghĩ biến hóa, sướng vui giận buồn... Mà sau khi bị ma khí xâm nhiễm, không cần nhiều lời, sẽ lại trở thành Ma vực như năm đó.

"Chuyến này dù không trảm hết ma đạo, cũng phải ngăn chặn Ma vực sinh ra."

Trong lòng Tô Đình hiểu được ý định của Thiên Đình.

Mà đúng lúc này, vị tôn chủ kia bỗng nhiên quay người chạy trốn.

Tô Đình hắc một tiếng, mặc dù không phải chân thân của hắn đến đây, chỉ vận dụng Thiên Binh giáp, nhưng cũng có thể đối địch lại Chân Nhân Dương Thần bình thường, có bản lĩnh có thể so với Thượng Nhân tầng sáu của tiên tông.

Cự nhân bằng nham thạch này lập tức vươn tay về phía trước.

Vị tôn chủ kia dễ như trở bàn tay bị hắn bắt vào trong lòng bàn tay.

"Phá!"

Vị tôn chủ này hoảng hốt, vội vận dụng ma công, đánh ra pháp thuật.

Nhưng nham thạch này không hề bị tổn hại, vẫn siết chặt lấy hắn kéo tới trước mắt.

"Đừng vùng vẫy nữa, ngươi trốn không thoát đâu."

Thiên binh bằng nham thạch len tiếng, tiếng nói vang vọng.

Vị tôn chủ kia chỉ cảm thấy trái tim lạnh lẽo, thấp giọng nói: "Tôn giá là thần thánh phương nào?"

Thiên binh bằng nham thạch trầm giọng nói: "Bản tọa hỏi ngươi, trong ma đạo, địa vị của ngươi như thế nào? Lão ma điểm hóa ngươi là người phương nào?"

Sắc mặt vị tôn chủ này liên tục thay đổi, không lập tức mở miệng.

Thiên binh bằng nham thạch chậm rãi nói ra: "Các ngươi cũng coi là người tu hành đã thoát khỏi phàm trần tục thế, thế mà lại dám tiến vào phàm trần tục thế, ý đồ biến nhân gian thành Ma vực... Thật to gan!"

Tên đệ tử ma đạo cắn răng nói: "Tôn giá rốt cuộc là ai?"

Thiên binh bằng nham thạch hơi siết tay một cái.

Đệ tử ma đạo đột nhiên hét thảm một tiếng.

Thiên binh bằng nham thạch mới nói: "Đây là bản tọa đang hỏi ngươi, không phải ngươi hỏi bản tọa."

Đệ tử ma đạo cắn chặt hàm răng, không nói một lời.

Tô Đình thấy thế, trong lòng đã hiểu ra.

Ma đạo luôn luôn hết sức thần bí, không thể tìm kiếm, khó mà truy tìm.

Tất nhiên là những đệ tử ma tông này đều từng chịu đựng những pháp môn tương tự như chú thuật, một khi nhắc tới cấm kị, chắc chắn sẽ phải chết.

Chính bởi vậy, dù trong lòng những đệ tử này biết vị trí của Ma tông, cũng không thể mở miệng.

Cho dù là đứng trước sinh tử, vẫn cứng rắn đến mức dù chết cũng không mở miệng.

Thình thịch!

Tô Đình không do dự, lập tức giết chết kẻ này.

Ánh mắt của hắn hơi chuyển nhìn về phía trong nhà của đứa nhỏ này.

Nhìn thấy nam tử đã bị điểm hóa, trong hồn phách bị ma tính xâm nhiễm.

Thiên binh bằng nham thạch khẽ biến hóa, biến thành một kích cỡ tương đương như người thường, bước về trước một bước.

"Dù sao cũng là phụ thân đời này của ngươi, ta không giết hắn."

Tô Đình thì thầm: "Nhưng hắn giết mẫu thân ngươi, kết cục ngày sau sẽ do chính ngươi đến giải."

Sau khi nói một câu như vậy, hắn đã đi tới nơi này.

❖ ❖ ❖

"Ai đó?"

Bá Canh đang đắm chìm trong ma công.

Bỗng nhiên một luồng khí tức khó tả từ dưới mặt đất truyền đến.

Chỉ trong chớp mắt, bỗng nhiên một thiên binh do nham thạch ngưng tụ ra đã đứng ở trước mặt của hắn, khí thế vô song, giống như thiên thần hàng thế.

Một chút khí thế của Bá Canh bỗng nhiên tán loạn.

Người thiên binh kia cũng không nhiều lời, thậm chí không chờ hắn mở miệng, đã điểm tới một chỉ.

Thình thịch!

Thiên binh bằng nham thạch bắn ra khí kình, phá vỡ đan điền của hắn, đồng thời cắt đứt kinh mạch của hắn, thậm chí còn lưu lại một tia pháp lực, ngăn cản cơ hội để hắn tu hành một lần nữa.

Ánh sáng trong mắt Bá Canh lập tức ảm đạm xuống.

Thiên binh bằng nham thạch tiện tay lấy đi ma công, niết thành tro tàn.

"Ta chặt đứt con đường tu hành của ngươi, hủy đi công pháp của ngươi, đồng thời gieo xuống chú ngôn, sau này nếu ngươi làm ác, nhất định sẽ bị đau đớn đến mức không muốn sống."

Thiên binh bằng nham thạch nói, tiếng như hồng chung: "Trước đây ngươi làm ác, sau này sẽ có người thanh toán."

Nói xong câu này, thiên binh bằng nham thạch chìm vào trong đại địa.

Chỉ để lại nam tử trung niên kia đứng đó, vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt mê mang, nhất thời không thể lấy lại tinh thần.

❖ ❖ ❖

Trong phế tích Cổ Thần.

Tô Đình vận dụng thiên binh bằng nham thạch, mang đứa bé kia về.

Mà bản thân hắn lại đi ra bên ngoài doanh địa.

Theo đạo lý thì người của Hoán Hoa Các cũng nên đến nơi rồi.

Nhưng đến nay vẫn chưa đến.

"Vị này chính là Tô trưởng lão."

Đúng lúc này, một giọng noi ở bên tai truyền đến.

Tô Đình cảm thấy kinh ngạc, quay đầu nhìn sang.

Đây là một đạo sĩ trung niên, tay cầm phất trần, nhưng cách ăn mặc lại khác đạo sĩ của Thủ Chính Đạo Môn, lại là bộ dáng của Chính Tiên Đạo.

"Bần đạo là đệ tử Vân Ly của Chính Tiên Đạo."

Trung niên đạo sĩ thi lễ, nói ra: "Lần này đến đây, phụng mệnh chưởng giáo, tới gặp Tô trưởng lão."

Tô Đình cảm thấy hơi kinh ngạc, nói: " Chưởng giáo Chính Tiên Đạo cũng biết Tô mỗ?"

Trung niên đạo sĩ vừa cười vừa nói: "Gần đây danh tiếng của Tô Thần Quân truyền khắp thiên hạ, không kém gì tiểu Tiên ông của bản môn, chưởng giáo của bản môn đương nhiên cũng nghe nói, mà còn vô cùng tán thưởng."

Tô Đình nghe vậy, lập tức cười nói: "Là Tô mỗ lỗ mãng, trước kia được cơ duyên của Chính Tiên Đạo, đến nay vẫn không tới cửa cảm ơn."

Trung niên đạo sĩ nói ra: "Cơ duyên mà Tô trưởng lão nói chính là Ngũ Hành giáp trong Lôi Thần miếu ở Lạc Việt Quận?"

Tô Đình nghe vậy, ánh mắt lập tức ngưng tụ, nói: "Ngươi cũng biết?"

Vân Ly mỉm cười nói: "Lần này bần đạo đến chính là vì thế."

Ánh mắt Tô Đình hơi nheo lại.

Quốc sư đã từng đề cập qua, Ngũ Hành giáp của Chính Tiên Đạo chính là bí truyền trong môn.

Lực sĩ giáp thỉnh thoảng sẽ truyền ra ngoài, lưu truyền ở bên ngoài.

Mà Thiên Binh giáp cũng có không ít, trải qua người trong Chính Tiên đạo tặng ra ngoài.

Nhưng cấp độ Thần Tướng giáp thì chưa từng truyền ra ngoài.

Một khi truyền ra ngoài, nhất định phải thu về.

Từ sau khi Tô Đình tu thành thiên nhãn, đã đã nhìn ra Ngũ Hành giáp trong tay mình đã sớm vượt qua cấp độ.Thiên Binh giáp

Chỉ là không có pháp môn vận dụng, cho nên hắn cũng chỉ có thể mượn pháp môn mà quốc sư thôi diễn, xem như Thiên Binh giáp để dùng.

Hẳn là đạo sĩ kia là đến thu hồi Ngũ Hành giáp trong tay mình?