Chương 699 Cô Ma giới(2)
Nơi đây hoang vu cô quạnh, không có sinh cơ.
Liếc nhìn lại chỉ thấy thế núi chập trùng, nhưng không thấy cỏ cây sinh linh.
Ma khí ở khắp mọi nơi, tràn ngập bốn phía xung quanh.
Mỗi một tấc đất, mỗi một tấc không khí ở nơi này đều tràn ngập ma khí.
Dù sao có một ma đầu có thể so với tiên thần ở nơi này, không nói trước kia nơi này vốn nồng đậm ma khí, chỉ tính riêng chuyện một Ma Tôn ở đay nhiều năm đến, hô hấp thổ nạp, rồi ma khí tràn lan ra ngoài thân đã đủ để biến khu vực này thành Ma vực
Nếu nói núi không cao, chỉ cần có tiên thì sẽ linh.
Thì nơi đây cũng giống thế, có Ma Tôn ở lâu nơi này, lâu dài lắng đọng nên cũng là một mảnh Ma vực.
"Lấy Ma Tôn làm đao, chém giết Tô mỗ, chậc chậc chậc..."
Tô Đình cười đắc ý, nói ra: "Dù Tô mỗ luôn luôn tự phụ, nhưng cũng cảm thấy lần này đúng là đã 'Dùng đao mổ trâu để giết gà ', Tô Quan Nhi đúng là để mắt tới bản thần quân."
Bạch Yêu Tinh chậm rãi nói ra: "Tô Thần Quân còn có danh hào là Đại Ngưu Đạo Nhân, dùng đao mổ trâu có vẻ vô cùng thích hợp đấy."
Tô Đình cười ha ha một tiếng, nói ra: "Tuy nói bản thần quân bị người ngoài truyền nhầm danh hào 'Đại Ngưu Đạo Nhân', nhưng cũng muốn để ngươi biết được bản lĩnh của Vô Địch Thần Quân."
Hắn bỗng tiến về phía trước, điểm về trước một chỉ.
Bạch Yêu Tinh hơi biến sắc mặt, lập tức lui lại.
Nhưng một chỉ này điểm tới chính là Thiên Lôi kiếm chỉ, có chứa Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang.
Lôi đình vô cùng mau lẹ.
Bạch Yêu Tinh không tránh kịp, khẽ rên một tiếng, nhưng ở chỗ này ma khí dư dả, hắn cũng chỉ bị đánh khiến toàn thân cứng đờ, sau đó liên tiếp lui lại, nhưng thương thế cũng không quá nặng.
Thiên nhãn trên trán Tô Đình nhanh chóng mở ra, bắn ra vệt sáng hừng hực.
Ngay trong nháy mắt này, phiến thiên địa này bỗng nhiên tối sầm lại.
Ma khí ở ngọn núi kia lập tức trở nên quay cuồng.
"Ma Tôn bế quan tu hành lâu dài."
Bạch Yêu Tinh lui lại, cười lạnh nói: "Nếu ngươi không tạo ra động tĩnh, ngài nhất thời sẽ không để ý tới, nhưng ngươi dám can đảm động thủ ở nơi này, lại không phải người trong ma đạo ta, cuối cùng vẫn chọc giận Ma Tôn."
Vẻ mặt Tô Đình lạnh lẽo, nhìn sang.
Ma khí ở chỗ đó ngút trời, che lấp bát phương.
"Người đến là ai?"
Âm thanh nặng nề mà cổ xưa từ bên trong ma khí truyền ra.
❖ ❖ ❖
Trong phế tích Cổ Thần.
Người chủ sự các tông đều trở nên yên lặng.
Tô Đình mà cùng Ma Quân thứ tư cùng nhau mất tích.
"Đúng là không nên để hắn rời đi Phế tích Cổ Thần."
Sắc mặt Cổ Diễn trưởng lão cực kỳ khó coi, nói ra: "Bao năm qua đến nay chưa từng có trường hợp người chủ sự các tông rời đi Phế tích Cổ Thần... Hết lần này tới lần khác Tô trưởng lão không nghe khuyên bảo, hắn làm người chủ sự các tiên tông, quản lý đại cục phe ta, Ma tông tất nhiên sẽ dốc sức xoá bỏ hắn, mới dễ chuẩn bị chuyện phản kích."
Sau khi nói xong, Cổ Diễn trưởng lão lại hung hăng đập tay xuống mặt bàn.
Cái bàn kia vô thanh vô tức tan biến như bụi mù.
"Bây giờ ngay cả Tô trưởng lão ở nơi nào cũng không biết được."
Cổ Diễn trưởng lão trầm giọng nói: "Dù chúng ta có chí bảo mà tiên tông ban tặng, cũng không có chỗ để dùng, không biết hắn ở nơi nào, căn bản là không thể tiến đến để cứu viện."
Ánh mắt Vân Ly lấp lóe, không mở miệng.
Sắc mặt Trần trưởng lão của Nguyên Phong Sơn cũng cực kỳ khó coi.
"Tề mỗ đã tìm khắp nơi xung quanh mà không có nửa điểm tung tích."
Tề Tuyên hơi cắn răng, nói ra: "Ở xung quanh khu vực đó không có bí cảnh."
Trần trưởng lão thở sâu, nói ra: "Như vậy sao Tô Đình trưởng lão của bản môn lại biến mất không thấy gì nữa?"
Tề Tuyên chau mày, không biết trả lời như thế nào.
Vân Cung nói khẽ: "Lúc ấy Vân Thần đạo trưởng ngã xuống, pháp kiếm đâm vào ngực Ma Quân thứ tư, tinh huy vẫn còn vương lại, mà Tô trưởng lão tiến đến, chỉ nói mấy câu, sau đó hai người đã đều biến mất không thấy gì nữa, chúng ta thậm chí không kịp ngăn cản."
Vân Ly suy tư nói: "Ma Quân đệ nhất còn bị Tô trưởng lão giết chết, Ma Quân thứ tư có bản lĩnh gì có thể khiến Tô trưởng lão vô thanh vô tức biến mất?"
Cổ Diễn trưởng lão trầm ngâm nói: "Việc này đã bẩm báo về bản môn, xin mời trưởng lão trong môn tinh thông bói toán ra tay để đo lường tính toán vị trí của Tô trưởng lão... Chỉ khi biết rõ vị trí của Tô trưởng lão, mới có thể tiến đến cứu giúp, nếu không thì dù có tiên bảo áp trận, cũng không có tác dụng."
"Cổ Diễn trưởng lão nói phải."
Vân Ly buông tiếng thở dài, nói ra: "Tô trưởng lão dù sao không phải hạng người tầm thường, mà người hiền tự có thiên tướng, chắc sẽ không có việc gì."
Lời tuy nói như thế, nhưng mọi người đều biết lần này Tô Đình đột nhiên biến mất không thấy, chỉ sợ sẽ dữ nhiều lành ít.
Cái bẫy này chỉ sợ không phải Ma Quân thứ tư bày ra, mà là cao nhân phía sau gây nên.
Nếu không phải người có thể so với tiên thần, cũng không tính kế được Tô Đình vốn có bản lĩnh có thể trảm Ma Quân đệ nhất!
"Trước tiên điều tra một chút."
❖ ❖ ❖
Trong Cổ Ma giới.
Ma khí không ngừng cuồn cuộn tuôn trào.
"Người đến là người nào?"
Giọng nói cổ lão ngột ngạt mà uy nghiêm.
Tô Đình chỉ cảm thấy lồng ngực cũng nặng nề theo.
Đó là ma đầu chân chính có thể so với tiên thần, một trong tam đại Ma Tôn của ma đạo.
Chỉ dựa vào một câu nói đã khiến Tô Đình cảm thấy áp lực.
"Hậu bối Bạch Yêu Tinh bái kiến Ma Tôn."
Chỉ thấy Ma Quân thứ tư thi lễ nói: "Người trước mắt chính là đại địch của ma đạo ta, bản lĩnh cực cao, tiềm lực vô tận, có thể so với trích tiên, ngay cả Ma Quân đệ nhất cũng đã vẫn lạc, chỉ có Ma Tôn có thể giết hắn... Cho nên đệ tử phụng lệnh tông chủ, bố trí dụ hắn đến tận đây, xin Ma Tôn xuất thủ!"
Tô Đình lầu bầu lại: " Đại địch của Ma đạo, bản lĩnh cực cao, tiềm lực vô tận, có thể so với trích tiên, chỉ có Ma Tôn có thể giết... Chậc chậc chậc, ngươi đúng là cũng có chút nhãn lực."
Ma Quân thứ tư cười lạnh nói: "Ma Tôn ở đây còn dám nhanh mồm nhanh miệng, đợi Ma Tôn xuất thủ, xem ngươi còn tùy tiện như thế nào nữa!"
Tô Đình đang muốn mở miệng lại cảm giác có một ánh mắt nhìn tới mình.
Toàn thân Tô Đình chấn động, tựa như bị một ngọn núi đè nặng.
Áp lực nặng như núi ép.
"Đúng là một người kế tục bất phàm."
Ma Tôn lên tiếng nói: "Bản tôn không giết ngươi, chỉ cần ngươi ở đây tu hành, hầu hạ bản tôn, sau trăm năm, ta tự nhiên sẽ thả ngươi đi."
Bạch Yêu Tinh nghe vậy thì hơi biến sắc mặt, nói: "Tông chủ có ý là muốn giết kẻ này, trừ sạch hậu hoạn!"
Hắn vừa dứt tiếng, đột nhiên phun ra miệng máu, khí tức trở nên cực kì uể oải.
"Bản tôn làm việc còn phải để ngươi đến dạy bảo sao?"
Giọng nói của Ma Tôn vô cùng băng lãnh, nói: "Dù Tô Quan Nhi thấy bản tôn cũng cần gọi một tiếng sư huynh, huống chi là tiểu bối như ngươi?"
Trong lòng Bạch Yêu Tinh nghiêm nghị, không dám nói gì.
Mà Tô Đình nhìn về phía Ma Tôn kia, vuốt cằm nói: "Nghe đồn năm đó Ma Tổ sáng lập Ma vực, bị Đạo Tổ hiện nay đánh tan, còn lại bị Thủ Chính Đạo Môn quét dọn, nhưng vẫn có cá lọt lưới, ẩn nấp tại thế, tu hành có thành tựu... Mà một nhóm người này có tư lịch cao hơn Tô Quan Nhi một bậc, chỉ là Tô Quan Nhi được Ma Tổ thân truyền, cái sau vượt cái trước nên sáng lập Ma tông, xem ra cũng không phải là giả, ngươi còn sinh trước cả Tô Quan Nhi."
Giọng nói của Ma Tôn càng lạnh lùng, nói ra: "Ngươi đúng là biết không ít."
Tô Đình cười đắc ý, nói ra: "Gần đây đọc đủ thứ thi thư, điển tịch, Tô mỗ cũng xem như học rộng tài cao."
Ma Tôn bỗng nhiên nói: "Biết càng nhiều sẽ chết càng nhanh."
Tô Đình sờ cằm, nói ra: "Chưa nói tới chuyện này, ta muốn hỏi một câu, nếu như Tô mỗ ở đây tu hành trăm năm, dù có đạo hạnh Bán Tiên, cũng sẽ bị ma khí xâm nhiễm, triệt để nhập ma?"