Chương 744 Ty Thiên Giám
Hưng Hồng trấn hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn không có vết tích thành trấn, cũng không có tung tích bách tính.
Đó là một khu rừng có cổ thụ chọc trời, có dây leo giăng kín.
Dùng mắt thường nhìn lại chỉ thấy vô biên vô hạn.
Đông đảo Dương Thần của Ty Thiên Giám đề dừng bước tại đây.
Ngay cả quốc sư cũng không khỏi cảm thấy kinh dị vạn phần.
"Xảy ra chuyện gì?"
Sắc mặt quốc sư biến hóa, có chút kinh nghi bất định.
Ông ta vận chuyển Dương Thần, trong lòng không ngừng suy nghĩ.
"Đây là Huyền Thiên bộ mai phục?"
"Nhưng sao Huyền Thiên bộ lại có bản lĩnh lớn như vậy?"
"Không phải thủ bút của Huyền Thiên bộ, như vậy cử động lần này là người phươg nào gây nên?"
"Huyền Thiên bộ đã mất dấu vết, hẳn là bị vây ở trong đó?"
Ngay cả quốc sư Đại Chu xuất thân từ Thủ Chính Đạo Môn, đạo hạnh đạt đến cấp độ Bán Tiên, cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh dị.
❖ ❖ ❖
Trong Thanh Đế Phong Ma Trận.
Tô Đình nhíu lông mày lại, nhìn về phía kia.
Cách nơi này trăm dặm, đối với Tô Đình chỉ như ở trước mắt.
"Trận thế thật to, nội tình của Ty Thiên Giám quả nhiên sâu hơn Huyền Thiên bộ rất nhiều."
Tô Đình chậc chậc than một tiếng, hơi suy tính.
Nếu như Huyền Thiên bộ không lật nhào ở trong tay của hắn, lại không kịp rút, đến khi chính diện đôi đầu với Ty Thiên Giám, chỉ sợ cũng sẽ bị hủy diệt.
Nếu như một canh giờ trước người tới không phải đám người Huyền Thiên bộ, mà là Ty Thiên Giám, như vậy Tô mỗ hắn dù có bố trí Thanh Đế Phong Ma Trận, cũng không trấn được tình cảnh.
Ty Thiên Giám quả nhiên có nội tình sâu hơn Huyền Thiên bộ, nhưng làm cho người cảm thấy kiêng kị nhất chính là quốc sư Đại Chu là Bán Tiên xuất thân từ Thủ Chính Đạo Môn, mà lại tu hành kiếm đạo, hết sức lăng lệ... Hiện nay có thể thắng được ông ta, chỉ sợ lác đác không có mấy người.
Nhưng bây giờ dù sao cũng không phải một canh giờ trước.
Tô Đình đã loại bỏ hết dư hoạn từ chưởng lực, khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.
Chỉ cần trấn áp quốc sư Đại Chu, như vậy, cho dù là toàn bộ Ty Thiên Giám kéo tới, Tô Thần Quân hắn cũng chưa chắc không thể đánh lại được.
Hắn sờ lên cằm, hơi trầm ngâm.
Mà Trung Quan Chính bị Thanh Đế Phong Ma Trận ngăn cách, vẫn không biết được biến hóa ở bên ngoài.
❖ ❖ ❖
"Thủ pháp này có chút kỳ quái."
Quốc sư nhìn nửa ngày, rốt cục lộ ra sắc mặt khác thường.
Thu Quan thấy thế, thấp giọng nói: "Quốc sư nhìn ra đầu mối gì?"
Quốc sư trầm ngâm một lát, nói ra: "Ta ở Thủ Chính Đạo Môn đọc qua điển tịch lúc, từng thấy pháp môn tương tự... Nghe đồn Thanh Đế của Nguyên Phong Sơn tu pháp môn hệ mộc, trình độ cực cao, khi lên phương bắc trảm ma, từng có lĩnh ngộ, sau đó truyền xuống một môn Thanh Đế Phong Ma Trận, chính là Nguyên Phong Sơn bí truyền."
Thu Quan đang nghe vậy, trong lòng run lên, nói: "Người của Nguyên Phong Sơn?"
Quốc sư nhẹ gật đầu, nói ra: "Tám chín phần là trưởng lão Nguyên Phong Sơn, đạo hạnh còn mạnh hơn ta."
Trong lòng chư vị Dương Thần xung quanh không khỏi chìm xuống một chút.
ThuQ đang thấp giọng nói: "Quốc sư tạo hóa thông huyền, đối phương có thể có bản lĩnh như vậy, chỉ sợ không phải hạng người vô danh, nhưng cũng không cần quá nhiều kiêng kị, dù bản lĩnh của người này có cao, cuối cùng cũng không phải tiên thần... Lấy bản lĩnh của quốc sư, có thêm chúng ta tương trợ, trừ phi tiên thần hạ giới, nếu không thì hiện nay cũng không có mấy người có thể chống cự được."
Vẻ mặt quốc sư thần sắc vẫn rất ngưng trọng, nói ra: "Nếu là người Nguyên Phong Sơn thì cần thận trọng hơn."
Ông ta thở sâu, tiến lên một bước, nói: "Bần đạo là đệ tử Thủ Chính Đạo Môn, nay là thủ lĩnh Ty Thiên Giám, tôn là quốc sư Đại Chu, xin hỏi đạo hữu bên trong là đồng đạo của Nguyên Phong Sơn sao?"
Bên trong chỉ trầm mặc, không trả lời.
Quốc sư khẽ nhíu mày, đang muốn mở miệng.
Đúng lúc này lại nghe thấy trong rừng cây truyền đến giọng nói của một thiếu niên.
"Chính là người của Nguyên Phong Sơn."
"..."
Quốc sư đầu tiên là ngơ ngác một chút, sau đó lại trợn mắt há mồm, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, nhưng dù sao ông ta cũng là quốc sư, vẫn bình tĩnh lại, chậm rãi nói: "Tại sao lại là ngươi?"
Ông ta, tất nhiên là hết sức quen thuộc giọng nói này.
Đại Ngưu đạo nhân, Vô Địch Thần Quân, Tô Đình!
Mà Tô Đình còn có một thân phận khác- Trưởng lão của Nguyên Phong Sơn!
Khu rừng này giống như bí thuật Thanh Đế Phong Ma Trận của Nguyên Phong Sơn, bên trong đúng là nhân vật thượng tầng của Nguyên Phong Sơn.
Chỉ là ông ta không ngờ người xuất thủ ở đây lại là Tô Đình mất tích đã lâu!
"Làm sao không thể là ta?"
Tô Đình cười một tiếng, nói ra: "Nhiều ngày không thấy, vẫn luôn nhớ thương, quốc sư vào trận một lần chứ?."
Quốc sư nghe vậy, hơi biến sắc mặt, nhíu mày.
Trong lòng chư vị Chân Nhân Dương Thần của Ty Thiên Giám không khỏi đều xuất hiện báo động.
Mà bên trong Thanh Đế Phong Ma Trận, Trung Quan Chính cùng Vân Tích đạo nhân liếc nhau, mơ hồ hiểu đươc ý của Tô Thần Quân, lập tức sinh ra mấy phần lo lắng, lại có chút chờ mong... Còn hai tên hòa thượng một già một trẻ của Nam Sơn tự, cùng đám ba người Tông Bình, thậm chí là người của Huyền Thiên bộ lại chỉ có mong đợi.
"Tô mỗ có lời mời mà quốc sư không đến, không nể mặt mũi như vậy sao?"
Trong mắt Tô Đình tràn đầy thâm ý, mỉm cười, nói ra: "Nếu đã không nể tình, cũng không có tình cảm trước kia để nói, hôm nay Tô Đình ở đây xuất thủ, quốc sư tự nhận là chống đỡ được sao? Lại thêm chư vị Dương Thần của Ty Thiên Giám phía sau lưng ngươi kia, ngăn cản được sao?"
Quốc sư nghe vậy, vẻ mặt trầm xuống.
Chư vị Dương Thần của Ty Thiên Giám cũng theo đó mà trầm mặc xuống.
Trên thế gian này, tổ chức hiểu rõ sự tích của Tô Thần Quân, không có ai qua được Ty Thiên Giám quản lý trật tự người tu hành trong Đại Chu.
Tô Đình từng chém qua người nào, từng có hành động vĩ đại gì, mà đạo hạnh của hắn lại tiến triển cực nhanh như thế nào, cảnh giới tu hành lại nhanh chóng tăng lên thế nào, chư vị Dương Thần của Ty Thiên Giám đều không xa lạ gì.
Tô Đình đã từng chỉ là một tên tiểu bối mà thôi, chưa tu thành Âm Thần, may mắn được Nguyên Phong Sơn tuyển vào môn.
Bây giờ Tô Đình có đạo hạnh tiến triển cực nhanh, cái sau vượt cái trước, đã hơn xa những Chân Nhân Dương Thần đã tu hành nhiều năm như bọn hắn, thậm chí vượt qua cả đương triều quốc sư.
Chuyện trảm ma ở Bắc Vực, thậm chí cả chuyện chém giết thiên thần, mọi người cũng không ai không biết.
Nhân vật như vậy, tuy không phải tiên thần, lại có bản lĩnh như tiên thần.
Ty Thiên Giám giữ gìn trật tự nhân gian, nhưng đối mặt với Tô Thần Quân có bản lĩnh đã ra phạm trù nhân gian thì ngăn cản như thế nào?
"Quốc sư cứ yên tâm đi, Tô mỗ không muốn sát sinh, huống chi chúng ta cũng có giao tình, ta không đến mức xuống tay với ngươi."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Ngươi nhìn kỹ một chút, bản thần quân bắt được nhiều người như vậy, bao gồm cả người tu hành tám bộ của Huyền Thiên bộ, có ai mất mạng đâu?"
Sau khi hắn nói xong, dường như có được một trận gió vô hình.
Ngọn cây chập chờn, lộ ra tình cảnh bên trong.
Trung Quan Chính cùng Vân Tích đạo nhân, đang cùng hòa thượng của Nam Sơn tự vơ vét tài phú.
Mà hơn trăm người tu hành của Huyền Thiên bộ chính là nhân vật bị vơ vét.
Tràng cảnh này khiến quốc sư cùng một đám Chân Nhân Dương Thần của Ty Thiên Giám đều trợn mắt hốc mồm, tràn đầy kinh ngạc.
"Huyền Thiên bộ dốc toàn bộ lực lượng đều bị Tô mỗ bắt được."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Ty Thiên Giám so với Huyền Thiên bộ còn lợi hại hơn nhiều... Quốc sư có muốn thử một chút xem có thể tránh thoát Tô mỗ hay không?"
Sắc mặt quốc sư biến ảo chập chờn, không ngờ tới thiếu niên ngày đó nhỏ yếu tựa như con kiến hôi, hôm nay lại có bản lĩnh uy hiếp cả mình.
"Tô Đình, ngươi thật sự không để ý tình cảm trước kia?" Ngữ khí quốc sư trầm thấp.
"Đương nhiên là bận tâm." Tô Đình cười thanh âm, "Cho nên, Tô mỗ sẽ không đả thương tính mạng các ngươi, cũng không cướp sạch bảo vật của các ngươi, chỉ là tạm lưu các ngươi mấy ngày."
"Tô Đình, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Quốc sư bỗng nhiên quát: "Đại Chu mất Ty Thiên Giám, tân triều mất Huyền Thiên bộ, chẳng phải người tu hành trên thế gian sẽ không cần kiêng nể gì cả?"
"Nói rất có đạo lý, đáng tiếc chỉ bằng vào điểm ấy thì quốc sư còn không thuyết phục được ta."
Tô Đình phủi tay, chậm rãi nói ra: "Tô mỗ chỉ là muốn biến nơi đây thành một tòa bí địa có đến mà không có về, chính là dùng các ngươi làm mồi, nhìn xem có thể dẫn dụ tới bao nhiêu cao nhân... Cũng muốn nhìn xem tiên thần biết được tung tích của Tô Thần Quân, còn dám hạ giới để tiếp tục phục sát Tô mỗ một lần hay không?"
Quốc sư nghe vậy, sắc mặt đột biến.
Tô Đình vươn tay ra, trong lòng bàn tay là một đám khí tức cực kì khó dây dưa.
"Không biết Thủ Chính Đạo Môn, có quen thuộc với khí tức hay không?"