Chương 749 Bán Tiên cảnh
Trong hỗn độn.
Mênh mông vô tận.
Có sáu vầng trăng sáng giữa trời, tẩy rửa hết thảy, trong mê vụ chiếu rọi ra một tòa ngọc lâu, cao đến chín tầng, như ẩn như hiện, giống như hư như huyễn.
Trong ngọc lâu, ở tầng thứ tám, Động Huyền lâu.
Dương Thần của Tô Đình ở tầng lâu này đã gần giống nguyên thân, vô cùng rõ ràng.
Một tay hắn nâng hồ lô đỏ, đứng dậy, ánh mắt lấp lóe.
Trong đôi mắt của hắn, hiện lên vô số hào quang, giống như vô tận quỹ tích.
Vô tận quỹ tích này là hắn lĩnh ngộ được từ trong ao sen của Thiên Đế, xuyên thấu qua đóa sen khô héo đại biểu cho Khuê túc để nhìn thấy thiên địa căn bản!
Hắn từ đó lĩnh ngộ được vô tận ảo diệu.
Trong khi chịu đựng dư hoạn từ chưởng lực dây dưa, sau đó hắn tĩnh tọa bảy ngày kia, vẫn luôn lĩnh ngộ vô tận ảo diệu này.
Ao sen trong hoa viên ở Thiên Đình tượng trưng cho khí vận chúng thần trong thiên địa.
Khuê túc vẫn lạc, Kim Liên khô héo, không viên mãn.
Cho nên Tô Đình từ chỗ sơ hở kia nhìn ra đầu mối, từ đó nhìn thấy quỹ tích vận chuyển thiên địa căn bản.
Chỉ là vô tận thiên địa có vô tận ảo diệu.
Hắn có khả năng nhìn thấy, không đạt tới một phần vạn.
Mà hắn lĩnh ngộ cũng không đạt tới một phần vạn của những điều hắn thấy.
Nhưng một tia đạo ý dù không đủ cho hắn đột phá giới hạn tiên phàm, đắc đạo thành tiên, nhưng lại đủ để hắn có lĩnh ngộ mới.
Dương Thần của hắn cực kì cường đại, gần như đã vượt qua giới hạn vốn có của tầng Động Huyền lâu này.
Hắn vốn cưỡng ép dừng lại ở đây, giờ phút này cố ý dậm chân, tựa như nước vỡ đê, khí thế vô tận.
Hắn đưa tay đẩy ra tầng lâu này.
Trên tầng tám chính là tầng lâu thứ chín!
Hư ảo đạo quả, Tiên Đạo nửa thành, cho nên xưng là Bán Tiên!
Vì là thân người, nên đời xưng Nhân Tiên!
Giờ phút này, Tô Đình chính là Nhân Tiên!
❖ ❖ ❖
Tô Đình bước một bước, khí thế cuồn cuộn, như giang hà vỡ đê!
Trên đầu hắn bắn ra quang hoa, khí phách hiên ngang!
Hắn đánh một chưởng về phía trước!
Hư không phía trước dường như đều sụp đổ xuống.
Đột nhiên có tiếng kêu rên vang lên, mơ hồ có một lão giả áo bào trắng, chợt lóe lên.
Thiên nhãn trên trán Tô Đình bắn ra vệt sáng, quét tới, khóe miệng không ngừng cười lạnh.
Mà quốc sư ở sau lưng hắn, trong lòng không khỏi dâng lên một luồng sợ hãi khó tả... Khó trách Tô Đình dám cả gan làm loạn như thế, ý đồ bày bẫy dẫn dụ Tiên gia đã từng phục sát hắn tới mà không sợ thân hãm hiểm cảnh!
Bởi vì Tô Đình sớm đã có trình độ tầng chín, lại cưỡng ép áp chế, chờ đợi thời cơ đến.
Đây mới là chân chính lực lượng của Tô Đình!
Tô Đình tầng tám tu tập truyền thừa chí cao, lại lấy được Đạo Tổ thân truyền, có tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo nơi tay, danh xưng là vô địch nhân gian!
Bây giờ đạo hạnh của Tô Đình tiến thêm một bước, sẽ làm như thế nào?
Quốc sư cũng ở tầng chín, lại giống như đang nhìn thấy một tôn tiên thần, giáng lâm tại thế, trong lòng chấn động, không khỏi lui ra phía sau mấy bước.
"Đã tới thì cũng không cần đi."
Tay phải Tô Đình nắm chặt, hào quang năm màu lấp loé không yên.
Trong hư không có một cái bóng màu trắng, không ngừng xuyên qua.
Lão giả mặc áo bào trắng tinh thông Ẩn nặc Thuật, nhưng không biết tại sao, lại phát hiện luôn có một ánh mắt rơi trên người mình.
Trong lòng của lão hơi trầm xuống, biết được Tô Đình từng mở thiên nhãn, thần thông bất phàm, nhưng cũng ỷ vào tự thân đạo hạnh rất cao, đã đắc đạo thành tiên, cho nên không sợ hãi, nhưng không ngờ lúc này Tô Đình lại đột phá Tầng chín.
Trước khi đột phá, Tô Đình đã không thua gì lão.
Sau khi đột phá, Tô Đình sẽ có bản lĩnh cỡ nào?
Chẳng phải thật sự có thể sóng vai cùng tiên thần?
"Không xong."
Lão giả áo bào trắng xuyên qua ở trong hư không, trong lòng kinh hãi không thôi.
Lão sớm đã nghe qua danh tiếng của Tô Đình, bản lĩnh của hắn tương đương với Thi Giải Tiên bình thường.
Nhưng lão xuất thân bất phàm, so với Thi Giải Tiên bình thường còn hơn ba phần, cho nên có nắm chắc có thể áp chế Tô Đình lúc toàn thịnh.
Lần này biết được Tô Đình hành tung, lão đến đây truy sát, nếu như giờ phút này Tô Đình chưa hồi phục thương thế, vừa vặn tru sát ở đây. Mà nếu như Tô Đình đã khôi phục thương thế, đạt tới trạng thái lúc toàn thịnh, lão cũng có thể thử nghiệm ám sát một lần, nếu như không giết được Tô Đình, chí ít Tô Đình cũng không thắng nổi lão.
Nào biết Tô Đình này quả thực kinh thế hãi tục, vậy mà lúc này lại đột phá tầng chín!
Lần trước Tô Đình ở Đông Hải thành tựu Dương Thần,
Lão đã quan sát tình cảnh thiếu niên này lực áp thế hệ trẻ tuổi Đông Hải, tuy rằng thấy tán thưởng, lại cũng chỉ cảm giác hẵn là hậu bối, bây giờ mới qua bao lâu?
Trong thời gian ngắn ngủi, từ tầng bảy đạt tới tầng tám, đã là làm cho người ta sợ hãi thán phục.
Theo đạo lý thì dù hắn có kinh tài tuyệt diễm, gậy dài trăm thước muốn tiến thêm một bước, ít ra cũng cần ba mươi năm mươi năm, nào biết lúc này mới qua?
"Lão phu tính sai."
Lão giả áo bào trắng nghĩ như vậy, trong lòng bỗng nhiên dâng lên báo động.
Thình thịch!
Thiên nhãn trên trán Tô Đình tỏa ra hào quang rực rỡ, bỗng nhiên bắn ra!
Thiên nhãn thần thông như một vệt kim quang, chớp mắt xuyên phá hư không!
Xuyên qua trong hư không, lão giả không rõ hành tích kia lại bị bắn trúng eo, từ trong hư không té ra ngoài.
Lão giả kia lảo đảo rơi xuống đất, khóe miệng chảy máu, còn chưa đứng vững, đã phát hiện ra khí thế so với núi cao còn nặng nề hơn từ trên trời giáng xuống.
"Cái gì?"
Lão giả áo bào trắng vội ngẩng đầu, chỉ thấy một vầng sáng hỗn độn từ trên trời giáng xuống!
Sắc mặt lão đột biến, vội vận dụng đại đạo, đánh lên trên, hai tay nhanh chóng ngưng tụ thành ấn quyết, ầm vang đánh lên!
Chính là một tòa núi cao từ trên trời giáng xuống, lão cũng có lực lương nâng được, thậm chí đánh đến vỡ nát!
Nhưng đây không phải một tòa núi cao!
Mà là Tô Đình tầng chín đánh tới một chưởng, trong lòng bàn tay hắn vận dụng tiên thuật đệ nhất tam giới lục đạo, từ đó sinh ra vầng sáng hỗn độn quang trạch!
Oanh!
Lão giả áo bào trắng kia chỉ cảm thấy thiên băng địa liệt, phun ra miệng máu!
Quốc sư liên tiếp luig về sau, trong lòng không nén được sợ hãi, rung động không thôi.
Rất nhiều người tu hành ở xung quanh không khỏi đều cảm thấy tim đập nhanh, thậm chí cả tâm cảnh đều giống như bị sợ hãi chiếm cứ... Tâm cảnh vốn như gương sáng, đến lúc này lại phá thành mảnh nhỏ!
"Phá!"
Tô Đình dốc toàn lực đánh một chưởng, ầm vang ghìm xuống.
Chỉ thấy ấn quyết của lão giả kia bị hắn đánh vỡ.
Uy thế còn lại không dứt bị Tô Đình ghìm xuống.
Chỉ thấy vị Thi Giải Tiên kia như phàm phu tục tử dưới núi lở, dáng vẻ cực kì bất lực.
Tô Đình đánh xuống một chưởng, dưới lòng bàn tay sinh ra vô tận khí thế.
Lão giả áo bào trắng tựa như đang ở trong gió lốc, lại như trong vòng xoáy, thình thịch một tiếng, toàn thân lão đều vỡ vụn.
Dư thế từ một chưởng vẫn không dứt, Tô Đình đem vô số khí tức vỡ vụn đánh vào phía dưới mặt đất.
Chỉ nghe được một tiếng vang động to lớn!
Đại địa xung quanh đều sụp đổ xuống.
Dư âm cuồn cuộn, dư thế mạnh mẽ.
Trong mắt quốc sư tràn đầy khiếp sợ.
Mà người tu hành xung quanh đều đã bị một chưởng này đánh vỡ tâm cảnh, lưu lại lòng sợ hãi.
Một chưởng này có uy lực vượt qua giới hạn phàm trần, ngay cả Thi Giải Tiên gia, cũng không thể chống cự được.
Vô Địch Thần Quân, từ nay về sau, cuối cùng không còn giới hạn ở nhân thế!
"Vốn muốn mượn cơ hội này, chém giết đại địch, không ngờ vẫn không thể nào dẫn dụ tiên thần hạ giới."
Tô Đình mắc thần giáp hào quang rực rỡ, chắp hai tay sau lưng, chậm rãi nói ra: "Nhưng dùng Thi Giải Tiên ngươi, mở ra trận chiến đầu tiên Tô Đình ta trở về nhân gian, cũng coi như đủ nặng..."
Sau khi nói xong, hắn chìa tay ra.
Phía dưới cái hố, các loại khí tức vỡ vụn bị hắn giam cầm trong pháp lực.
Thi Giải Tiên cũng là Tiên gia.
Tiên gia trường Sinh bất hủ, cũng sẽ không thân tử đạo tiêu đơn giản như vậy.
"Bản thần quân còn có lời hỏi ngươi."