Chương 757 Tình nguyện không biết
Kháng Long Hữu Hối.
Quẻ này cũng không may mắn.
Hàm nghĩa ở trong đó hết sức thâm trầm.
Quẻ này chính là bói trời, giả sử như suy nghĩ lại ý nghĩa của nó, chỉ sợ ngay cả Chân Tiên đều sẽ không lạnh mà run.
Thiên nhãn trên trán Tô Đình khép kín, chỉ còn một vết dọc, mà hai mắt hắn mở ra, nhìn về phía Hồng Y.
Hồng Y đặt Âm Thần vào Thanh Liên, Thanh Liên này chất chứa vô tận tạo hóa, lấy Âm Thần của nàng làm căn bản, sinh ra thần thể thích hợp nhất với nàng, bây giờ nàng đã là thần linh.
Nhưng khi nãy nàng bày ra một màn kia, cũng không chịu đựng bị trọng thương.
"Không đáng ngại."
Hồng Y thở ra một hơi, đối lộ ra vẻ lo lắng nói với Tô Đình: "Ta chỉ bày ra cảng tượng năm đó thấy, cũng không phải bói toán đo lường tính toán, cũng chưa lấy Thiên Đế làm mục tiêu, cho nên sẽ không khiến thiên tượng biến hóa, cũng sẽ không có Lôi Bộ hàng kiếp..."
Tô Đình nghe vậy, mới thở phào nhẹ nhõm.
Trong mắt Tín Thiên Ông lộ ra vẻ u oán, ông cũng vô cùng lo lắng cho nữ nhi, nhưng nữ sinh hướng ngoại, lại nói chuyện với Tô Đình trước, để Tô Đình yên tâm.
"Những gì vừa thấy, nghĩ lại đúng là kinh thế hãi tục."
Tô Đình thở dài: "Trừ ta ra, còn có ai biết được sao?"
Hồng Y khẽ lắc đầu, nói ra: "Phụ thân ta bói ra quẻ tượng này, gặp phải thiên kiếp, bây giờ tự thân đều không thể nghĩ lại tình cảnh này, tự nhiên không biết... Năm đó chưởng giáo đến đây cứu giúp, khi đó nơi quẻ tượng bày ra đã sớm bị lôi đình đánh nát, ông ấy cũng nhìn không thấy."
Tô Đình ngừng tạm, nói ra: "Nói cách khác, năm đó huynh trưởng bói toán, đo lường tính toán ra một quẻ này, dẫn đến lôi kiếp, bị thương thảm trọng, nhưng Nguyên Phong Sơn căn bản không biết rõ ràng bên trong?"
Ánh mắt Tín Thiên Ông phức tạp.
Hồng Y gật đầu nói ra: "Trừ ta ra, không người nào biết được, nhưng bây giờ nhiều thêm một người là ngươi."
Tô Đình nghe vậy, kinh dị nói: "Sau khi ngươi về núi, chưa từng đề cập cùng chưởng giáo?"
Hồng Y nói ra: "Ta từng đề cập cùng chưởng giáo, chỉ là năm đó chưởng giáo cũng thụ lôi kiếp, không dám chạm đến việc này, báo cho Thanh Đế..."
Tô Đình nói ra: "Thanh Đế lại tình nguyện không biết?"
Hồng Y gật đầu nói ra: "Thanh Đế tổ sư không trả lời, mà trước đó ta lưu lại Âm Thần, cũng không thể bày ra quẻ tượng năm đó thấy, bây giờ trở thành thần linh, mới có tư cách tái hiện lại một màn năm đó."
Tô Đình sờ lên cằm, trầm ngâm gật đầu.
Thanh Đế từng được Đạo Tổ chỉ điểm, xem như ký danh đệ tử của Đạo Tổ.
Nguyên Phong Sơn có danh là truyền thừa đương thời của Đạo Tổ, kì thực là do Thanh Đế một tay sáng lập mà thành.
Có thể được Đạo Tổ chỉ điểm, đủ thấy Thanh Đế bất phàm.
Có thể mượn danh Đạo Tổ để sáng lập Nguyên Phong Sơn, mà có thể làm cho Đạo Tổ ngầm đồng ý việc này lại càng là bất phàm.
Nhưng chân chính khiến Tô Đình cảm thấy kính sợ chính là, Nguyên Phong Sơn sáng lập mới ngắn ngủi mấy trăm năm, lại trở thành một trong những quái vật khổng lồ có nội tình sâu nhất thế gian, chuyện này không đơn thuần là đạo hạnh tu hành sâu cạn.
Quẻ tượng đo lường tính toán Thiên Đế, khiến Thiên Đế tức giận.
Thanh Đế tâm tư lòng dạ cực sâu, đè lại lòng hiếu kỳ, tình nguyện không biết chuyện này.
Đây mới là cử chỉ sáng suốt.
"Coi như ta chưa xem."
Tô Đình buông tiếng thở dài, nói ra như vậy.
Hồng Y nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, nói: "Ngươi tự giải quyết cho tốt."
❖ ❖ ❖
Sau khi trở về Nguyên Phong Sơn, Tô Đình cũng không thể nhàn hạ.
Hắn đầu tiên là nói tỉ mỉ cùng Tín Thiên Ông và Hồng Y chuyện lên phía bắc trảm ma sự tình, lại bị mai phục, rồi chuyện Cổ Thiên Ma Tôn, Võ Đạo Chân Thần, cùng Khuê Mộc Lang... Cho đến chuyện trên Thiên Đình, ở hư không giữa hai giới bị phục sát, sau đó từ tỉnh lại bên trong thần thiết, ở Hưng Hồng trấn bày trận, dẫn dụ Huyền Thiên bộ, Ty Thiên Giám, Thi Giải Tiên tới.
"Thiên Đế dường như có vẻ rất giữ gìn ngươi?"
"Thiên Đế tiến về ngoài Tam Thập Tam Thiên, sau khi gặp Đạo Tổ, thiên địa trật tự đã trọn vẹn, lại xuất hiện Khuê Mộc Lang?"
"Người phục sát ngươi ở hư không giữa hai giới, chí ít có hai vị tiên thần."
"Kim Liên mất đi, nhân gian đột biến, ngươi liên lụy không cạn, giữa Huyền Thiên bộ cùng Ty Thiên Giám cũng không tương trợ bên nào, cũng là cử chỉ sáng suốt, chí ít có lưu chỗ trống."
"Nhưng Thi Giải Tiên của Tiên Tần Sơn Hải Giới kia?"
Trong động phủ không ngừng vang lên tiếng thương nghị.
Tín Thiên Ông lại mơ hồ nhớ tới cái gì, vẻ mặt có khác.
Tô Đình thấy thế, hỏi: " Huynh cũng nhận ra lão giả áo bào trắng họ Quan là Thi Giải Tiên kia?"
Hồng Y cũng nhìn lại, lộ ra sắc mặt khác thường.
Tín Thiên Ông trầm ngâm một chút, nói ra: "Vị Quan lão tiền bối này, tuổi tác đã không nhỏ, còn cao hơn tổ sư Thiên Cơ Môn- Lý Tầm Cơ, năm đó ông ta là Bán Tiên tầng chín tung hoành nhân gian, ta mới vừa thành Dương Thần... Về sau ta đặt chân vào tầng chín, ông ta cũng đã thi giải đắc đạo, mà thành Thi Giải Tiên."
Tô Đình nghe vậy, nói ra: "Huynh trưởng quen thuộc ông ta sao?"
Tín Thiên Ông khẽ lắc đầu, nói ra: "Không tính là quen thuộc, nhưng hắn làm Tiên gia của Tiên Tần Sơn Hải Giới, dám can đảm ra tay với ngươi, đây không phải chuyện nhỏ."
Nếu như là Bán Tiên bình thường, tranh phong cùng Tô Đình cũng thôi.
Nhưng Thi Giải Tiên cũng là bối phận tiên thần, ra tay với Tô Đình, không khỏi có hiềm nghi lấy lớn hiếp nhỏ, lại hiển pháp ở nhân gian, đã tính là vi phạm thiên điều.
Dù Tô Đình dùng thân phận trưởng lão Nguyên Phong Sơn, hay Thiên Đế miễn đi tội lỗi, đều khiến tiên thần không khỏi kiêng kị, nhưng vị Thi Giải Tiên họ Quan này còn dám xuất thủ, đúng là không phải việc nhỏ.
Nhất là ông ta là Thi Giải Tiên, không phải nhân vật bình thường, lại có xuất thân từ Tiên Tần Sơn Hải Giới.
" Thi Giải Tiên của Tiên Tần Sơn Hải Giới, theo đạo lý thì chính là Tiên Tần Sơn Hải Giới ra tay với ngươi."
Tín Thiên Ông trầm ngâm nói ra: "Nhưng việc này cũng không đơn giản. "
Tô Đình gật đầu nói ra: "Lão đầu họ Quan kia đúng là rất cổ quái, nếu như là Tiên Tần Sơn Hải Giới muốn diệt ta, như vậy không chỉ là Thi Giải Tiên này tới... Dù sao là Tiên gia nhà mình xuất thủ, không giấu được thân phận, dứt khoát để một vị Tiên gia chân chính xuất hiện, không phải càng có nắm chắc hoàn toàn?"
Tín Thiên Ông nói ra: "Dù nói thế nào, việc này liên quan đến Tiên Tần Sơn Hải Giới, chúng ta không thể bỏ qua."
Tô Đình lên tiếng, kỳ thật việc này chờ hắn rảnh rỗi, cũng phải báo cho chưởng giáo Nguyên Phong Sơn, cùng chưởng giáo thương nghị nên xử trí như thế nào.
Tín Thiên Ông lại nói: "Chờ một lúc ta đi tàng thư khố, đọc qua điển tịch, nhìn xem quá khứ của vị Thi Giải Tiên của Tiên Tần Sơn Hải Giới ày, Chân Tiên sai sử ông ta chưa chắc đã là Tiên Tần Sơn Hải Giới... Có lẽ trên ghi chép có thể có mấy phần manh mối."
Tô Đình nghe vậy, thi lễ nói: "Khiến huynh trưởng cực khổ."
Tín Thiên Ông khoát tay áo.
Hồng Y đánh giá Tô Đình một cái, nói ra: "Ngươi khôi phục thương thế không lâu, mà lại đột phá tầng chín, vừa đột phá cảnh giới, còn phải vững chắc, ta thấy ngươi vẫn nên tạm thời lưu lại sơn môn, cẩn thận tu hành một thời gian, chờ triệt để vững chắc, rồi hãy hành tẩu ở bên ngoài. Ngươi cũng hiểu bây giờ tiên thần đều có địch ý đối với ngươi, lỡ may còn có biến cố, chỉ sợ ứng phó không kịp..."
Tô Đình cười nói: "Trừ phi Chân Tiên xuất thủ, nếu không thì Tiên gia bình thường còn không lấy được mệnh của ta. Tuy nói tiên phàm chênh lệch, như một lạch trời, có lẽ ta khó mà đánh bại Tiên gia, nhưng bây giờ cũng coi như có sức tự vệ... Mà hạng người Chân Tiên, trở ngại Thiên Đế, sẽ không dễ dàng xuất thủ, nếu quả thật muốn xuất thủ, ta có đạo hạnh vững chắc cũng không chống đỡ được."
Hắn thở ra một hơi, nói: "Tiểu tinh linh cùng biểu tỷ ta cũng lo lắng hồi lâu, ta cần tự mình tiến về Hoán Hoa Các một phen, để các nàng an tâm."