← Quay lại trang sách

Chương 767 Hóa mục nát thành thần kỳ

Trong đình nghỉ mát.

Lão đạo ngồi xếp bằng.

Ông chỉ tay một cái, ở khoảng đất trống trong đình đột nhiên mọc ra một gốc cây.

Cây này lớn lên, lại lan ra bát phương, trên đỉnh có một khu vuông vức, bất ngờ tạo thành một bàn nhỏ sinh cơ bừng bừng.

Ông lại lần nữa điểm một chỉ, bùn đất trong núi chớp mắt đã ngưng kết, hóa thành ấm trà chén trà.

Sau khi ông dùng tiên hỏa phất qua, trong chớp mắt tầng bên ngoài đã bóc ra, bên dưới hóa thành một bộ đồ uống trà đơn giản mà tỉ mỉ.

"Tới uống trà."

Lão đạo cười một tiếng, đưa tay hái lá trên cây kia, trong tay khẽ vặn, chỉ nháy mắt đã bào chế xong.

Tô Đình thi lễ, rồi mới là chầm chậm tiến về trước.

Đạo Huyền Tiên Ông chính là chân truyền đệ tử của Vô Thượng tổ sư, tổ sư sáng lập ra môn phái Chính Tiên Đạo, vị Tiên gia thứ nhất mượn đan đắc đạo, cũng là nhân vật có trình độ đan đạo cao nhất trong tam giới hiện nay.

Lão đạo bỏ lá trà vào ấm trà, chỉ tay một cái, chỉ thấy một dòng nước trong vắt đột nhiên hiện lên, lại thấy tiên hỏa giữa trời khẽ chuyển, dòng nước kia lập tức sôi trào, rồi rót vào bên trong ấm trà.

"Nào."

Lão đạo rót một chén trà, đưa tay ra hiệu.

Tô Đình hai tay tiếp nhận, chỉ cảm thấy hương trà xông vào mũi, uống một hớp, chợt cảm thấy tươi mát, làm tâm thần thoải mái.

Trong lúc hoảng hốt, hắn cảm thấy pháp lực của mình mơ hồ tăng lên một chút.

Điều này không khỏi làm trong lòng Tô Đình cảm thấy kinh dị.

Cần biết rằng bây giờ hắn đã thành Bán Tiên, Dương Thần đỉnh phong, đạo hạnh tầng chín, có được hư ảo đạo quả, đạo hạnh có thể nói là cực cao, đã đạt tới giới hạn nhân gian, thiên tài địa bảo bình thường, đan dược linh vật đối với hắn đã không ó ích lớn, thậm chí dược liệu bình thường đối với hắn đã giống như cặn bã.

Chỉ có bảo vật thượng đẳng mới có thể có ích đối với hắn.

Đạo Huyền Tiên Ông tiện tay pha trà, chính là một chén linh trà!

Tô Đình đặt chén trà xuống, đánh giá một cái, con ngươi hơi co rụt lại.

Bàn thấp trước mặt là do cây cối vừa rồi mọc ra tạo thành, mà lá trà cũng là hái từ trên cây lấy, nhưng lại có phẩm giai bất phàm.

Mà một bộ đồ uống trà này rõ ràng là pháp bảo thượng đẳng.

Nhưng đây rõ ràng vừa được lão đạo lấy bùn đất từ một bên để luyện chế thành.

Nơi đây tuy là Chính Tiên Đạo, nhưng bùn đất ngoài đình cũng không phải hiếm lạ cỡ nào.

Đều nói không bột đố gột nên hồ, không có tài liệu thượng đẳng, dù có là luyện khí đại sư cũng không thể luyện chế bảo vật.

Nhưng trước mắt chính là bùn đất bình thường như vậy, qua tay Đạo Huyền Tiên Ông lại thành pháp bảo thượng đẳng.

Nếu như có tài liệu thượng đẳng, chẳng lẽ không phải có thể thuận tay luyện thành tiên bảo?

"Tiên Ông thật sự là tạo hóa thông huyền."

Tô Đình cảm khái vạn phần, kính nể từ tận đáy lòng.

Một chiêu khiến cây cối sinh trưởng, luyện chế ra đồ uống trà này nhìn như bình thường, Tô Đình hắn cũng có thể làm được, cũng không thấy tuyệt diệu như thế nào. Nhưng giờ phút này mới thấy thật sự là tràn đầy huyền diệu.

Hắn thậm chí phát hiện, phía trên này cũng không có vết tích khắc trận pháp hay đường vân quỹ tích gì, chỉ tự nhiên mà thành, đã là pháp bảo thượng đẳng.

Đạo Huyền Tiên Ông chỉ cười nhạt một tiếng, lơ đễnh, nói ra: "Nếu ngươi như thích, bộ đồ uống trà này cũng tặng ngươi."

Tô Đình nghe vậy, cười nói: "Tuy nói vô công bất thụ lộc, nhưng trưởng giả ban thưởng, không dám từ chối, Tô mỗ cũng không dám thoái thác, ta sẽ nhận."

Tô mỗ hắn luôn luôn không phải người da mặt mỏng, một bộ pháp bảo thượng phẩm, sao có thể vì khách sáo mà từ chối chứ.

Tuy nói pháp bảo này không thể dùng để đối địch, nhưng vẫn có vô tận diệu dụng.

Đừng nói pha trà, cho dù rót một ly nước lọc vào, trải qua bộ đồ uống trà này, nước kia cũng sẽ tràn ngập linh khí, phàm nhân uống vào, thậm chí có thể kéo dài tuổi thọ.

Đặt ở động phủ của Tô mỗ hắn, đó cũng là bảo bối đem ra được.

Nếu để Tô Đình hắn hao phí rất nhiều thiên tài địa bảo để luyện chế một bộ vật phẩm dùng để ngày sau uống trà, thì đó là chuyện tuyệt đối không thể có, nhưng lúc này Đạo Huyền Tiên Ông đã luyện thành, Tô Đình cũng vui mừng nhận lấy.

Đạo Huyền Tiên Ông chỉ cười nói ra: "Tô Thần Quân quả nhiên có da mặt dày như truyền lời đồn, đúng là danh bất hư truyền."

Tô Đình sờ sờ mặt, yên lặng nhấp một ngụm trà.

Sau khi hắn uống trà xong lại nâng chung trà lên, xem xét tỉ mỉ bộ pháp bảo thượng phẩm này, trong lòng rất hài lòng.

❖ ❖ ❖

"Lão đạo mời ngươi tới đây, có lẽ ngươi cũng đã biết vì sao."

Đạo Huyền Tiên Ông khẽ vuốt râu, ôn hòa cười nói: " Ngũ Hành giáp kia dùng có thuận tay?"

Ông tiện tay ném đi, ném Ngũ Hành giáp tới.

Tô Đình đưa tay tiếp nhận, cười nói ra: "Lúc bắt đầu tu hành, may mắn nhận được vật này, có thể xưng là phụ tá đắc lực, vãn bối bớt đi rất nhiều công phu."

Đạo Huyền Tiên Ông lạnh nhạt nói ra: " Ngũ Hành giáp này là lão đạo luyện chế trước kia, lúc ấy tài liệu dùng khá nhiều, so với Thần Tướng giáp hiện nay trong Chính Tiên Đạo còn nhiều hơn một chút, sau này có thể tiếp tục khám phá ra hay không thì phải xem chính ngươi."

Tô Đình đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Dựa theo lời này thì Ngũ Hành giáp trước mắt thậm chí có thể vượt qua giới hạn Thần Tướng giáp?

Đây chẳng phải muốn thành tiên giáp?

Hắn cầm chén trà, trong lòng kinh dị đã tản đi hơn phân nửa.

Đạo Huyền Tiên Ông tạo hóa thông huyền, có thể khiến bùn đất bình thường luyện thành pháp bảo thượng đẳng, có thể nói là hóa mục nát thành thần kỳ, mà bây giờ Ngũ Hành giáp trong tay, trước kia dùng chính là tài liệu bất phàm, nếu như khám phá ra, chắc sẽ có cấp độ tiên bảo.

Nhưng Đạo Huyền Tiên Ông nói thế, hiển nhiên sẽ không dạy bảo Tô Đình.

Có lẽ là sự ảo diệu cuối cùng của Ngũ Hành giáp cần chính Tô Đình tìm tòi nghiên cứu ra.

Cũng có lẽ là liên quan đến tầng cao nhất của bí thuật "Vãi đậu thành binh" này của Chính Tiên Đạo cho nên chỉ cần kiêng kị.

Nhưng dù như thế nào, Đạo Huyền Tiên Ông vẫn là cho hắn Ngũ Hành giáp này.

Chỉ là Tô Đình cầm Ngũ Hành giáp, ung dung nói ra: "Nghe nói năm đó có một vị đạo nhân, tiến về Lạc Việt Quận, thành lập Lôi Thần miếu, sau này người coi miếu đời đời truyền thừa... Mà Ngũ Hành giáp này lại khảm trên pho tượng Lôi Thần Thiên tôn, chắc Tiên Ông chính là đạo nhân năm đó?"

Đạo Huyền Tiên Ông gật đầu nói ra: "Chính là lão đạo."

Tô Đình buông tiếng thở dài, nói ra: "Vậy thì rất cổ quái, tiền thân của Lôi Thần Thiên tôn chính là chưởng giáo đời trước của Thủ Chính Đạo Môn, mà Đạo Huyền Tiên Ông là tổ sư của Chính Tiên Đạo, sao ngài lại thành lập Lôi Thần miếu? Lui một vạn bước mà nói, dù Lôi Thần Thiên tôn là đệ tử Chính Tiên Đạo, cũng không nên do ngài đi xa vạn dặm, đến Lạc Việt Quận thành lập một tòa miếu nhỏ..."

Đạo Huyền Tiên Ông mỉm cười không nói, chỉ lẳng lặng nhìn xem Tô Đình.

Tô Đình tiếp tục nói ra: "Nhưng vãn bối nghi ngờ nhất vẫn là trong Ngũ Hành giáp này lại có truyền thừa Lôi Bộ tối cao trong truyền thuyết. Vãn bối nghe nói,môn Lôi Bộ chân truyền này, truyền lại từ Tiên Thiên Lôi Thần, năm đó Lôi Thần chết yểu, hóa thành vô số lôi đình chứa truyền thừa của ngài, về sau đến người lấy được thần lôi phong thần, đã tạo thành Thần Tiêu Ngọc phủ, toàn bộ Lôi Bộ sát nhập lại, tương đương với Tiên Thiên Lôi Thần quyền hành..."

Hắn vuốt vuốt chén trà, ung dung nói ra: "Mà lôi đình công pháp tượng trưng cho Lôi Thần, năm đó bị Sơn Tiêu thu hoạch, chính là Lôi Thần Thiên tôn cũng không từng có được, bây giờ vị Sơn Tiêu kia đã là Sứ giả Tổng binh Lôi bộ, mà môn Lôi Bộ công pháp chí cao này cũng là của riêng sứ giả Tổng binh Lôi bộ, như vậy sao lại tồn tại trong Ngũ Hành giáp do Tiên Ông luyện chế?"