← Quay lại trang sách

Chương 779 Tô Thần Quân tay không đoạt đao

Giữa thanh thiên bạch nhật, bỗng nhiên một tia chớp từ trên trời giáng xuống.

Tạ Thiếu Tôn khi nãy còn rất uy phong lẫm liệt,khí thế trấn áp toàn trường, lúc này lại bị lôi đình bao phủ.

Sau đó lại nghe thấy trên bầu trời truyền xuống giọng nói này.

Giọng nói này tựa như thiếu niên, tràn đầy vẻ tức giận.

Những người tu hành ở đây vội ngẩng đầu.

Chỉ thấy ở giữa tầng mây có một chiếc lâu thuyền tinh mỹ.

Mà trên thuyền có một thiếu niên bỗng nhiên đi ra, đạp không hạ xuống.

"Đây là người nào?"

"Bản lĩnh thật kinh người, lại có thể thi triển thuật Thiên Lôi!"

"Sao nhìn người này thấy quen mắt thế nhỉ?"

...

Tô Đình đạp không hạ xuống, nghe đám người phía dưới nghị luận ầm ĩ, trong lòng có phần hài lòng, dường như có người thấy rõ diện mạo của hắn đã nhận ra thân phận của hắn... Hắn lập tức có chút hài lòng, chắp hai tay sau lưng, bày đủ tư thế.

"Hắn là Đại Ngưu đạo nhân! Đứng thứ nhất thịnh hội lần trước ở kinh thành! Đại Ngưu đạo nhân!"

"Thịnh hội ở kinh thành? Đây không phải là Ty Thiên Giám tổ chức cho thế hệ trẻ tuổi sao?"

"Bần đạo đã từng gặp hắntrên thịnh hội, tuyệt đối không nhìn lầm."

"Thế nhưng..."

Đám người ở dưới càng ngày càng tranh luận ầm ĩ.

Tô Đình nghe mà mặt cũng đen, lập tức khẽ khụ một tiếng, chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía lôi đình đang dần biến mất kia, cười lạnh nói: "Ỷ vào đao của Tô Thần Quân ta để chắn trước người, nếu chỉ bằng vào bản lĩnh của ngươi thì sẽ không ngăn được đạo Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang này của ta... Hôm nay bản Thần Quân cho ngươi một cơ hội, để xem ngươi vận dụng đao này có thể chống lại mấy chiêu trong tay ta?"

Sau khi hắn nói xong, thân hình mới dần dần rơi xuống, đến khi cách mặt đất trăm trượng mới dừng lại, nhìn Tạ Thiếu Tôn chật vật không chịu nổi trong sấm sét kia, nói ra: "Bản thần quân luôn luôn có thể chiến đấu với đối thủ có đạo hạnh cao hơn bản thân, chưa từng bại một lần, người đời xưng ta là Vô Địch Thần Quân, hôm nay đạo hạnh của ngươi thấp hơn bản thần quân một bậc, bản thần quân cũng lười ra tay giết ngươi, hôm nay cho ngươi một cơ hội."

Hắn chầm chậm nói, không nhanh không chậm, dần dần đi về phía Tạ Thiếu Tôn.

Mà mọi người ở đây đã nghe được rõ ràng.

Đao của Tô Thần Quân?

Vô Địch Thần Quân?

Chẳng phải là Vô Địch Thần Quân gần đây danh tiếng vang xa?

Vô Địch Thần Quân Tô Đình của Nguyên Phong Sơn, chẳng những đạo hạnh cao thâm, mà còn giỏi về đấu pháp, có tiếng là ở cảnh giới ngang nhau luôn chiến thắng, vô địch ở nhân gian.

Người trước mắt này lại chính là Vô Địch Thần Quân?

Vị đạo nhân khi nãy nhận ra Tô Đình kia, sắc mặt hơi mờ mịt.

Đại Ngưu đạo nhân chính là Vô Địch Thần Quân?

❖ ❖ ❖

Tô Đình nhìn xuống.

Lôi đình đã tiêu tán.

Tạ Thiếu Tôn lúc trước phong quang vô hạn, giờ phút này lại chật vật không chịu nổi, quan đầu màu đen đã rơi xuống, tóc tai tán loạn, trường sam đỏ sậm bị cháy bỏng.

Hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm vào Tô Đình, trên mặt đã không còn nụ cười tà dị nữa, mà thay vào đó là thái độ tràn đầy oán độc.

Hắn ta nắm chặt trường đao trong tay, chỉ cảm thấy một luồng lực lượng cường hãn chảy vào người.

Nếu không phải có chuôi đao này, khi nãy hắn ta đã bị lôi đình tiêu diệt.

Thiếu niên này chính là vị Tô Thần Quân danh tiếng cực thịnh kia.

Hắn cũng có mặt ở Hưng Hồng trấn,

Bị Tô Thần Quân vây khốn, sợ hãi đến cực điểm, trong lòng gần như sinh ra bóng ma.

Nếu là nửa tháng trước, có lẽ hắn ta sẽ sợ hãi, nhưng từ khi lấy được bảo đao này, hắn ta không gặp bất lợi gì, trong lòng cũng có lực lượng.

"Đao này rơi vào nhân gian, đầu tiên là bị phàm phu tục tử nhặt lấy, mượn đao ý bên trong để ngộ ra võ đạo chân lý, trở thành võ đạo đại tông sư, về sau bị Huyền Thiên bộ Thượng Nhân cướp đoạt, lại ngộ ra được Lục Thần Đoạn Nguyên Đao."

Tô Đình tới gần, nói ra: "Ngươi chiếm đao này, cũng đoạt được đao quyết Lục Thần Đoạn Nguyên Đao, ngươi dựa vào cảnh giới Đại Chân Nhân, chắc là có cải tiến..."

Hắn đứng trước người Tạ Thiếu Tôn cách tầm mười trượng, nói ra: "Giao ra đao này, giao ra đao quyết, Tô mỗ cũng không làm khó ngươi."

Sắc mặt Tạ Thiếu Tôn liên tục thay đổi, chợt gầm lên một tiếng, đứng dậy, bổ tới một đao.

Đao quang đột nhiên nổi lên!

Tiếng đao gào thét!

Ma khí cùng âm sát hỗn hợp!

Ma âm trận trận, làm rối loạn nhân tâm!

Âm sát ăn mòn pháp lực!

Một đao này mang uy thế kinh người, ngay cả Bán Tiên cũng phải thận trọng ứng đối!

Nhưng cuối cùng Tô Đình cũng không phải Bán Tiên bình thường, hắn vận chuyển Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ, bỗng nhiên điểm tới!

Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ chính là một trong năm loại tiên thuật do Đạo Tổ sáng tạo ra, không tầm thường, trải qua pháp lực Bán Tiên của hắn để đánh ra, uy thế so với lần gặp phải Ma Quân đệ nhất còn tăng lên ba phần.

Tạ Thiếu Tôn chỉ cảm thấy một đao này bổ tới giống như đang chém vào một ngọn núi, lưỡi đao không thể tiến thêm một tấc.

Nhưng dù sao ngọn núi chịu một đao này, cũng có thể khiến ngọn núi bị chém thành hai khúc.

Có lẽ chỉ có Thần Sơn do thần thiết tạo thành, mới có thể chống lại lưỡi đao của hắn.

Nhưng hết lần này tới lần khác ngón tay của thiếu niên kia lại dễ dàng chặn lại lưỡi đao của hắn ta.

"Tô Thần Quân..."

Trong lòng Tạ Thiếu Tôn bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi.

Đó vốn là sợ hãi bị đao này chém đi.

Từ khi hắn ta đoạt được đao này đến nay, lại có thể vận dụng đao quyết Lục Thần Đoạn Nguyên Đao, sau khi hắn ta cải thiện một phen, có thể xưng là không có gì địch nổi, địch nhân mà trước kia hắn ta không thể chiến thắng, cũng chỉ cần một đao là đã có thể đánh bại.

Chính là bởi vậy, hắn ta vô cùng tự tin, dù biết bản thân kém xa Tô Thần Quân, nhưng nghĩ rằng ỷ vào đao này cùng đao pháp, dù hắn ta có đối mặt với Bán Tiên thì cũng có sức đánh một trận.

Nào biết lại bị hóa giải dễ như trở bàn tay như thế.

Trong một chớp mắt, tự tin cùng lực lượng của hắn ta đều bị một chỉ này phá hủy.

Sợ hãi vốn bị bảo đao đè xuống, lại lần nữa dâng lên.

"Cũng chỉ tầm thường thôi."

Tô Đình chặn một đao nay, một cái tay khác bỗng nhiên dò về phía trước, nắm chặt sống đao, quát to một tiếng, kéo một cái sang bên cạnh.

Tạ Thiếu Tôn chỉ cảm thấy trên đao truyền đến một luồng lực rất mạnh, như muốn rời khỏi tay, trên mặt hắn ta không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ, cố gắng vận dụng pháp lực, muốn nắm chặt đao này ở trong tay.

Nhưng hắn càng dùng sức, lại cảm giác luồng lực từ trên đao truyền đến càng kinh khủng.

Phốc!

Tô Đình nắm chặt sống đao, giật đao này ra.

Bàn tay Tạ Thiếu Tôn nắm thật chặt đao lập tức bị xé rách, thân thể của hắn ta ở cấp Chân Nhân Dương Thần, thế mà lúc này ngón tay cái gần như đã gãy lìa khỏi bản tay.

Tô Đình tiện tay đánh ra một chưởng.

Tạ Thiếu Tôn khi nãy còn uy phong vô hạn, áp chế toàn trường, đường đường là chủ phân bộ thứ hai của Huyền Thiên bộ lại bị một chưởng này vỗ trên mặt đất.

Toàn trường yên tĩnh, đám người sợ hãi giật mình kinh ngạc, bầu không khí hết sức yên lặng.

❖ ❖ ❖

"Đao này vô cùng sắc bén, để đối địch đương nhiên có thể giúp bản lĩnh của người dùng tăng nhiều, thế nhưng khiến ta chú ý vẫn là đao quyết Lục Thần Đoạn Nguyên Đao kia."

Tô Đình thở dài một tiếng, nói ra: "Ngươi dù đã tu thành tầng tám, còn không bằng Thượng Nhân đã sáng tạo ra Lục Thần Đoạn Nguyên Đao kia."

Tạ Thiếu Tôn nhìn bàn tay gần như gãy nát, ánh mắt rơi trên một thanh đao kia, cắn chặt răng, nói: "Tạ mỗ lấy được đao này chưa qua bao lâu, nếu có ba năm năm năm, chưa chắc đã kém ngươi."

Hắn ta không cam lòng, biết được đao này ảo diệu vô tận, chỉ tiếc trước đó chỉ vừa ngộ ra điểm huyền diệu của bảo đao, trong thời gian ngắn khó mà lại có bổ ích, nên khó có thể lại lần nữa nghiên cứu.

Nhưng dựa vào bảo đao, bản lĩnh của hắn tăng lên rất lớn, quả thực khiến người ta cảm thấy kinh hãi.

Khó trách Chân Nhân tán tu lúc trước bị hắn ra sai khiến, đến tru sát người sáng tạo ra Lục Thần Đoạn Nguyên Đao kia sau khi đoạt được bảo đao lại có ý đồ trốn xa.

Lúc ấy tên kia bị hắn ta chặn lại, hắn ta cũng phí một phen công phu mới có thể đoạt lấy bảo đao, nhưng vẫn để đối phương chạy trốn.

Cần biết rằng Chân Nhân tán tu kia luôn luôn không phải đối thủ của hắn ta, sau khi được bảo đao này, lại có thể cân sức ngang tài cùng hắn ta, nếu như không phải đối phương vừa lấy được bảo đao, không thể thành thạo điều khiển thì hắn cũng khó có thể thủ thắng.

"Đao này không tầm thường, chẳng biết tại sao lại rơi xuống nhân gian, rơi vào trong tay phàm phu tục tử trong chốn võ lâm ở phàm trần, thật sự là bảo vật bị long đong."

Tạ Thiếu Tôn nghiến răng nghiến lợi nói: "Giả sử như sớm rơi vào tay ta, bây giờ sao lại đến mức như thế?"

Tô Đình sờ lên cằm, nói ra: "Dùng đao của bản thần quân, nghiên cứu ba năm năm năm, rồi đánh bại Tô Thần Quân ta? Lời này nghe sao mà khó chịu quá?"

Tạ Thiếu Tôn bỗng nhiên chấn động, khàn giọng nói: "Đao là của ngươi?"

Tô Đình cười một tiếng, đảo ngược lại Trấn Ngục thần đao, tay trái cầm đao, nhấc lên lên.

Hắn vận chuyển đao pháp học được từ Võ Đạo Chân Thần.

Trường đao nâng cao, uy thế vô song.

"Ta sẽ để ngươi nhìn xem, pháp môn chân chính đao này!"