← Quay lại trang sách

Chương 781 Tô Đình chiến Yêu Tiên

Trước đó tiên tửu làm náo động các phương, vốn là quỳnh tương ngọc dịch cấp độ Tiên gia, chính là từ tay Thiên Đế xuất ra.

Sau đó Thiên Đế cùng Đạo Tổ cùng uống rượu này, nên trong rượu có chứa ấn ký đại đạo, có thể xưng là cơ duyên khoáng thế.

Hổ yêu lưu giữ rượu này, muốn dùng rượu này để thành tựu Chân Tiên.

Nào biết khi nó rời núi, rượu này lại bị người khác thu hoạch, cuối cùng rơi vào tay Tô Đình.

Tiên tửu bị người khác lấy mất, dù hổ yêu rất tức giận, khi đó nó đang đối mặt với cường địch, nhưng cũng hoàn mỹ thoát thân, đồng thời, nó cũng không sợ hãi, tự nhận có ấn ký phong tồn, hiện nay sẽ không có người nào có thể phá được ấn ký để chân chính uống được tiên tửu.

Nào biết Tô Đình lại không thể theo lẽ thường, ấn ký Yêu Tiên kia lại bị hắn trảm diệt, từ đó giải được ấn ký, rồi uống cạn tiên tửu.

Với người tu hành thì chuyện ngăn cản con đường tu hành chính là mối thù lớn nhất!

Ngay cả Tô Đình cũng biết rõ điểm ấy, nên cũng không muốn nhiều lời.

Trận chiến này không thể tránh khỏi, dù thế nào cũng khó có thể dùng lời nói lắng lại, chỉ có thể đánh một trận.

Tô Đình nhìn lướt qua bốn phía, trầm ngưng nói: "Hổ yêu, nơi đây là Duyệt thành, phía dưới chẳng những có người trong tu hành, càng có người chốn phàm trần, chúng ta tranh đấu ở đây nhất định sẽ ảnh hưởng đến, nếu như ảnh hưởng quá rộng, hàng vạn sinh linh tử thương thì nhất định sẽ bị tội nghiệt quấn thân. Bây giờ đạo hạnh của Tô mỗ chưa đến tiên cảnh, ngươi đã là Yêu Tiên, trong phàm trần có Ty Thiên Giám, tiên thần cũng có Thiên Đình quản lý, chúng ta chuyển sang nơi khác tranh đấu?"

Trong đôi mắt âm u lạnh lẽo của hổ yêu trên tầng mây dường như cũng có mấy phần kiêng kị, hơi ngẩng đầu.

Tô Đình vẫy tay, thu lại pháp thuyền vẫn lơ lửng trên không kia vào trong lòng bàn tay, sau đó chợt bắn lên vân quang, bay về phía đông bắc.

Hổ yêu không ngăn cản, mà chỉ đi theo.

❖ ❖ ❖

Bầu không khí ở đây.

Hoàn toàn yên tĩnh.

Đám người vẫn đắm chìm trong đao ý kia cùng hổ uy.

Có thể khí cơ so với cấp độ tiên thần va chạm, vượt ra khỏi phạm trù nhân gian.

Đám người tu hành ở đây, dù cho là Chân Nhân Dương Thần đều khó tránh khỏi hồi hộp trong lòng.

Bây giờ khí cơ hai phe va chạm lại cứ thế mà đi.

Đám người không ngừng thở dốc, trong lòng vẫn lưu lại cảm giác hồi hộp, mãi vẫn không thể xóa đi.

Khi nãy Tạ Thiếu Tôn- Chủ phân bộ thứ hai còn uy phong vô tận, lực áp toàn trường, giờ phút này lại co quắp trên mặt đất, thần sắc mờ mịt, vẫn còn dáng vẻ cực kỳ sợ hãi.

Hắn ta nhiều lần bị uy áp của Tô Đình bức bách, trong lòng sớm đã sinh ra bóng ma sợ hãi, tựa như ma chướng vậy, bây giờ lại mất đi bảo đao làm chỗ dựa vào, nên cả người hết sức chán nản, vô cùng mê mang.

Lúc trước hắn ta vô cùng hăng hái, thậm chí dám quyết tranh hơn thua cùng Tô Thần Quân.

Nào biết chỉ trong chớp mắt đã có biến hóa như vậy.

Mà vị Tô Thần Quân kia đứng trước hổ yêu thì đã không tiếp tục để hắn vào trong mắt nữa.

Thậm chí khi nãy lúc rời đi, Tô Đình vốn có thể tiện tay đánh giết hắn ta, nhưng lại không xuất thủ, hiển nhiên là không thèm để ý.

Điều này khiến trong lòng của hắn ta càng cảm thấy nặng nề.

"Tạ Thiếu Tôn!"

"Trả lại mệnh cho Các chủ chúng ta!"

"Giết!"

Tràng diện trong nháy mắt lại lần nữa rơi vào hỗn loạn.

Chủ phân bộ thứ hai của Huyền Thiên bộ có ý đồ áp chế toàn bộ Duyệt thành, trong nháy mắt này bị cao nhân các phương hợp nhau tấn công.

Loạn tượng chợt hiện lên.

❖ ❖ ❖

Ở phía đông bắc.

Tô Đình bay lên đám may, lấy thuật hóa hồng, chớp mắt mà qua.

Hổ yêu đuổi theo cũng rất nhanh, tuy rằng nó không có thuật hóa hồng như Tô Đình, nhưng thắng vì đạo hạnh cao thâm, tu vi đã tới tiên cảnh, nên tốc độ không hề chậm hơn Tô Đình.

Tô Đình liếc nhìn lại một cái, lộ ra sắc mặt khác thường, lúc này hắn vốn có thể cưỡi pháp thuyền bay đi, dù sao pháp thuyền này có thể so với tiên bảo, có các loại bố trí, lại có thể khống chế lâu dài để tiêu hao cùng địch.

Nhưng vừa suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn vẫn từ bỏ.

"Từ khi ta đột phá lên tầng chín, đã thành Bán Tiên, lấy được hư ảo đạo quả là ánh trăng trong nước."

Tô Đình thầm nghĩ: "Lúc trước ta có thể thắng được Ma Quân đệ nhất, sau khi đột phá cảnh giới tầng chín đỉnh phong lại có thể thắng Thi Giải Tiên của Tiên Tần Sơn Hải Giới... Bây giờ bản lĩnh đấu pháp của ta còn cao hơn cả Thi Giải Tiên, nhưng có thể hơn được Tiên gia chân chính đắc đạo hay không thì vẫn là hai chuyện."

Hắn đã từng mượn nhờ thần lực của Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham, ác đấu một trận cùng Khuê Mộc Lang, cuối cùng mới miễn cưỡng dùng Trảm Tiên Phi Đao chém được Khuê Mộc Lang.

Lúc ấy dù sao hắn cũng là mượn lực, mà không phải lực lượng của bản thân.

Hơn nữa khi Khuê Mộc Lang còn sống là yêu loại, chưa thành tiên gia, sau khi chết được phong thần, lấy được Thần vị, có thần lực gia thân, nhưng rốt cuộc khác Tiên gia đắc đạo như thế nào, hắn cũng không rõ ràng lắm.

Lần này tranh đấu cũng là thời điểm để hắn nghiệm chứng bản lĩnh của bản thân.

"Năm đó Đạo Tổ cùng thiên đế uống rượu, con hổ này bị bắt qua, coi như bàn rượu, sau đó may mắn giữ được mạng sống, lại đoạt được tạo hóa này để tu hành, đạo hạnh đột nhiên tăng mạnh."

Tô Đình thầm nghĩ: "Nó tu hành đến mức đắc đạo thành tiên, làm Yêu Tiên ở nhân gian, nhất định có chỗ phi phàm."

Vừa nghĩ như vậy, thân hình hắn biến thành độn quang lại dần chậm lại.

Mà hổ yêu cũng phát hiện ra Tô Đình đã chậm lại, cũng không phải một kẻ muôn đào mệnh.

Tô Đình ở phía trước rốt cục cũng ngừng lại.

Hổ yêu cũng không trực tiếp nhào tới, dừng cách đó trăm trượng.

"Ngược lại cũng có chút dũng khí, dám dừng lại để nghênh chiến."

"Nếu không có dũng khí, Tô mỗ dùng cái gì để trong thời gian ngắn ngủi lại có thể liên tiếp đạp phá đến cảnh giới này, thành tựu cảnh giới tuyệt đỉnh nhân gian?"

"Cũng phải, tiên tửu đương nhiên là cơ duyên khoáng thế, nhưng cũng không thể khiến hạng người ngu dốt một bước lên trời, ngươi có thể mượn nhờ tiên tửu liên tiếp đột phá tới tình cảnh như vậy trong thời gian ngắn ngủi,cũng không phải hạng người tầm thường."

"Cho nên tiền bối mới bức thiết muốn tìm ta báo thù như thế sao?" Toàn thân Tô Đình được thần giáp bao phủ, tay trái cầm đao, tay phải súc thế, chầm chậm nói ra: "Là sợ hãi sau khi Tô mỗ đạp phá tiên cảnh, ngươi lại không thể làm gì được ta?"

"Đúng là mồm miệng lanh lợi. " Hổ yêu trên tầng mây hơi cúi thấp người, làm ra thế chụp mồi, trầm giọng nói: "Nhưng bản tọa đúng là kiêng kị ngươi, nhất là sau khi ngươi trảm thần, lại càng không thể không để mắt đến."

"Cho nên..." Tô Đình cười lạnh, nói ra: "Ngươi mới thuận nước đẩy thuyền nhận lời giúp đỡ của một vị đại nhân nào đó, mượn tiên tửu làm lý do, đến tru sát Tô mỗ?"

"Nói hươu nói vượn!"

Hổ yêu bỗng nhiên đánh tới.

Khoảng cách trăm trượng như ở trước mắt.

Chớp mắt đã tới!

Tô Đình hóa thành hồng quang, chớp mắt đã tránh đi!

Lúc này mới nghe thấy tiếng nói của hổ yêu truyền đến!

"Bản tọa tới đây chính là vì báo mối thù ngươi đoạt tiên tửu."

Tiếng hổ gầm chấn nhiếp bát phương.

Hổ uy kèm theo tiếng gầm!

Ngay cả Tô Đình có cảnh giới Dương Thần đỉnh cao cũng không nhịn được trong đầu ầm ầm, lập tức trống không.

Cũng may hắn đã tu thành Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan, đồng thời có Lục Áp truyền thừa trấn thủ thức hải, uy áp của Yêu Tiên mới không thể triệt để chấn trụ hắn.

"Lấy tiên tửu làm lý do, cũng là hợp lý."

Tay trái Tô Đình bổ xuống một đao.

Lưỡi đao sắc bén, có uy lực muốn trảm tiên đồ thần.

Ngay cả mãnh hổ kia, cũng không khỏi phải tạm thời tránh mũi nhọn.

Tô Đình miễn cưỡng đứng vững, cười lạnh nói: "Coi đây là lý do thì có thể phòng ngừa Thiên Đình giáng tội sao? Hổ yêu, không nên quên, nơi này còn ở nhân gian, ngươi làm Yêu Tiên, tùy ý làm bậy ở nhân gian, cũng khó mà thoát thân."

"Bản tọa chưa từng đăng ký tạo sách ở Thiên Đình, chính là Địa Tiên, mà không Thiên Tiên, cũng không bị thiên điều ước thúc..."

Chỉ thấy hổ yêu nổi giận gầm lên một tiếng, rung thân hất lên, cái đuôi kia lập tức dài ra đến trăm trượng, sau đó quăng ngang tới.

Cái đuôi này tựa như một mũi nhọn, cắt ngang tới.

Trời cùng đất, dường như bị tách ra.