Chương 840 Chính Đường Quản Sự Ngự Mã Giám
Sứ giả Tổng binh Lôi bộ- Cổ Thương.
Đây là một tinh quái Sơn Tiêu, xuất thân ngây thơ, về sau được Thanh Nguyên tổ sư thu phục, từ đây đi theo bên cạnh tổ sư, được tổ sư chỉ điểm, từ đó tu hành.
Hơn 800 năm trước, Sơn Tiêu này trèo lên Phong Thần bảng, được phong là Sứ giả Tổng binh Lôi bộ.
Ban đầu Tô Đình tu hành là lấy được Lục Áp truyền thừa, nhưng bên trong chỉ có vô số bí thuật, hết sức huyền ảo, nhưng lại không có công pháp tu hành.
Sau đó trong Lôi Thần miếu ở Lạc Việt Quận, bị minh châu trên mũ quan của Lôi Thần đập trúng, từ đó lấy được minh châu, biết được đây là Ngũ Hành giáp, bên trong có chứa truyền thừa chí cao của Lôi Bộ- Thần Tiêu Lôi Phủ Thiên Uy Pháp Cuốn.
Chân truyền chí cao Lôi Bộ này chính là Tiên Thiên Lôi Thần luyện, về sau Lôi Thần chết yểu, tan thành vô số thần lôi, công pháp liên quan tới thần lôi cũng rơi vào trong tay Sơn Tiêu- Cổ Thương.
Cho nên môn công pháp này chỉ có Sứ giả Tổng binh Lôi bộ- Cổ Thương là học được.
Chính bởi vậy, toàn bộ Lôi Bộ, toàn bộ Thần Tiêu Lôi phủ, bao gồm cả Lôi Thần Thiên tôn, đều khôngthể biết công pháp chí cao Lôi Bộ.
Tô Đình có thể được công pháp này để tu hành, chính là vì Cổ Thương tự tay giấu công pháp này trong Ngũ Hành giáp kia.
Cho nên Tô Đình cùng Sứ giả Tổng binh Lôi bộ mới có duyên phận sư đồ.
Bởi vậy, Sứ giả Tổng binh Lôi bộ- Cổ Thương phụng chỉ hạ giới, trước tiên Tô Đình hành lễ của đệ tử, cung kính vạn phần.
"Rất tốt."
Đôi mắt vàng của Cổ Thương lấp lóe, hơi gật đầu, ngữ khí trầm hậu, nói ra: " Sở học công pháp của ngươi lấy được từ ta, bây giờ ngươi đã đắc đạo thành tiên, vẫn dùng lễ sư đồ đẻ đối đãi mà không quên gốc, đúng là rất khó được, đã là như thế, sau ngày hôm nay, coi như định ra danh phận sư đồ."
Tô Đình nghe vậy, thi lễ nói: "Tham kiến sư tôn."
Hắn tự bước vào con đường tu hành, chính là vì lấy được công pháp Lôi Bộ, bước qua cửa ải đầu tiên để tu hành đạo môn, dù bây giờ hắn đã đột phá Tiên Đạo, nhưng hắn vẫn ghi nhớ, vị n Sứ giả Tổng binh Lôi bộày là sư phụ truyền thụ công pháp.
Sứ giả Tổng binh Lôi bộ nhìn như viên hầu hơi gật đầu, đế chỉ ở tay phải lại lấp lóe quang hoa.
Tô Đình thấy thế, dừng một chút, bỗng nhiên nói ra: "Đế Quân truyền pháp chỉ xuống, theo đạo lý thì nên là Tuần Sát Sứ tam giới - Bạch Kế Nghiệp làm, lần này đổi lại là sư tôn truyền chỉ, chính là bởi vì chúng ta có danh phận sư đồ sao?"
Ánh mắt Cổ Thương lấp lóe, nói ra: "Suy nghĩ của Đế Quân không thể ước đoán, nhưng ngươi cần phải hiểu rõ rằng giờ phút này ta phụng chỉ hạ giới, thân phận khác biệt, không phải sư phụ truyền thụ công pháp cho ngươi, chỉ là sứ giả truyền chỉ của Thiên Đình."
Tô Đình nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra, nói ra: "Đã như vậy, đệ tử cũng yên tâm."
Cổ Thương nghe ra ý nói bóng gió của hắn, chậm rãi nói ra: "Nghe khẩu khí của ngươi thì có vẻ không muốn nhận vị trí Thiên Tiên?"
Vị Lôi Bộ Chính Thần này cũng không che giấu giọng nói trầm hậu của mình, thế là một câu nói kia truyền khắp trên dưới Nguyên Phong Sơn.
Toàn bộ Nguyên Phong Sơn cũng vì thế mà yên tĩnh lại.
Tất cả trưởng lão đệ tử đều quay sang nhìn nhau.
Ngay cả Tô Tân Phong cùng những tiểu yêu kia cũng không khỏi kinh ngạc.
Vẻ mặt Tín Thiên Ông vẫn như thường, cùng Hồng Y liếc nhau một cái, cảm thấy bất đắc dĩ.
Chỉ có chưởng giáo là hơi thở dài, nhưng lại không nhiều lời.
Tô Đình cười một tiếng, nói ra: "Đệ tử cam nguyện lưu lại nhân gian, dù vẫn bị hạn chế, không thể tùy ý xuất thủ ở nhân gian, nhưng cũng được tiêu diêu tự tại, dù sao cũng thoải mái hơn là nhậm chức ở Thiên Cung."
Những lời này, ngữ khí bình tĩnh, lộ ra vẻ bình thản.
Câu nói này cũng không che giấu.
Câu nói này truyền ra khắp Nguyên Phong Sơn.
Chư vị trưởng lão đệ tử đều có vẻ phức tạp.
Nguyên Phong Sơn lập tông nhiều năm, bây giờ lại xuất hiện một người đắc đạo thành tiên, được Thiên Đình sắc phong, có thể xưng vinh dự lớn lao.
Nhưng vị Tô Thần Quân này lại tâm cao khí ngạo như thế, cự tuyệt vị trí Thiên Tiên, không nhận Thiên Đình sắc phong.
❖ ❖ ❖
Trong Chính Tiên Đạo.
Cát Chính Hiên chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía Nguyên Phong Sơn.
Lúc trước Nguyên Phong Sơn là động thiên phúc địa, dù cho là Chân Tiên cũng không thể xem thấu.
Nhưng hôm nay, Nguyên Phong Sơn đã mở ra sơn môn, nghênh đón sứ giả Thiên Đình, chính là cũng không che khuất được ánh mắt của Tiên gia đã gần đạt tới cấp độ Chân Tiên là hắn.
"Cũng giống như ta, cự tuyệt nhận Thiên Đình sắc phong sao?"
Cát Chính Hiên cười nhạt một tiếng, nhẹ giọng tự nói: "Cự tuyệt vị trí Thiên Tiên là có duyên cớ khác? Hay là vì ta cự tuyệt vị trí Thiên Tiên, cho nên tâm cao khí ngạo, không cần vị trí Thiên Tiên trợ giúp? Hay là nói, hắn tự nhận thiên tư tung hoành, so với ta càng cao hơn ba phần, muốn dựa vào tự thân, như Thanh Nguyên tổ sư cùng Địa Tiên Chính Nhất trước đó, cái sau vượt cái trước?"
Hắn ung dung nói ra: "Nếu là nguyên nhân phía sau thì thật sự phải liếc nhìn hắn một cái, nhưng nếu hắn thật sự là ý tưởng như vậy, cũng không khỏi quá xem thường Cát Chính Hiên ta."
Nhưng dù nói như thế nào, hôm nay Tô Đình cự tuyệt vị trí Thiên Tiên, không nhận trợ giúp từ Thiên Đình cũng khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, cũng bắt đầu hiểu rõ vị Tô Thần Quân này tâm cao khí ngạo.
❖ ❖ ❖
Trong Nguyên Phong Sơn.
Sứ giả Tổng binh Lôi bộ lẳng lặng nhìn Tô Đình, trong đôi mắt màu vàng hiện lên đầy vẻ cổ quái.
"Ngươi thật sự không nhận vị trí này?"
"Đương nhiên là thật."
"Được."
Cổ Thương thu đế chỉ, không thấy tức giận, chỉ nói ra: "Thôi được, lần này Đế Quân ban thưởng vị trí cho ngươi cũng không cao, cự tuyệt vị trí này cũng tùy ngươi."
Tô Đình nghe vậy lại có chút kinh dị, lại hơi hiếu kì, cười nói ra: "Tuy nói đệ tử không nhận vị trí này, nhưng Đế Quân ban thưởng cho đệ tử chức quan gì, đệ tử hết sức tò mò. "
Cổ Thương lạnh nhạt nói ra: "Lúc đầy là vị trí Chân Quân trước điện, ở trong thiên đình đã không tính thấp, về sau không biết vì sao lại có sửa đổi."
Tô Đình hỏi: "Bây giờ đế chỉ ban xuống quan bái chức gì?"
Cổ Thương chầm chậm nói ra: "Ba ngày trước, sáu ngàn quân mã dưới trướng Thiên Hà thủy sư tướng quân- Trần Chi Vân vì nuôi dưỡng không thích đáng nên uể oải suy sụp, chính đường quản sự của Ngự Mã Giám bị xóa đi thần tịch, đánh vào luân hồi, cho nên lần này tới đây, Đế Quân mệnh ngươi làm chính đường quản sự của Ngự Mã Giám."
"..."
Tô Đình trầm mặc không nói.
Trên dưới Nguyên Phong Sơn cũng quay sang nhìn nhau, ánh mắt phức tạp.
Như Tín Thiên Ông, như Hồng Y, như Tô Tân Phong, trong lòng đều có bất bình.
Ngay cả chưởng giáo Nguyên Phong Sơn cũng lộ ra sắc mặt không tốt lắm.
Tô Đình chính là Thái Thượng trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, nay đã đắc đạo thành tiên, mà lại chém giết tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi, chiến tích của hắn hiển hách, bản lĩnh cực cao, vang danh khắp tam giới, bây giờ Thiên Đình lại muốn để hắn thay thế một quỷ thần, đi làm mã phu, nuôi dưỡng quân mã của Thiên Hà thủy sư?
Hành động lần này không chỉ là khinh thường Tô Đình, mà còn giống như đang làm nhục Nguyên Phong Sơn.
Dù cho là chủ Thiên Đình, hành động lần này không khỏi cũng quá không ổn.
Chúng người đều yên lặng nhìn về phía Tô Đình.
Chỉ thấy sắc mặt Tô Đình biến đổi, cực kì quái dị.
Đám người cũng đều hiểu rõ Tô Thần Quân luôn luôn kiêu ngạo, ở nhân gian tung hoành vô địch, có thể nói là tâm cao khí ngạo đến cực điểm, mặc dù hắn không muốn lên trời làm quan, nhưng Thiên Đình ban cho chức quan, nói một cách khách quan thì so với bản lĩnh của hắn thì vị trí này có vẻ hơi thấp kém, trong lòng của hắn tất nhiên là hết sức tức giận.
Vẻ mặt Cổ Thương lạnh nhạt, nhìn xuống xuống tới, lẳng lặng nhìn Tô Đình.
Trôi qua hồi lâu, mới thấy Tô Đình ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: "Đệ tử nguyện theo sư tôn lên trời, gặp mặt Đế Quân."
Trong chớp mắt, toàn trường yên tĩnh.
Dù là chưởng giáo Nguyên Phong Sơn hay là Tín Thiên Ông, hoặc là Hồng Y, hoặc là tiểu mập mạp đều không khỏi đều cảm thấy kinh ngạc.