← Quay lại trang sách

Chương 891 Giao hữu rộng lớn

Tô Đình ở trong phủ U Minh Chân Quân bế quan mười hai năm, cuối cùng đạt tới cảnh giới Tán Tiên đỉnh phong.

Lần này xuất quan, đầu tiên là hắn đi tới Lăng Tiêu Bảo Điện một chuyến, gặp mặt Đế Quân.

Thiên Đế biết hắn tu hành mười hai năm, muốn đuổi theo bộ pháp của tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên nên cũng mặc hắn tự do làm việc.

Gần đây tam giới coi như bình ổn, không có quá nhiều sự cố, ngược lại cũng không cần Tô Đình bôn ba bốn phía.

Chỉ là Ma Tông đến nay vẫn không có bóng dáng, mà Cửu Lê đại tướng quân cũng hoàn toàn không có tung tích, mười hai năm trôi qua, vẫn không có tìm được dấu vết để lại.

"Thôi được, đạp phá cấp độ Chân Tiên, không thể trong một sớm một chiều là có thể hoàn thành."

Tô Đình đi bốn phía Thiên Cung, dò xét bốn phía, có ý muốn thưởng thức thắng cảnh Thiên Đình, không chừng sẽ nhìn thấy vật gì, từ đó phúc chí tâm linh, sẽ có một tầng cảm ngộ càng sâu về đại đạo, rồi thuận lý thành chương thành tựu Chân Tiên.

Chỉ là trong Thiên Đình có những nơi hắn không thể tùy ý xông loạn.

Trong cung điện các lớn, cũng có thật nhiều nơi hắn không thể đi.

Ví dụ như hậu cung, ví dụ như vườn hoa, chính là cấm địa của Đế Quân.

Ngoài ra còn có rất nhiều nơi, tuy không phải cấm địa của Đế Quân, nhưng cũng là nơi ở của chư thần, trừ phi được cho phép, nếu không vị Thiên Tiên Tô Đình này cũng không thể tuỳ tiện đặt chân.

Mặc dù như thế, nhưng cũng không phải nửa bước khó đi, chỉ cần không xông loạn, thì cũng có thể đi được rất nhiều nơi ở thiên cung này.

Ví dụ như phủ đệ của Võ Đạo Chân Thần- Quách Trọng Khiêm, Tô Đình không chỉ tới có một lần.

Chỉ là Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Khiêm khá bận rộn, nên cũng không gặp hắn.

"Rõ ràng là thấy ta lên chức nhanh mà hắn thì tám trăm năm nay Thần vị vẫn không thay đổi, cảm thấy tự ti, cảm thấy mặc cảm, cảm thấy hâm mộ, cảm thấy ghen ghét, mới không gặp ta."

Tô Đình nghĩ như vậy, hắn mặc bào phục Chân Quân, khí vũ hiên ngang, hành tẩu trong Thiên Cung, rất nhiều thiên binh, tiên nga, đều cung kính thi lễ.

Hắn hành tẩu bốn phía trong Thiên Cung, cũng thấy rất nhiều Thiên Tiên cùng thiên thần.

Lúc trước trong mắt chư thiên tiên thần có thật nhiều tâm tư phức tạp đối với Tô Đình.

Chư thiên chính thần có thể bất hủ bất diệt, thế mà lại bỗng nhiên xuất hiện một hậu bối có năng lực trảm được thần, cho nên dùng sát cơ chiếm đa số... Mà trong số các Thiên Tiên, cũng có mấy kẻ bất thiện.

Ngoài ra, dù sao Tô Đình vẫn là hậu bối, chư thiên tiên thần cũng không có khả năng hạ mình kết giao.

Nhưng bây giờ đã khác biệt, Tô Đình ngồi vào vị trí U Minh Chân Quân, cảnh giới lại đạt tới tiên cảnh đỉnh phong, dựa vào thiên tư ngộ tính của hắn, có thể bất chợt đột phá cấp độ Chân Tiên, cho nên bây giờ trong lòng chư thiên tiên thần biết đã không dễ giết Tô Đình, nên đa số đều xóa đi sát cơ, ngược lại chấp nhận kết giao với hắn.

Trong lòng Tô Đình vốn mang bất mãn, những tiên thần này lúc trước luôn mang lòng bất thiện đối với mình... Nhưng về sau, hắn chợt phát hiện, chư thiên thần linh tại vị gần chín trăm năm, chính là hóa thân của trật tự tam giới, suy nghĩ từ một góc độ khác thì đây cũng là hiển hóa đại đạo.

Nghĩ như vậy, Tô Đình cũng từ bỏ mâu thuẫn, đồng ý giao lưu với bọn hắn.

Về phần hạng người Thiên Tiên, cũng có rất nhiều nhân vật tu hành ngàn năm, có cảm ngộ cực sâu đối với tiên cảnh, bọn hắn cũng có rất nhiều kiến giải độc đáo đối với tiên cảnh, hơi có sự khác biệt cùng Tô Đình.

Dù sao phương hướng tu hành khác biệt, tự nhiên cũng có thật nhiều chỗ khác biệt.

Đều nói vạn đạo quy nhất, đối với Tô Đình cũng có thật nhiều tác dụng.

Không thiếu hạng người Thiên Tiên chỉ điểm Tô Đình tu hành, mà Tô Đình làm kỳ tài có thể so sánh cùng tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên ở đời này, cũng có hiểu biết càng thêm bất phàm hơn so với Tiên gia bình thường.

Trong trường hợp không liên quan đến bí ẩn của bản thân cùng tông phái, mọi người có thể trao đổi lẫn nhau, cũng là có bổ ích lẫn nhau.

"Chờ một lúc bàn lại, trước tiên uống trà đi."

Luận đạo ba ngày, Tô Đình thu được không ít lợi ích, lúc này hắn lấy ra lá trà, nước sôi đột nhiên sinh ra.

Trong người hắn mang theo bộ đồ uống trà này, uống trà kết bạn, cũng không tầm thường.

Chỉ là trong lòng của hắn cũng tính toán, bộ đồ uống trà này tuy là pháp bảo thượng đẳng, nhưng tiên thần lẽ ra nên dùng tiên bảo, ngày sau nếu như mình tu thành Chân Tiên, nhất định phải tạo ra một bộ đồ uống trà cấp độ tiên bảo.

❖ ❖ ❖

Sau phen luận đạo này.

Chư vị thần linh thấy canh giờ đã đến, đành quy vị về phạm vị của mình, mỗi người quản lí chức vụ của mình.

Mà hạng người Thiên Tiên, cũng đều thu được lợi ích, có ý muốn trở về phủ đệ, tìm hiểu những điều mà bản thân vừa mới lĩnh ngộ được.

Tô Đình cũng có ý muốn trở về phủ đệ, chau chuốt lại thu hoạch trong buổi luận đạo hôm nay, đặt vững căn cơ cho việc đột phá Chân Tiên của hắn, tích lũy được trầm ổn một chút.

"Chân Quân thật có nhã hứng."

Đúng lúc này, lại nghe tiếng một nữ tử từ phía sau truyền đến.

Chư vị tiên thần đều có dị sắc, tùy theo nhìn lại.

Có mấy vị tiên thần dường như không hợp với người tới, lập tức rời đi.

Cũng có mấy vị thi lễ cùng nữ tử kia rồi mới thối lui.

Tô Đình hơi nghiêng đầu, nhìn thoáng qua.

Người đến là nữ tử mặc xiêm y màu đen, khí tức lạnh lẽo, nhưng cổ quái là diện mạo của nàng dường như rất xấu xí, nhưng nhìn kỹ lại cảm thấy cực kì mỹ lệ.

"Hóa ra là ngươi."

Tô Đình đứng dậy, nói ra: "Mấy chục năm không gặp, tôn thần đúng là vẫn phong mạo như cũ."

Nữ tử tới này chính là Nữ Thổ Bức năm đó hạ giới, một trong hai mươi tám tinh tú, là chính thần trên Phong Thần bảng.

Năm đó nàng làm trái với thiên điều, lặng yên hạ giới, hóa thân thành một quả phụ, tạo thành một chút rối loạn.

Lúc ấy Tô Đình từng gặp nàng, không hề hữu hảo, nhưng cũng không tính là trở mặt.

"Chân Quân nói phải, mấy chục năm trôi qua, ta vẫn như trước, chưa từng tiến bộ chút nào."

Nữ túc chậm rãi nói ra: "Thế nhưng ngươi dĩ nhiên đã đắc đạo thành tiên, chỉ mấy chục năm ngắn ngủi mà ngươi đã đạt đến cấp độ tiên cảnh đỉnh phong. Năm đó ngươi, còn không bằng một bộ hoá thân của ta, nhưng bây giờ cho dù ta dùng thần uy lúc toàn thịnh, cũng không phải đối thủ của ngươi."

Tô Đình cười ha hả nói: "Quá khen, quá khen."

Nữ túc bình tĩnh nói: "Tô Chân Quân xứng đáng."

Tô Đình lần nữa ngồi xuống, lại làm thế mời.

Nữ túc đến gần, chậm rãi ngồi xuống.

Tô Đình vận dụng Vụ Quang Thần Thủy rửa sạch bộ đồ uống trà kia rồi mới lại lần nữa nấu nước pha trà.

"Chân Quân có biết hôm nay ta đến đây là cần làm chuyện gì không?"

"Không biết."

Tô Đình đổ ra nước trà, hương trà thơm ngát xông vào mũi, hắn rót một chén đặt trước mặt nàng, mới nói: "Nhưng chuyện xưa năm đó cũng là chuyện đã qua, Tô mỗ không đề cập tới, cũng vô sự... Những năm gần đây, Tô mỗ chưa từng nhắc tới việc này, dù thế nào cũng sẽ không phải bởi vì ngươi không yên lòng nên mới đến tìm ta, hi vọng ta thủ khẩu như bình chứ?"

Nữ túc cầm chén nước trà, uống một hớp, nói khẽ: "Tô Chân Quân nói đùa."

Tô Đình vừa cười vừa nói: "Ngươi không phải vì nhắc lại chuyện xưa, chính là có việc khác, cũng không cần vòng vo ở trước mặt ta."

Nữ túc dừng một chút, nói ra: "Trước đó từng có loạn Ma tông, vị trí của ta là vị thứ ba thất túc ở phương bắc, không để ý đến một số chuyện, coi như tội không làm tròn trách nhiệm, mà hiện nay dưới nhân gian có hai triều tranh đoạt thiên hạ, nghe nói Đế Quân muốn ta đầu nhập thế gian, đi khiến hai triều phân tranh kết thúc, để thiên hạ thái bình."

Tô Đình vừa cười vừa nói: "Kết thúc phân tranh hai triều, thiên hạ thái bình, công đức vô lượng, chẳng lẽ đây không phải chuyện tốt?"

Nữ túc chậm rãi nói: "Ta không muốn."

Tô Đình dừng một chút, cười như không cười nói: "Ngươi muốn ta giúp ngươi?"

Nữ túc không phủ nhận, nhẹ gật đầu.

Tô Đình uống hớp trà, lo lắng nói: "Ta dựa vào cái gì mà giúp ngươi?"