← Quay lại trang sách

Chương 922 Không vào hang cọp không bắt được cọp con

Sư tôn nói phải, nếu không phải trước đó đệ tử có chuẩn bị, chỉ sợ một số hạng người đạo tâm yếu kém, đều sẽ lâm trận bỏ chạy."

Tô Tân Phong thở dài, nói ra: "Mà đệ tử ở đây chủ sự, đạo hạnh gần như chỉ ở tầng bảy, kém xa Khâu trưởng lão, cũng không chống đỡ nổi lòng tin của đám người... Tuy rằng có bạch giao long ở đây, nhưng nó là Bán Tiên yêu loại, lại không đủ để chống lên tín niệm của những người tu đạo này."

Tô Đình trầm ngâm nói: "Đạo hạnh của ngươi đúng là không đủ để phục chúng, còn phải có một trận đại thắng để lòng người phấn chấn mới được."

Tô Tân Phong suy tư nói: "Sư tôn có ý là?"

Tô Đình lấy ra Ngũ Hành giáp, nói ra: "Vật này là chí bảo lúc đầu khi vi sư tu hành dựa vào, bây giờ cũng làm được việc lớn, ta rót vào đó một phần pháp lực Tiên gia, ngươi lại thi triển, có thể so với cấp độ Thi Giải Tiên, có thể thắng được Ma Quân của ma đạo."

Tô Tân Phong lập tức hiểu rõ, nói ra: "Sư tôn muốn ta dùng bảo vật này, đánh một trận đại thắng?"

Tô Đình bình tĩnh nói: "Ngươi có lòng tin hay không?"

Đạo sĩ trẻ tuổi im lặng suy nghĩ rồi nói: "Đệ tử chỉ là vì đạo hạnh không đủ, bây giờ có bảo vật này, tu vi còn cao hơn Ma Quân, tiếp theo chính là so đấu bản lĩnh đấu pháp."

Hắn sờ lên cằm, hai mắt nhắm lại, ung dung nói: " Đệ tử của Tô Chân Quân, ở tình huống cảnh giới ngang nhau, chẳng lẽ còn bại bởi hạng người ma đạo sao?"

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, cười nói: "Theo đạo lý thì sẽ không bị thua, nhưng đấu pháp đến cấp độ tầng chín so sánh với đấu pháp cấp độ thấp hơn thì có rất nhiều khác biệt, càng có nhiều diệu dụng huyền ảo, ngươi mới vào Dương Thần, còn có rất nhiều chỗ chưa tìm tòi rõ ràng, vẫn không nên khinh thường. Nếu ngươi bại, bị người đánh chết là việc nhỏ, nếu làm vi sư mất mặt thì đây chính là đại sự."

Tô Tân Phong sờ sờ mặt, nói ra: "Đệ tử có thể bại hay không, còn phải xem sư tôn có tàng tư hay không."

❖ ❖ ❖

Nơi đây lòng người bàng hoàng, trưởng lão của Nguyên Phong Sơn tiếp viện không kịp, tạm thời do Tô Tân Phong chủ trì mọi việc.

Chỉ là Tô Tân Phong là một đạo sĩ trẻ tuổi, dù đã tu thành Dương Thần, xem như người tu hành thượng tầng trên thế gian, nhưng đặt ở trường hợp như vậy, thì đạo hạnh đúng là thấp mấy phần. Mà bạch giao long lại là Yêu Tiên, mà không phải trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, quả thực cũng không thể phục chúng.

Mà Khâu trưởng lão cấp độ Bán Tiên cũng đã vẫn lạc, cho dù lại có một vị trưởng lão Bán Tiên của Nguyên Phong Sơn đến, cũng chưa chắc có thể khiến lòng người an ổn, huống chi là một đệ tử chân truyền cảnh giới Dương Thần?

Nhưng Tô Đình đến chỗ này, chỉ cho Tô Tân Phong con đường, ban cho Ngũ Hành giáp, chỉ cần một trận đại thắng, thể hiện ra bản lĩnh hơn xa Khâu trưởng lão, thể hiện ra cao nhân có lực áp ma đạo, có thể làm cho chư vị nhân sĩ chính đạo ở đây cảm thấy bản lĩnh không cách nào địch nổi, cũng đủ để chấn trụ nơi này.

"Sư tôn cảm thấy khi nào ma đạo sẽ xâm phạm?"

Tô Tân Phong nhìn về phía phương xa, khẽ nhíu mày, nói ra: "Đệ tử cảm thấy cứ tiếp tục như vậy thì sợ là chưa chắc đã hữu dụng, thời gian càng dài, lo âu trong lòng người tu hành các phương sẽ càng là nặng nề, chỉ sợ sẽ có người lâm trận bỏ chạy."

Tô Đình bình tĩnh nói ra: "Ngươi có thể yên tâm, lần này ma đạo gióng trống khua chiêng công phạt Trung Thổ như thế, thanh thế cực lớn, chính là không thể lâu dài, một là kiêng kị Thiên Đình, hai là tiêu hao lâu dài, không thể so đấu cùng tam đại tiên tông, hơn một trăm môn phái thế gia vọng tộc ở Trung Thổ, cho nên Ma tông gấp hơn, sẽ không án binh bất động. Còn lo lắng của ngươi..."

Tô Đình nói tới đây đột nhiên ngừng lại rồi nhìn chằm chằm đệ tử này một cái, nói ra: "Hiện tại không phải thời điểm nhân từ nương tay, nếu như có kẻ lâm trận bỏ chạy thì lập tức tru sát tại chỗ!"

Đạo sĩ trẻ tuổi khẽ gật đầu, nhưng lại nói ra: " Với tình huống trước mắt, đệ tử sẽ không nhân từ nương tay, nhưng sau này cũng không phải biện pháp, đệ tử nghĩ đến chuyện có nên lén ra ngoài, mượn nhờ bảo này, chém giết một vị cao nhân ma đạo, mang đầu một cao nhân Ma tông trở về?"

Tô Đình chậm rãi nói ra: "Đây đúng là phương pháp tốt để sĩ khí tăng lên, nhưng ngươi không triển lộ ra bản lĩnh, mà đã mang đầu lâu trở về, làm sao bọn hắn biết là ai? Còn nữa, cao nhân ma đạo cũng chưa chắc đã đơn độc hành tẩu, ngươi muốn đi đưa đồ ăn sao? Hành sự lỗ mãng như thế, sang năm vi sư phải dâng hương cho ngươi?"

Đạo sĩ trẻ tuổi cảm thấy không biết nói gì, nói ra: "Không phải là sư tôn sẽ tự mình ra ngoài, bắt mấy ma đầu trở về?"

Tô Đình gõ đầu hắn một cái, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói ra: Có muốn vi sư trực tiếp giết đến Ma tông, mang đầu Tô Quan Nhi về, giao cho ngươi để sĩ khí tăng lên hay không?"

Đạo sĩ trẻ tuổi gãi đầu một cái, nói: "Ngài nói làm sao bây giờ?"

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói: "Khâu trưởng lão đã chết, mà tiếp nhận chức vị của Khâu trưởng lão lại chỉ là một Chân Nhân đạo hạnh tầng bảy, hơn nữa lòng người ở đây đều hoảng sợ, rung chuyển bất an, ngươi không cảm thấy đây là cơ hội cực lớn sao? Dù Ma tông cẩn thận, cảm thấy nơi đây có thể là cạm bẫy Nguyên Phong Sơn ta ra vẻ yếu kém, nhưng bây giờ thanh thế của ma đạo như thế nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, cho dù là cạm bẫy, bọn hắn cũng nhất định sẽ tới tìm hiểu một chút."

Nói đến đây, mới thấy Tô Đình trầm giọng nói: "Thế nhưng quan trọng nhất chính là, ngươi là đệ tử của Tô Đình ta, chỉ bằng vào thân phận nàyđã đủ để dẫn dụ ma tôn tới."

Trong lòng đạo sĩ trẻ tuổi run lên, nói: "Sư tôn có ý là?"

Tô Đình nói ra: "Khâu trưởng lão đã chết, ngươi thay thế hắn chủ trì mọi việc ở nơi đây, Ma tông chưa hẳn đã không biết, mà thân phận của ngươi cũng không phải bí ẩn, Ma tông nhất định sẽ ra tay với đệ tử của Tô Đình ta, thậm chí sẽ không giết ngươi, mà là bắt sống, có tác dụng khác."

Đạo sĩ trẻ tuổi dò hỏi: "Vậy đệ tử có về núi, tránh né phong mang hay không?"

Tô Đình liếc hắn một cái, không nói gì.

Tô Tân Phong rụt cổ một cái, nói ra: "Đệ tử chỉ tùy tiện nói một chút, đệ tử đã hiểu ý của ngài."

Tô Đình hừ một tiếng, mới nói ra: "Cho ngươi Ngũ Hành giáp, chính là cho ngươi bảo mệnh."

Hiện nay tiểu đạo sĩ đóng giữ ở đây, chỉ mới ở cảnh giới tầng bảy, Ma tông tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Mà thân phận đệ tử của Tô Đình đủ khiến cao nhân Ma tông mạo hiểm.

Bạch giao long cấp độ Bán Tiên đã không phải là bí ẩn.

Ma tông muốn tính toán đệ tử của hắn, tự nhiên sẽ tính toán cả giao long vào, cũng sẽ tính toán xem đạo sĩ kia có bao nhiêu bản lĩnh bảo mệnh, sẽ còn tính toán tới chuyện các trưởng lão khác của Nguyên Phong Sơn chi viện, hay cạm bẫy của Nguyên Phong Sơn sẽ sâu bao nhiêu.

Cho dù là cạm bẫy, nhưng chỉ cần cao nhân Ma tông tới, như vậy quan hệ đi săn cùng bị bắt sẽ thay đổi vị trí.

"Việc nên dạy ngươi đều đã dạy ngươi, vi sư đi đây."

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Ngươi tự giải quyết cho tốt."

Đạo sĩ trẻ tuổi vuốt vuốt mi tâm, nói ra: "Chuyện lớn như vậy, dùng thân truyền đệ tử của ngài làm mồi nhử, chẳng lẽ ngài không nên tọa trấn ở đây, phòng ngừa phạm sai lầm sao?"

Tô Đình vỗ vỗ bờ vai của hắn, ngữ trọng tâm trường nói: "Không bỏ được hài tử thì không bắt được lang, tất cả vì sự thái bình của Trung Thổ."

Đạo sĩ trẻ tuổi thở dài một tiếng, nói: "Lỡ may phạm sai lầm, ngài sẽ thành người da trắng tiễn người da đen, sang năm còn phải dâng hương cho đệ tử."

Tô Đình vuốt tóc mai một chút, nói ra: "Vi sư chính là Tiên thể, đầu tóc so với ngươi còn đen hơn sáng hơn, ngươi không cần phải lo lắng."

Hắn khoát tay áo, nói ra: "Đi, vi sư đi chung quanh một chút, nhìn xem bố trí ở chỗ khác có lỗi gì để lọt."