Chương 938 Ma đạo chi tiễn
Ven bờ hải vực phía đông Trung Thổ.
Lúc trước Ma tông dốc toàn bộ lực lượng, động tĩnh lớn đến mức kinh động tam giới.
Mà Nguyên Phong Sơn phân bố một tuyến phòng thủ ở duyên hải phía đông, so sánh với nhau thì mỏng như tờ giấy.
Nhưng Ma tông đã diệt, Đạo Nguyên Tiên Tôn tự mình hạ giới, xóa đi tất cả ảnh hưởng.
Hiện nay dưới hiệu lệnh của Tô Đình, Nguyên Phong Sơn bố trí phòng thủ ở đây cũng không thu lại, ngược lại bố trí càng nghiêm mật.
" Xảy ra chuyện gì?"
Chỉ thấy hư không vỡ vụn, Tô Đình từ đó đi ra.
Hắn mới đi ra khỏi hư không, đã lập tức cảm thấy dị biến, trong lòng nghiêm nghị.
Chỉ thấy phía trước có hơn một trăm đạo sĩ vây quanh, nhưng lại không dám tới gần ở giữa, mà rời xa trăm bước.
"Sư tôn."
Sắc mặt Tô Tân Phong ngưng trọng, thi lễ nói: "Mới vừa rồi, một đạo ma khí ngưng tụ thành mũi tên, cô đọng như thần thiết kiên cố, từ trên trời rơi xuống, rơi ở chỗ này, hủy đi ba tòa trận pháp, có bảy vị đạo hữu vẫn lạc tại chỗ, còn lại mười hai vị đạo hữu bị ma khí nhiễm, trực tiếp nhập ma, như phát điên, bắt đầu đại khai sát giới."
Dừng một chút, Tô Tân Phong nói ra: "Đệ tử đã giam lại mười hai vị đạo hữu kia, cũng không có tru sát, chỉ chờ sư tôn đến lại xử trí."
Tô Đình gật đầu nói ra: "Làm rất tốt, để người khác lui ra, tránh bị ma khí xâm nhiễm."
Tô Tân Phong nghe vậy, tiến lên một bước, cất cao giọng nói: "Các vị đạo hữu, vì phòng ngừa ma khí ăn mòn nên hãy lui lại, bây giờ Thái Thượng trưởng lão của bản môn đã đến, ngài là Thiên Tiên, sẽ đích thân đến xử lý mũi tên ma đạo này, mong rằng chư vị tránh lui, chớ nên quấy rầy."
Gần đây, Tô Tân Phong làm việc quyết đoán, hơn nữa bản lĩnh không thấp, lại có sư tôn hắn là U Minh Chân Quân một mình chống cự ma tông, vì vậy địa vị của hắn trong mắt người tu đạo trên thế gian, có thể nói là cất cao rất nhiều.
Hiện nay, mỗi tiếng nói cử động của hắn cũng đầy uy tín, đủ để người nghe lệnh.
❖ ❖ ❖
Mắt thấy rất nhiều người tu hành nhao nhao thối lui, nhìn qua bên này.
Chỉ thấy đạo sĩ trẻ tuổi Tô Tân Phong có diện mạo tuấn tú, dáng người thẳng tắp, thân mặc đạo bào, búi tóc mai, tràn đầy khí thế Tiên gia phiêu miểu.
Mà ở bên cạnh hắn, người thiếu niên kia lại có vẻ càng trẻ tuổi non nớt, chỉ là chắp hai tay sau lưng, ánh mắt bình thản, có uy thế bao quát chúng sinh, tuy rằng đứng ở đây nhưng lại giống như không ở đây.
Người thiếu niên thoạt nhìn còn trẻ hơn cả Tô Tân Phong này, chính là U Minh Chân Quân trong truyền thuyết, vô địch ở nhân gian, bây giờ đã gần tới Chân Tiên, có thể một mình chống cự ma tông.
Sau đó có rất nhiều người tu hành vội thi lễ, miệng hô Chân Quân.
Mà chư vị đệ tử của Nguyên Phong Sơn lại xưng hô là Thái Thượng trưởng lão.
Vô số ánh mắt nhìn tới bên này, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ.
Tô Đình hơi đưa tay, nói: "Không cần đa lễ."
Hắn thu tay lại, sau đó đi về phía trước, nhìn một mũi tên đen nhánh ở phía trước kia.
Nói đây là mũi tên, không bằng nói là trường mâu.
Mũi tên ma đạo này dài chừng một trượng, lớn như cánh tay, toàn thân đen nhánh, khí tức nội liễm trong vòng trăm bước.
"Lúc ấy mũi tên này rơi xuống, phá vỡ ba tòa trận pháp, các đạo hữu trong vòng trăm bước đều bị ảnh hưởng."
Tô Tân Phong thấp giọng nói: "Khi nãy đệ tử không nhìn thấu hư thực, cho nên đưa tin với sư tôn."
Tô Đình mở ra thiên nhãn trên trán, quét một lần, vẻ mặt nghiêm túc.
Tô Tân Phong chần chờ hô: "Sư tôn?"
Tô Đình trầm giọng nói ra: "Mũi tên này dó ma khí ngưng tụ thành, người này có trình độ cực sâu, có thể cô đọng ma khí đến trình độ như vậy, rắn chắc như thần thiết, cho dù là Bán Tiên cầm tiên bảo, cũng chưa chắc có thể trảm đoạn... Cũng may cô đọng như vậy, mới thu liễm trong vòng trăm bước, nếu không thì phóng thích ra, chỉ sợ phía dưới Dương Thần sẽ lập tức bị ma khí ảnh hưởng thần trí, tựa như bị hắn trực tiếp điểm hóa, mà nhập ma đạo."
Dừng một chút, Tô Đình nhìn về phía Tô Tân Phong, nói ra: "Cho dù đã tu thành Dương Thần, chỉ cần trong lòng có sơ hở, sớm có suy nghĩ cực đoan thì cũng khó tránh khỏi nhập ma."
Tô Tân Phong trợn mắt há mồm, nói: "Ma tông đã vong, làm sao còn có nhân vật bực này?"
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Ma tông dù đã diệt vong, nhưng chủ ma đạo vẫn còn, mũi tên ma đạo này cô đọng như thế, Ma Tôn bình thường cũng không làm được, chỉ có Tô Quan Nhi là đại ma có thể so với Chân Tiên, mới có thể có trình độ này.
Hắn bắn một tiễn này, không có trực tiếp tản ra, mà là rơi ở chỗ này, chính là đang nhắc nhở vi sư, hắn còn chưa chết, ma đạo không vong."
Tô Tân Phong nghe vậy, trong lòng không khỏi nghiêm nghị.
Vẻ mặt Tô băng lãnh, đưa tay vỗ về phía trước.
Thình thịch!
Trong tay hắn lóe ra liệt hỏa hừng hực.
Ngọn lửa tựa như một con rồng chia ra làm tám, quấn quanh lên mũi tên ma đạo kia.
Tiên hỏa chân diễm không ngừng thiêu đốt.
Mũi tên ma đạo từng bước tan rã.
Người tu hành xung quanh vội thối lui, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cho dù là Tô Tân Phong cũng không khỏi bị ngọn lửa nóng rực kia dọa phải lui lại.
"Mũi tên ma đạo đúng là cô đọng, nhưng Tiên gia đạo thuật của vi sư, cũng không phải pháp thuật bình thường, mũi tên này là nước không có nguồi, còn ngọn lửa này của ta cuồn cuộn không dứt, nửa nén hương có thể hóa đi."
"Sư tôn không hổ là nhân vật gần đạt tới Chân Tiên." Tô Tân Phong không khỏi khen: " Tô Quan Nhikia dù cho là đại ma có thể so với Chân Tiên, mũi tên này xuất từ tay hắn, cũng phải tan ra dưới tay sư tôn."
"Không nên khinh thường." Tô Đình nói ra: "Có lẽ mũi tên này chỉ là hắn tiện tay ngưng tụ thành, nhưng vi sư lại phải hao phí nửa nén hương để hóa giải pháp thuật như nước không có nguồn này... So sánh ra thì tu vi của hắn cao hơn vi sư không biết bao nhiêu, chỉ sợ trong các Chân Tiên cũng không tầm thường."
"Cái gì?" Tô Tân Phong chợt cảm thấy kinh ngạc.
"Đừng rêu rao."
Tô Đình nói như vậy, nhíu mày.
Theo đạo lý thì hơn mười năm trước, Tô Quan Nhi mới trở thành đại ma có thể so với cấp độ Chân Tiên.
Lúc này mới ngắn ngủi hơn mười năm, tại sao Tô Quan Nhi có thể có kinh tiển triển kinh người như vậy?
Cẩn thận nghĩ lại thì Tô Quan Nhi chính làchủ ma đạo, trên thân bao phủ sương mù dày đặc, nhưng cũng coi thật khó mà khẳng định.
Huống chi, rốt cuộc có phải Tô Quan Nhi mới thành đại ma đầu từ hơn mười năm trước hay không thì cũng khó nói.
❖ ❖ ❖
Nửa nén hương sau, mũi tên ma đạo đã tan đi.
Rất nhiều người tu hành xung quanh cũng bị Tô Tân Phong xua tan.
Mà Tô Đình về tới phòng ốc củaTô Tân Phong, thần sắc bỗng nhiên ngưng trọng xuống tới.
Trong lòng Tô Tân Phong lập tức cảm giác nặng nề.
"Chủ Ma tông- Tô Quan Nhi chưa chết, là chuyện đã sớm biết, mà mũi tên ma đạo đã hủy đi, vì sao sư tôn còn có thần sắc như vậy?"
" Phương hướng mũi tên này không đúng."
"Phương hướng?"
"Ngươi nói mũi tên này từ trên trời giáng xuống, nhưng vi sư xem ra, mũi tên này tuy là từ trên trời giáng xuống, lại là xéo xuống."
"Xéo xuống? Sao đệ tử không nhìn ra?"
"Phương hướng nghiêng cực kỳ nhỏ, hơn nữa ma khí sâm nhiên, sao ngươi có thể cẩn thận xem? Khi nãy vi sư nhìn thoáng qua, tiễn này từ phía Tây nghiêng rơi xuống..."
"Phía Tây?"
Đầu tiên Tô Tân Phong khá kinh ngạc, chợt trợn mắt há mồm, cả kinh nói: "Phía Tây?"
Nơi đây chính là phía đông Trung Thổ, mà hướng phía Tây chính là cảnh nội Trung Thổ.
Cũng chính là nói, một tiễn này là từ trên bầu trời cảnh nội Trung Thổ phóng tới.
Mũi tên này xuất từ Tô Quan Nhi.
Mũi tên này vốn từ trên không ở trung thổ.
"Tô Quan Nhi đang ở cảnh nội Trung Thổ."