← Quay lại trang sách

Chương 948 Thiên Sư hạ giới

Vào đêm.

Trong động phủ của Tô Đình.

"Một người này..."

Hắn buông xuống lá bùa trong tay, hơi nhắm mắt, ý niệm trong lòng chuyển qua.

Năm đó Ti Thiên Giám xuyên qua biên cảnh hai triều, truy sát cũng không ít mấy đứa bé kia, nhưng gần như có một nửa vẫn còn sống.

Trong một nửa này, không thiếu kẻ tu thành m Thần Thượng Nhân, mà bên trong có một người xuất sắc nhất là nam tử họ Trần, đã thành Dương Thần.

Nam tử họ Trần này sinh ra ở sơn thôn xa xôi, thuở nhỏ cơ khổ không nơi nương tựa, về sau lên núi, bên trong núi có một con rắn yêu tu hành sai lầm, thân tử đạo tiêu, ngã bên bờ vực, còn lại một viên nội đan, từ trong miệng rơi ra, theo suối nước chảy đi.

Lúc ấy nam tử họ Trần vẫn là đứa bé, đã bảy tuổi, đang bắt cá trong suối, lại bắt được nội đan, không khống chế nổi, biến thành nửa người nửa yêu, về sau bị một vị Thượng Nhân thu phục, làm đồng tử, dạy bảo hắn phương pháp hô hấp thổ nạp, khống chế khí tức nội đan, đạp vào con đường tu hành.

"Tại sao lại giống như là nhân vật chính?"

Tô Đình sờ lên cằm, có chút trầm ngâm.

Kỳ thật trong hơn mười người còn lại này, nam tử họ Trần này bị Ti Thiên Giám truy sát là hợp tình hợp lý nhất.

Bởi vì hắn ăn vào nội đan xà yêu, cho nên biến thành nửa người nửa yêu, Thủ Chính Đạo Môn luôn tuân theo tôn chỉ hàng yêu phục ma, để Ti Thiên Giám giết hắn cũng là chuyện không tính ngoài ý muốn.

Chỉ là hắn ăn vào nội đan là bảy tuổi, nhưng khi hắn ba tuổi đã bị người của Ti Thiên Giám truy sát, từng được người thu dưỡng nhiều lần, trong quá trình đó có hai lần vì các loại cơ hội mới may mắn thoát ra tìm đường sống.

Về sau vị Thượng Nhân dạy bảo hắn phương pháp hô hấp thổ nạp kia cũng bị Ti Thiên Giám giết chết, cuối cùng vẫn để hắn đào tẩu.

Sau này có nhiều lần thất thủ, hết lần này tới lần khác đứa nhỏ này đều có thể còn sống sót trong tình thế nguy hiểm, may mắn đào mệnh, mà lại mỗi một lần đào mệnh, đạo hạnh đều sẽ hơi cao hơn một bậc.

Lần trước đuổi giết hắn đã không phải là Ti Thiên Giám, mà là một vị trưởng lão Dương Thần của Thủ Chính Đạo Môn, nhưng nam tử họ Trần này vẫn chạy trốn được, mà lại sau đó tu thành Dương Thần.

"Nhiều lần bị đuổi giết, lại nhiều lần đột phá trong nghịch cảnh?"

Tô Đình thầm nghĩ: "Tiến cảnh của kẻ này gần như không thua gì Tô Tân Phong... Trong số hơn mười người này, hắn là dễ thấy nhất, nhưng đến bây giờ mà Thủ Chính Đạo Môn đều không thể chơi chết hắn, cũng có chút cổ quái."

Gần hai mươi năm, Ti Thiên Giám cũng không thể chơi chết thiếu niên này, cuối cùng vị trưởng lão của Thủ Chính Đạo Môn cũng đều thất thủ.

Mà lần này, mượn cớ tìm kiếm Tô Quan Nhi, dường như có một vị trưởng lão Thủ Chính Đạo Môn cấp độ Bán Tiên nhằm về phía nam tử họ Trần.

"Thật sự là kiên nhẫn."

Tô Đình cong ngón búng ra, ngọn lửa thiêu đốt, ung dung nói ra: "Hắn dựa vào cái gì mà có thể khiến Thủ Chính Đạo Môn dụng tâm đi giết hắn như vậy? Mà Thủ Chính Đạo Môn muốn giết một hậu bối, giết hai mươi năm đều không thành, ngược lại để hắn không ngừng trưởng thành, mệnh số may mắn này, chỉ sợ cũng chỉ kém hơn Tô Đình ta..."

Nếu như nói phía sau nam tử họ Trần này không có cái gì cổ quái, Tô Đình cũng không tin.

Nhưng rốt cuộc là cổ quái ở đâu thì không phải chỉ nhìn từ tin tức là có thể thấy rõ được.

Thủ Chính Đạo Môn không thể hỏi, có lẽ tự mình tra một chút, chưa hẳn đã không tốt.

❖ ❖ ❖

Trên Thiên Đình.

Lăng Tiêu Bảo Điện.

Thiên Đế nhìn xuống phía dưới, nói ra: "Như thế nào?"

Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh khom người thi lễ nói: "Thần không ngừng dò xét, xác nhận chỗ đó chính là vị trí Ma tông, cũng không phải nơi giả tạo, mà những vật còn lại cũng đều phân biệt, hiện tại có thể kết luận, Ma tông đã diệt hết căn cơ, duy chỉ có Ma Chủ Tô Quan Nhi ở bên ngoài."

Đế Quân chậm rãi nói ra: "Căn cứ vào tin tức ở nhân gian truyền đến, U Minh Chân Quân Tô Đình phỏng đoán, Tô Quan Nhi vô cùng có khả năng đang ẩn nấp ở cảnh nội Trung Thổ, chỉ là không có tra ra vị trí, hiện nay trẫm đã mệnh chư thiên chính thần, nghiêm mật quan sát cảnh nội Trung Thổ."

Lưu Bạc Tĩnh nói ra: "Tô Quan Nhi một tay sáng lập Ma tông, bây giờ hắn đã thành tựu Chân Tiên đại ma, tựa như Ma Tổ năm đó, chính là đầu nguồn Ma tông, một ngày hắn bất tử, Ma tông không tính diệt vong. Nhưng người này cực kì xảo trá, mấy trăm năm qua đều không thể tìm ra tung tích của hắn, bây giờ có thể so với Chân Tiên, thần cũng không thể suy tính chỗ ở của hắn, ngoài ra, nếu như ở cảnh nội Trung Thổ, dù là điều tra ra chỗ ở của hắn, cũng cần nghiêm mật bố trí,

Nếu không thì một khi tranh đấu, đấu pháp cấp độ Chân Tiên ảnh hưởng ra, dù là khắc chế tới cực điểm, nhưng uy lực rất mạnh, chỉ sợ cả nửa Trung Thổ đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, vô số sinh linh sẽ bị hủy diệt."

Đế Quân nói ra: "Đây chính là điểm có chút khó giải quyết, Tô Quan Nhi rất có khả năng ở Trung Thổ, nhưng lại không dễ tìm kiếm, dù có thể tìm ra cũng không dễ tru diệt hắn. Thế nhưng bỏ mặc hắn ở Trung Thổ để ảnh hưởng việc nhân gian thuộc về lại càng không ổn..."

Lưu Bạc Tĩnh nói ra: "Không chỉ như thế, hắn có thể lôi kéo rất nhiều người tu hành ở Trung Thổ, thậm chí phàm trần bách tính vào ma đạo, chỉ sợ bây giờ đã xuất thủ, lại chờ đợi, sợ là ở trong Trung Thổ sẽ sinh ra một Ma vực."

Đế Quân nhìn xuống xuống tới, nói ra: "Nếu như trẫm điều động ngươi hạ giới đi, hỗ trợ Tô Đình làm việc, ngươi cảm thấy thế nào?"

Lưu Bạc Tĩnh hơi chần chờ, chợt nói ra: "Thần nguyện lĩnh mệnh."

Đế Quân dừng lại, nói ra: "Sở dĩ phái ngươi hạ giới tương trợ, còn có một điểm."

Lưu Bạc Tĩnh thấp giọng nói: "Bởi vì lão thần biết được chư thần đầu thai hạ giới, đồng thời biết được rốt cuộc là vị thần linh nào hạ giới."

Đế Quân mỉm cười nói ra: "Ngươi quả nhiên thông minh, rất hiểu lòng trẫm, so với Cửu Lê thì đúng là thận trọng rất nhiều."

Sau khi nói xong, đã thấy vị chủ cả tam giới này không khỏi buông tiếng thở dài, nói ra: "Cửu Lê đại tương quân đến nay vẫn không có tìm được, cũng không biết an nguy của hắn như thế nào."

Lưu Bạc Tĩnh thi lễ nói: "Đợi Trung Thổ xong chuyện, thần nguyện tự mình đi phương tây, dò xét chuyện Cửu Lê đại tương quân."

Đế Quân hơi phất tay, nói ra: "Việc này đợi Trung Thổ an ổn xuống, lại làm quyết đoán. "

Lưu Bạc Tĩnh đáp một tiếng, khom người cáo lui.

❖ ❖ ❖

Trong Nguyên Phong Sơn.

Tô Đình mệnh lệnh môn hạ đệ tử để ý tới nam tử họ Trần kia, cùng thiếu niên lấy được phật cốt Xá Lợi của Minh Thế Pháp Vương.

Hắn đổi phương hướng tra, ngược lại là thậtsự tra ra rất nhiều thứ.

" Thiếu niên lấy được Minh Thế Pháp Vương, tuy rằng bị Ti Thiên Giám truy sát, nhưng Thủ Chính Đạo Môn không có cử động thừa cơ giết của hắn... Dường như chỉ bởi vì Nam Sơn tự truyền thừa, bởi vì là một hậu bối kiệt xuất của Huyền Thiên bộ, dẫn đến Ti Thiên Giám truy sát, không quan hệ tới mệnh lệnh của Thủ Chính Đạo Môn."

"Thế nhưng là Chân Nhân Dương Thần họ Trần kia?"

"Trong đêm qua, cứu Tề Vân Công của tân triều, nhận thành nghĩa tử của ôngta?"

Tô Đình suy nghĩ, đối với tin tức này, cảm thấy ngoài ý muốn.

Hậu bối họ Trần kia tốt xấu gì cũng là Chân Nhân Dương Thần, lại bái nhập một vị đại quan tân triều, cam nguyện trở thành con của người này.

Mà càng khiến Tô Đình cảm thấy ngoài ý muốn chính là, vị đại quan tân triều này, nhân vật thụ phong Tề Vân Công, bản danh Đinh Ngôn.

"Đinh Ngôn?"

Đối với người này, Tô Đình có thể nói là quen thuộc đến cực điểm.

Người này trước kia là gia phó của Đinh Huyện lệnh, vì một câu của Tô Đình mà giải thoát nô tịch, từ đó rời đi.

Sau này hắn không cam lòng làm hạ nhân, kích động thành chủ Bạch Hương thành, từ đó tạo phản, sáng lập tân triều.

Năm đó Bạch Hương thành chủ trở thành Hoàng đế tân triều, mà Đinh Ngôn lại là một trong các tâm phúc.

Dù bởi vì rất nhiều phương diện không đủ, chức quan của Đinh Ngôn có chút cổ quái, nhưng quyền thế của hắn gần như tương đương với Tể tướng.

Bây giờ sau khi tân đế lên ngôi, lại phong hắn là Tề Vân Công.

Không ngờ Chân Nhân Dương Thần họ Trần thế mà bái nhập dưới gối Đinh Ngôn.

Tại thời khắc này, vì sao Thủ Chính Đạo Môn muốn giết người này, Tô Đình mơ hồ hiểu rõ một chút.