Chương 995 Ai là địch ta?
Trẫm cùng Lục Áp, có thể tính là họ hàng xa.
Một câu nói kia khiến Tô Đình chợt cảm thấy mờ mịt.
Lục Áp là Chân Thần một phương thiên địa khác.
Mà Thiên Đế là Đế Quân ở thế giới này.
Sao lại là họ hàng xa?
"Uổng công ngươi tự xưng là nghiên cứu Cổ Hán ngữ, không biết điển cố về Cổ Lão sao?"
Thiên Đế chậm rãi nói ra: " Trong thiên địa kia của ngươi, có một cách nói về dòng họ Cổ Lão... Con của Hỏa Thần Ngô Hồi tên là Lục Chung, mà trưởng tử của Lục Chung lấy Côn Ngô thị, hậu thế của hắn có họ Hoàng."
Tô Đình mờ mịt nói: "Chuyện này có quan hệ gì?"
Thiên Đế bình tĩnh nói ra: " Hai chữ Lục Áp, có thể tách ra thành họ Lục, tên áp. Năm đó trẫm hạ giới, có dùng tên giả là họ Hoàng."
Tô Đình há hốc mồm, nhất thời không biết trả lời thế nào.
Đây tính là họ hàng xa gì?
Đừng nói bắn đại bác không tới, ngay cả chồng tám vạn cột cũng không đến.
Lúc trước hắn lấy thân phận hậu nhân Tô gia ở Lạc Việt Quận đi Tô gia ở Khảm Lăng, nhận đồng tộc thân thích từ ba trăm năm trăm năm trước, cũng đã là trò đùa.
Huống chi chỉ là một dòng họ hoàn toàn không thể gộp chung?
Thậm chí đối Thiên Đế cùng Lục Áp thì đây chỉ là một cái tên giả, một cách xưng hô, chỉ thế thôi.
Trong nháy mắt này, Tô Đình lập tức hiểu ra.
Nếu nói nhân quả liên hệ, vì hợp tác nên cũng không cần lý do.
Bọn hắn chính là nhân vật cao nhất trong quy tắc trật tự, xét từ một góc độ khác thì bọn hắn chính là bản thân quy tắc.
❖ ❖ ❖
"Đôi bên cùng có lợi, trợ giúp đối phương, cần gì lý do?"
"Sở dĩ cưỡng ép kéo tầng nhân quả tiếp theo, chẳng qua là bởi vì thủ đoạn của Lục Áp đến từ ngoại giới, phòng ngừa vô cớ ảnh hưởng phương thiên địa này, khiến Đạo Tổ can thiệp, nên tìm một tầng tấm màn che mà thôi."
Trong đầu Tô Đình hiện lên tám chữ, thầm nghĩ: "Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do? Lời này cũng không lớn thỏa đáng... Nhưng cách cứng rắn kéo quan hệ này, không khỏi cũng quá không biết xấu hổ."
Đó căn bản không phải dính líu quan hệ, mà chỉ là bọn hắn tìm được lợi ích của riêng mình nên ăn nhịp với nhau, cấu kết với nhau cùng làm việc xấu, tìm một cái cớ.
Nhân quả này hết sức gượng ép, mạnh mẽ lôi kéo nhân quả như thế, có thể kéo tới trình độ như vậy, khiến Tô Đình cũng không khỏi mặc cảm, âm thầm thở dài một tiếng.
"Đế Quân hợp tác cùng Lục Áp, mà Thủ Chính Đạo Môn nghĩ muốn giết ta là vì sao?"
"Thủ Chính Đạo Môn còn không biết mưu đồ của trẫm, nhưng gần đây Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn đã suy đoán ra ngươi là biến số bên trong, cho nên mới muốn giết ngươi."
"Thủ Chính Đạo Môn còn dám làm trái ý của Đế Quân?"
"Trẫm điều động thần linh chuyển thế hạ giới mà bọn hắn cũng dám dần dần tru sát, huống chi là ngươi?"
"..."
Trong lòng Tô Đình hơi rung động, suy nghĩ nhanh chóng chuyển động.
Thiên Đế chầm chậm đi dọc theo thượng du thiên hà.
Tô Đình đi theo bên cạnh, nghe Đế Quân nói chuyện.
❖ ❖ ❖
"Trẫm làm chủ tam giới lục đạo, là Thiên Đình Đế Quân, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có trói buộc."
Thiên Đế trầm ngâm nói ra: "Thiên đạo chính là trói buộc."
Vẻ mặt Tô Đình nghiêm nghị.
Đại đạo trói buộc, cũng là nguyên nhân Thiên Đế cần một lý do, dù chỉ là một lý do gượng ép tới cực điểm, nhưng ít ra có thêm một tầng liên hệ, mà không phải trực tiếp dẫn vào pháp môn Lục Áp đạo quân.
"Thanh Nguyên tổ sư, là Đạo Tổ thành đạo duy nhất hiện nay."
Thiên Đế nói ra: "Nhưng hắn thành đại đạo, cũng bị giới hạn trong đại đạo, chỉ cần ngươi làm việc trong quy tắc, sẽ không chân chính bị trời phạt."
Tô Đình nghe được câu "Chân chính bị trời phạt", trong lòng lập tức lóe lên năm đó Tín Thiên Ông đo lường tính toán thiên cơ mà bị trời phạt.
Lúc ấy Tín Thiên Ông đo lường tính toán Thiên Đình Đế Quân, mà cũng không phải là Thanh Nguyên tổ sư.
Lúc này ngữ khí Đế Quân có khác.
Thiên Đình Đế Quân hạ thiên phạt, cũng không phải thật sự là trời phạt.
Chỉ có Đạo Tổ hạ thiên phạt, mới thật sự là thiên phạt sao?
"Dù có che lấp, nhưng thần xuyên qua đến đây, Đạo Tổ cũng không thể không biết?" Tô Đình đột nhiên hỏi.
"Thanh Nguyên tổ sư thành đại đạo, hóa thân thiên địa, chúng ta đều ở trong thiên địa, tựa như ở trong thân thể hắn, chỉ cần xảy ra ở phương thiên địa này, sẽ không có chuyện gì hắn không biết." Thiên Đế lạnh nhạt nói.
"Như vậy..." Tô Đình chần chừ một lúc.
"Đạo Tổ biết ngươi tồn tại, nhưng lại chưa xoá bỏ cho ngươi, cũng chính là ngươi xuyên qua đến tận đây cũng không khiến phương thiên địa này mâu thuẫn." Thiên Đế đi dọc theo thiên hà, đi ngược dòng nước.
"Nói như vậy, Đạo Tổ cũng không phải đối lập?" Tô Đình lộ ra vẻ khác thường.
"Đạo Tổ hóa thân thành thiên địa, siêu nhiên ngoại vật, trong một nháy mắt khi ngươi xuyên qua mà không bị Đạo Tổ xem như biến số mà tru sát, như vậy Đạo Tổ không phải địch nhân của ngươi."
"Địch nhân là Thủ Chính Đạo Môn?"
"Chí ít với tình hình trước mắt thì chính là Thủ Chính Đạo Môn."
Đế Quân chậm rãi nói ra: "Thủ Chính Đạo Môn nhiều lần phá hỏng bố trí của trẫm, tự nhiên là một phương đối địch, chỉ là bọn hắn còn không biết rằng trẫm đang mưu đồ gì thôi."
Tô Đình ngừng tạm, nói ra: "Như vậy Đế Quân đang có mưu đồ gì?"
Thiên Đế nhìn lại, vừa cười vừa nói: "Chờ ngươi tu thành Chân Tiên đỉnh phong, hết thảy sẽ biết rõ."
Trong lòng Tô Đình hơi trầm xuống.
Thiên Đế lại từ từ nói: "Vốn không có dự định nói cho ngươi quá sớm, nhưng ngươi tu thành Chân Tiên tầng hau, đúng là có năng lực tự bảo vệ mình, trẫm nói rõ cho ngươi biết để cho ngươi phân biệt hai phe địch ta, ngày sau chớ có lại mắc lừa."
Tô Đình thi lễ, thần sắc bình thản, nói ra: "Thần hiểu rõ."
Thiên Đế đi chừng hơn mười dặm.
Tô Đình theo sau lưng, cũng không chủ động mở miệng.
"Ngươi lại trở về phủ U Minh Chân Quân đi, hôm nay trẫm sẽ lấy lý do ngươi thủ hộ Trung Thổ, có công lao chém giết Tô Quan Nhi, ban cho ngươi ngọc quỳnh tiên tửu, cho ngươi nửa bước vượt qua."
"Đa tạ Đế Quân trọng thưởng."
Tô Đình bước Chân Tiên cảnh, có năm tòa Tiên thành, bây giờ Nguyên Thần đã ở thành thứ hai, cũng có dấu hiệu dần chiếu rọi thành thứ ba.
Có dấu hiệu này coi như qua nửa bước.
Nửa bước phía sau, có lẽ linh quang lóe lên sẽ vượt qua.
Cũng có lẽ cần trải qua tu hành lâu dài mới có thể dần dần lĩnh ngộ, cuối cùng đưa thân vào bên trong.
Nhưng Thiên Đế ban thưởng ngọc quỳnh tiên tửu, chính là Tiên phẩm nhất đẳng, đủ để giúp hắn vượt qua nửa bước này, đạt tới Chân Tiên tầng ba.
Mà Thanh Đế sáng lập Nguyên Phong Sơn, cũng mới gần như chỉ ở tầng ba mà thôi.
"Nhiều nhất còn có ba mươi năm."
Thiên Đế nói ra: "Trong ba mươi năm này, ngươi còn phải lại phá hai cảnh giới, thành tựu Chân Tiên đỉnh phong, trẫm mới có nắm chắc thành công trong bố cục vao ba mươi năm sau."
Tô Đình cau mày nói: "Ba mươi năm? Đây là thời hạn gì?"
Thiên Đế chầm chậm nói ra: "Đây là ba mươi năm sau khi ngươi thành tựu Chân Tiên... Khi ngươi thành tựu Chân Tiên, Thủ Chính Đạo Môn đã hiểu ngươi là trung tâm mưu đồ của trẫm."
Vẻ mặt Tô Đình vẫn như thường, nói ra: "Thần hiểu, sau ngày hôm nay, nhất định cố gắng tu hành."
Thiên Đế bước chân dừng lại, nói ra: "Nhưng chưa hẳn đã có ba mươi năm, Thủ Chính Đạo Môn đã phát hiện ra thì tất nhiên còn có thủ đoạn, mà Bạch Hổ đại đế ở tây nhạc cũng là hạng người đa mưu túc trí, hắn sẽ không tình nguyện yên lặng."
Tô Đình trầm giọng nói ra: "Thần không muốn chết, tự sẽ bảo mệnh."
Thiên Đế gật đầu nói: "Rất tốt."
Một tay Tô Đình khép tại trong tay áo, ý niệm trong lòng không ngừng chuyển động.