Chương 1010 Tô Duyệt Tần lên Thiên giới
Hôm sau.
Tiểu tinh linh rời khỏi phủ U Minh Chân Quân, tiến về Lăng Tiêu Bảo Điện, bái biệt Đế Quân, mới đi qua Thiên môn, đi về Tử Tiêu Cung ở Tam Thập Tam Thiên.
Về phần Tô Đình vẫn ở lại phủ đệ của U Minh Chân Quân để tu hành.
Dù tiểu tinh linh tới mới mấy ngày, nhưng mượn nhờ cổ kính ngăn cách ngoại giới, lại giảng cho hắn không ít bí ẩn cần thiết phải chú ý.
Những bí ẩn này đều là tiểu tinh linh thám thính được từ chỗ Ngọc Linh tiên tử.
Ngoài ra, Tô Đình trải qua đại đạo chân hỏa rèn luyện, tu vi càng tinh thâm.
Hắn vừa thành Chân Tiên không lâu, đã bước vào tầng hai.
Uống ngọc quỳnh tiên tửu mà Thiên Đế ngự tứ, từ đó bước vào tầng ba.
Nhưng đại đạo chân hỏa xâm nhập vào Nguyên Thần Tiên gia của hắn, thay thế ánh trăng là Nguyên Thần Tiên gia, chiếu rọi năm tòa Tiên thành, để hắn tạm thời cảm ngộ đến cảnh giới Chân Tiên đỉnh cao.
Chuyện này đối với hắn có thể nói là lợi ích vô tận.
Mặc dù hắn vừa thành Chân Tiên không lâu, vừa đột phá tầng ba không lâu, nhưng trải qua mấy ngày nữa tu luyện, cũng đã tu luyện Chân Tiên tầng ba đến cực hạn.
Tòa Tiên thành thứ ba dưới ánh trăng của Nguyên Thần Tiên gia đã không có trở ngại nữa, trở nên hết sức sáng tỏ.
Tiến thêm một bước, có thể vào Chân Tiên tầng bốn, cũng chính là Chân Tiên thượng tầng.
"Ta tu thành Chân Tiên không tới mấy ngày, nhưng trải qua đại đạo chân hỏa rèn luyện, chưa hẳn đã kém cổ tiên tích lũy lắng đọng hơn ngàn năm."
Tô Đình thầm nghĩ: "Quả nhiên là có lợi ích vô tận, nhưng gậy dài trăm thước, khó tiến một bước... Ta cần phải nỗ lực tu hành, mới có hi vọng trong vong ba mươi năm đạt tới cảnh giới Chân Tiên đỉnh cao."
❖ ❖ ❖
Trong Hoán Hoa Các.
Từ khi Tô Đình tu thành Chân Tiên, đồng thời trở về Thiên giới, Tô Duyệt Tần cũng chỉ là ở lại Nguyên Phong Sơn thêm hai ngày.
Hai ngày sau, nàng theo Vân Cung trở lại Hoán Hoa Các.
Tuy nói Hoán Hoa Các cũng là Đạo Tổ truyền thừa, là Vô Sắc Vô Vụ Thiên Quân đạo thống năm đó, chưa hẳn đã kiêng kị vị Chân Tiên Tô Đình này.
Nhưng không thể phủ nhận, sau khi Tô Đình thành tựu Chân Tiên, Hoán Hoa Các đối với Tô Duyệt Tần cũng coi trọng hơn rất nhiều.
Chính vào hôm ấy, Dương thần của Tô Duyệt Tần có thành tựu.
"Tần nhi có thiên tư quả thật không tệ, dù sao cũng là thân Hàn Đỉnh, mà ngộ tính cũng không kém."
Vân Cung nói khẽ: "Cộng với phúc phận từ vị có thân Hàn Đỉnh đời trước, để giai đoạn tu hành ban đầu của nàng nhanh hơn một chút, cho tới hôm nay, cũng gần đạt cảnh giới tầng tám, tiến cảnh tu hành xem như hiếm có trên thế gian."
Bắc Linh trưởng lão nói: "Tu hành chưa tới năm mươi năm đã tới gần tầng tám, dù là ở Hoán Hoa Các cũng là kỳ tài cực kì hiếm thấy. Đương nhiên, so với đệ đệ của nàng thì không thể so được... Trong ngàn năm này, có thể có tiến cảnh như U Minh Chân Quân cũng chỉ có mấy người, trong chín trăm năm gần đây, trừTô Chân Quân ra, chỉ có tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo mà thôi."
Vân Cung tự giễu cười một tiếng, nói ra: "Đệ tử cùng Tần nhi đều có thể tính là thiên tài đương thời, nhưng hai vị kia chẳng những là nhân tài kiệt xuất có một không hai đương thời, càng là nhân tài kinh tài tuyệt diễm ngàn năm hiếm thấy."
Bắc Linh trưởng lão nói ra: " Tư chất của Tần nhi chưa hẳn đã cao hơn ngươi, chỉ là Tô Đình đã cho nàng rất nhiều bảo vật, lại tự mình dạy bảo nàng, bản môn bởi vì Tô Đình nên rất nhiều phương diện cũng coi trọng nàng, cho nên hôm nay mới có tu vi..."
Vân Cung nhẹ nói: "Dù là cơ duyên và gặp gỡ như thế nào, chí ít nàng có thể đạt tới độ cao này, chính là bản lĩnh của nàng, đệ tử cũng không phải ghen ghét nàng, chỉ là không khỏi hơi xúc động. Có lẽ qua một khoảng thời gian nữa thì vị Tần nhi sư muội này sẽ không kém ta, có thể còn đắc đạo thành tiên trước ta."
Bắc Linh trưởng lão buông tiếng thở dài, nói ra: "Hôm qua Thiên giới gửi chiếu lệnh xuống."
Vẻ mặt Vân Cung bình tĩnh, nói ra: "Như thế nào?"
Bắc Linh trưởng lão nói ra: "Trước kia định ra là ngươi, nhưng khi Tô Đình thành tựu U Minh Chân Quân, sư tổ cũng hết sức tò mò đối với vị tỷ tỷ này của U Minh Chân Quân, cho nên danh ngạch lần này biến thành nàng."
Vẻ mặt Vân Cung vẫn như thường, nói ra: "Xem ra lão nhân gia càng xem trọng Tần nhi."
Bắc Linh trưởng lão nói ra: "Lên trời trăm năm lĩnh ngộ sự huyền diệu của tiên giới, đối với việc ngưng thực đạo quả hư ảo rồi đắc đạo thành tiên, có lợi ích cực lớn,
Ngược lại là Tần nhi, nàng chưa có hư ảo đạo quả, không phải là Bán Tiên, tuy cũng có lợi ích nhưng cũng không lớn... Trăm năm sau, tất nhiên nàng đã thành Ban Tiên, khi đó lên trời lĩnh ngộ mới có lợi ích lớn nhất."
Nói rồi Bắc Linh trưởng lão cười khổ: "Sư tổ chính là Chân Tiên đỉnh phong, càng là tổ sư chân chính sáng lập Hoán Hoa Các, dù sao chúng ta cũng là tiểu bối ở hạ giới, không tiện ước đoán."
Vân Cung nói ra: "Tần nhi sư muội có phúc duyên này, tự nhiên là tốt, nếu nàng có thể đắc đạo thành tiên, trường sinh bất lão, tất nhiên là tốt nhất... Cùng lắm thì trăm năm sau, đệ tử lại lên trời lĩnh ngộ cũng được."
Bắc Linh trưởng lão khẽ lắc đầu, thở dài: "Tuổi tác càng dài, kiến thức càng nhiều, trong lòng sẽ bị càng nhiều chuyện quấn thân, đối với việc lĩnh hội sự huyền diệu của tiên giới cũng có cách trở nhiều hơn."
Vân Cung nghiêm mặt nói: "Đệ tử sẽ không bởi vậy mà từ bỏ con đường tiên đạo."
❖ ❖ ❖
Hôm sau, sáng sớm.
Tô Duyệt Tần đứng trong Hoán Hoa Các.
Chư vị trưởng lão đệ tử đều đứng ở xung quanh, trận thế khá lớn.
Giờ khắc này, trong lòng Tô Duyệt Tần đầy cảm giác phức tạp.
Có thể lên lên thiên giới, có lẽ có thể gặp mặt Tiểu Đình.
Nhưng cơ duyên lần này vốn nên là thuộc về Vân Cung sư tỷ.
Dù nàng không chủ động tranh thủ, nhưng nàng cũng hiểu biết, sau khi Tiểu Đình thành tựu Chân Tiên, đã là đại thần thông giả ở tam giới, phân lượng lại không giống nhau.
Cho nên cơ duyên lần này mới có thể bỏ qua Vân Cung ban đầu, mà rơi xuống trên người mình.
Tô Duyệt Tần nhìn về phía Vân Cung, trong ánh mắt lộ ra vẻ áy náy.
Vân Cung khẽ lắc đầu, giơ tay lên, ánh mắt lộ ra vẻ cổ vũ.
Tô Duyệt Tần nhẹ gật đầu, nhưng trong lòng càng áy náy.
Nhưng đúng vào lúc này, trên trời cao có một đạo tiên quang rơi xuống.
Chỉ thấy tiên quang xuyên phá lưỡng giới, bao phủ trên người Tô Duyệt Tần.
Sau một khắc, tiên quang thu hồi.
Tô Duyệt Tần cũng biến mất ở trong đó.
❖ ❖ ❖
Trong phủ đệ của U Minh Chân Quân.
Tô Đình muốn tu thành Chân Tiên đỉnh phong trong vòng ba mươi năm.
Mà Thiên Đình Đế Quân cũng mong mỏi Tô Đình sớm ngày tu thành Chân Tiên đỉnh phong.
Cho nên trong ba mươi năm này, Thiên Đình nhất định sẽ không phái hắn đi làm chuyện gì.
Đế Quân tất nhiên muốn hết sức để Tô Đình có thể an tâm tu hành.
Mà hôm nay, Tô Đình muốn hướng tuyên bố với bên ngoài là hắn sẽ bế quan ba mươi năm.
Nơi này là phủ đệ của U Minh Chân Quân, càng là một tòa Tiên cung thuộc Thiên Đình
Tô Đình bế quan bên trong phủ đệ, không còn ra ngoài, không cho người ta lý do xuất thủ, ai cũng không dám sinh sự ở Thiên Đình.
"Chân Quân có đó không?"
Đúng lúc này, bên ngoài cửa phủ bỗng nhiên truyền đến thanh âm.
Tô Đình nghe được giọng nói này thấy hơi quen tai, nhưng lại không biết người đến là ai, lập tức hơi nhíu mày, nói ra: "Tô mỗ đang muốn bế quan, tôn giá có chuyện gì?"
Thanh âm kia tiếp tục nói: "Vãn bối phụng mệnh mời Chân Quân một chuyến."
Tô Đình nghe vậy, hơi kinh ngạc, nói ra: "Là vị nào? Đi tới phương nào?"
Hắn muốn bế quan, không để ý tới chuyện bên ngoài, dù là Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn có ý muốn giết hắn mãnh liệt cũng không tìm thấy lý do để tự dưng sinh sự.
Giờ khắc này, lại có người đến mời.
Tô Đình khó tránh khỏi nghĩ càng nhiều hơn một chút.