Chương 1019 Sinh mà đạo quả
Thời kì phong thần năm đó.
Chính Nhất của Thủ Chính Đạo Môn sinh ra làm Tiên thể, được thái thượng tổ sư coi trọng.
Nhưng nữ nhi của Cát Thượng Minh- tướng gia Thục quốc lại sinh ra đã là đạo quả Tiên gia, tuy không có Tiên thể, lại có Tiên Đạo.
Một người có Tiên thể, danh xưng trích tiên.
Một ngươi sinh ra là đạo quả, cũng là trích tiên.
Chỉ là Chính Nhất sinh ra là Tiên thể lại tự vứt bỏ tiên căn, đi lên một con đường tu hành khác.
Cát Quả Nhi trải qua ngàn năm, đã thành Chân Tiên đỉnh phong.
" Là nàng tới?"
Ánh mắt Tô Đình ngưng lại, trong lòng cũng không có bao nhiêu kinh ngạc.
Tám trăm năm sau khi phong thần, Chính Tiên Đạo từ huyết mạch hậu duệ Cát thị nhất tộc sinh ra, cũng là một vị trích tiên sinh ra có Tiên thể, tên là Cát Chính Hiên.
Thế nhân đều cho rằng Tô Đình có thể đặt song song cùng Cát Chính Hiên, có lẽ cũng là hạng người sinh ra là đạo quả.
Nhưng Tô Đình vẫn luôn không có thể hiện ra đặc điểm vốn có của người trời sinh đã có đạo quả, nên cũng bị người bác bỏ.
Nhưng trên thực tế, hắn có Lục Áp thần quang, kì thực có tác dụng tương tự nhưng người trời sinh có đạo quả.
Thấy Cát Quả Nhi đến, Tô Đình thu liễm tâm tư, sát cơ đều tập trung tới Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế.
❖ ❖ ❖
"Cát Quả Nhi."
Tiên tổ Bạch thị trầm giọng nói: "Thù cũ ngàn năm sớm đã chấm dứt, ngươi còn muốn làm gì?"
Cát Quả Nhi cong ngón búng ra, tinh huy tràn ngập, hóa thành một thanh pháp kiếm bằng tinh quang, mới ung dung nói ra: "Năm đó ngươi mệnh Bạch Thế Chí chú giết Đạo Tổ, về sau Đạo Tổ hủy đi Lục Ngã Chân Thân hoàn chỉnh Bạch Thế Chí, diệt một bộ thân thể của ngươi, mà ngươi xúc phạm thiên uy, công đức cắt giảm, cũng coi là chấm dứt ân oán... Thế nhưng chú sát Đạo Tổ, lại tác dụng lên người cháu gái Cát Du Nhi của ta, trận ân oán này, là ân oán giữa ngươi cùng Cát thị nhất tộc."
Tiên tổ Bạch thị quát: "Chuyện năm đó sớm đã là quá khứ."
Cát Quả Nhi chỉ kiếm về phía trước, nói ra: "Ngươi nói quá khứ thì chính là quá khứ sao? Cháu gái ta nay là Thái m tinh quân, là chính thần trên bảng, bị giới hạn ở Thái m tinh, bị Thiên Đình giới hạn, nhưng ta không có bị giới hạn đây, nhân quả của nàng sẽ do ta chấm dứt."
Ngàn năm chất chứa oán hận, ngày càng lắng đọng.
Sau khi vị Tiên gia sinh ra đã có đạo quả này tu tới Chân Tiên đỉnh phong, cho tới bây giờ sát cơ chưa từng giảm qua.
Chỉ là nàng kiêng kị Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế nên không có nắm chắc lấy một địch hai, tru diệt tiên tổ Bạch thị.
Cho nên mới chờ đến hôm nay, có một vị đại thần thông giả khác có thể so với Chân Tiên đỉnh phong xuất thủ, nàng mới có một cơ hội duy nhất.
"Bản tọa chính là phụng mệnh Đế Quân để bắt U Minh Chân Quân Tô Đình trộm lấy binh phù."
Tiên tổ Tiên tổ Bạch thị thanh lạnh lùng nói: "Ngươi muốn chấm dứt ân oán thì bàn lại sau, bây giờ bản tọa muốn hoàn thành đế chỉ... Ngươi dám ngăn trở bản tọa, chính là làm trái ý chỉ của Thiên Đế, khiêu khích quyền uy của Thiên Đình, có nghĩ tới hậu quả rồi sao?"
Cát Quả Nhi bỗng nhiên cười lạnh.
Kiếm của nàng xé rách hư không, chém mạnh xuống.
" Ý chỉ của Đế Quân là để Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế bắt U Minh Chân Quân phản loạn tạo phản, nhưng không để Bạch lão quỷ ngươi xuất thủ!"
"Ngươi chính là tiên tổ Lâm Đông Bạch thị, vì nhân duyên của hậu bối mà kết làm thân gia cùng Tô Đình, cho nên tương trợ Tô Đình, ngăn cản Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế, lá mặt lá trái, phải bị tội gì!"
"Hôm nay ta sẽ chém hạng người gian nịnh nhà ngươi!"
❖ ❖ ❖
Thiên Đình.
Lăng Tiêu Bảo Điện.
Nhãn Thần tướng nói rõ mọi chuyện ở phía tây.
Nhĩ thần tướng cũng nghe rõ tất cả, sau đó thuật lại một lần.
Tiên thần ở đây, hai mặt nhìn nhau.
Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế từng là tọa kỵ của tiên tổ Bạch thị, sau khi được phong thành Thiên Thần, luôn coi tiên tổ Bạch thị là đạo hữu, sao có thể vì Tô Đình mà trở mặt thành thù?
Đế Quân ngồi trên cao, nở nụ cười nhẹ.
Quan hệ giữa Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế cùng tiên tổ Bạch thị cũng coi như bí ẩn, tiên thần bình thường cũng không biết, nhưng hắn làm Đế Quân Thiên Đình, làm sao có thể không biết?
"Đế Quân, việc này..."
Có thần linh tiến lên, lộ ra vẻ chần chờ.
Đế Quân chậm rãi nói ra: "Cát Quả Nhi xuất thủ với tiên tổ Bạch thị, tuy là vì tư oán, nhưng tiên tổ Bạch thị ngăn cản Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế bắt Tô Đình, nên cùng tội."
Chỉ một câu này thôi, đã xác đinh tội danh của tiên tổ Bạch thị, cấu kết cùng phản thần Tô Đình nên cùng tội.
Dù hôm nay Tô Đình không thể chém giết Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế, dù Cát Quả Nhi không thể thủ thắng.
Nhưng sau ngày hôm nay, tiên tổ Bạch thị cũng không thoát khỏi chuyện bị Thiên Đình truy trách.
Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế có thể may mắn thoát khỏi, nhưng tiên tổ Bạch thị nhất định sẽ lên đài Trảm Thần.
Chỉ thấy vẻ mặt Đế Quân lạnh nhạt, nhưng trong mắt lóe lên một tia hàn ý.
Chín trăm năm qua, tiên tổ Bạch thị cùng Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế vừa là Tiên gia, cũng là thần linh, Thiên Đế sớm có kiêng kị, trong lòng cũng không thích... Mà lần này chặn lại Tô Duyệt Tần, ép Tô Đình rời đi, còn dám làm ngay trước mặt Thiên Đế, rõ ràng dương mưu.
Đường đường là Đế Quân Thiên Đình mà bị áp chế như thế, trong lòng sớm đã tức giận.
"Chín trăm năm qua, kẻ này cũng coi như an phận thủ thường, trẫm không tìm được lý do."
Đế Quân nhìn về phương tây, thần sắc như thường.
Sau ngày hôm nay, nhất định hủy đi Tiên gia chân thân của tiên tổ Bạch thị.
Diệt đi Tiên gia chân thân, chỉ còn Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế, chính là chính thần trên Phong Thần bảng, nhưng Thiên Đế chính là chủ tam giới, chúa tể của chúng thần, đế chỉ vừa rơi xuống, không được vi phạm, Thần vị của Bạch Hổ có cao cũng phải bó tay.
❖ ❖ ❖
Phương tây Thiên giới.
Cát Quả Nhi dùng tinh quang pháp kiếm để chiến với tiên tổ Bạch thị.
Cùng là Chân Tiên đỉnh phong, so sánh với nhau cũng không đến mức có khác biệt ngày đêm.
Tình cảnh vô địch khi cùng các loại cảnh giới như Tô Đình cực ít phát sinh.
Nhưng chỉ một tia khác biệt đã đủ để quyết định thắng bại của cuộc chiến.
"Kiếm về!"
Tiên tổ Bạch thị không chống đỡ được, vẫy tay.
Kiếm tiên trong miệng Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế đột nhiên rời đi.
Một kiếm này trở lại trong tay Tiên tổ Bạch thị.
Dùng tùy thân pháp kiếm tu luyện ngàn năm này, hắn mới thi triển được một thân kiếm thuật.
"Kiếm thuật của ngươi không gì hơn cái này."
Tiên tổ Bạch thị trầm ngưng nói: "Bản tọa ở phương tây đã lâu, Bạch Hổ lại ở vị trí Tây Nhạc đại đế, chưởng quản Canh Kim sắc bén phương tây, bàn về kiếm thuật, hiện nay không có vị tiên thần nào có thể ngăn chặn bản tọa!"
Vẻ mặt Cát Quả Nhi không thay đổi, tinh quang pháp kiếm, chiếu rọi sáu ngàn dặm.
"Vậy thì thử một chút."
❖ ❖ ❖
Mà ở bên này.
Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế buông ra Chân Tiên pháp kiếm, khí tức lại càng thêm cường thịnh.
Tay trái Tô Đình cầm đao, tay phải nắm chặt, thần giáp nở rộ quang mang, sáu ngàn Thiên Hà Thủy Sư sau lưng, thần sắc lạnh lẽo, trợ giúp hắn.
"Chân thân của ngươi có người đỡ được."
Tô Đình cười gằn nói: "Tây Nhạc Bạch Hổ Đại Đế, là chính thần trên Phong Thần bảng, có thể bất hủ bất diệt... Nhưng Tô mỗ chuyên khắc thân bất tử!"
Tay trái hắn cầm Trấn Ngục thần đao, bổ xuống dưới.
Bạch Hổ Đại Đế nhấc trảo xé ra, dường như muốn đạp vỡ cả bầu trời, đỡ được thần đao tràn ngập lôi đình này.
"Đến đi!"
Tô Đình quát: "Chiến đấu cùng cảnh giới, Tô mỗ còn chưa sợ qua ai! Ngươi có thần lực gia thân, lão tử có quân trận tương trợ, pháp lực không kém bao nhiêu, ta xem ngươi chết như thế nào!"
Bạch Hổ Đại Đế bỗng nhiên va chạm về phía trước!
Dường như Thiên giới mênh mông đều bị nó đụng đến mức chấn động!
"Tô Đình, ngươi vừa thành Chân Tiên, dù rằng thao túng pháp lực chí cường, nội tình cũng vẫn nông cạn, sao có thể biết rõ sự ảo diệu của Chân Tiên?"
"Ngươi tuy có pháp lực, lại không thể biết rõ huyền bí trong đó, ngươi tu hành quá nhanh, cuối cùng ngiên cứu không tinh, nội tình vẫn quá nhỏ!"
"Hôm nay ta sẽ để ngươi biết được, chênh lệch với người có ngàn năm tích lũy!"