Chương 1039 Đạo Tổ chi pháp
Tru Quỷ Thần!
Kiếm này vừa ra, tam giới kinh động, tiên thần kinh hãi.
Dù cho là Chân Tiên đỉnh phong, đều cảm nhận được sát cơ trong kiếm ý.
Một kiếm này khiến tiên thần các phương đều vô cùng kinh hãi, bọn hắn gần như đều kết luận Tô Đình tất bại.
Nhưng không ai ngờ được.
Một kiếm này cuối cùng cũng bị Tô Đình phá.
Cuối cùng Tô Đình còn mượn uy lực khi thiên địa sụp đổ để đánh về phía Cát Chính Hiên.
Uy lực khi thiên địa sụp đổ, xen lẫn kiếm quang ở trong đó, chính là Chân Tiên đỉnh phong cũng khó có thể không tổn hao gì.
Nhưng Cát Chính Hiên lại chống đỡ cản lại.
❖ ❖ ❖
"Sao lại như thế?"
Cát Chính Hiên nhìn Tô Đình, lộ ra khó tả vẻ phức tạp.
Hắn sinh là trích tiên, thiên phú tuyệt đỉnh, mà ngộ tính cũng cực cao, trong tam giới lục đạo, dù là tiên thuật cũng có thể tuỳ tiện hiểu thấu đáo, ngộ được đại thành.
Cho dù tổ sư Chính Tiên Đạo truyền xuống truyền thừa Đạo Tổ, hắn cũng chỉ là tốn nhiều hơn một chút thời gian là có thể ngộ được đại đạo chân ý, thiên địa chí lý bên trong.
Thế nhưng sau khi hắn đắc đạo thành tiên, ngược lại chỉ cảm thấy ba thức pháp kiếm của Thủ Chính Đạo Môn cực kì tinh thâm tối nghĩa, hao phí thời gian thật dài, rất nhiều tinh lực, mới miễn cưỡng ngộ được hai kiếm.
Kiếm thứ ba là sau khi hắn thành tựu Chân Tiên mới miễn cưỡng ngộ được một tia chân ý nhập môn.
Trong lòng của hắn biết được rằng ba thức pháp kiếm này càng cao thêm một bậc so với đạo thuật truyền thừa của Vô Thượng tổ sư.
Đây là kiếm từ bên ngoài.
Sau khi Đạo Tổ siêu thoát, mới là truyền xuống kiếm thuật chí cao.
Kiếm này hơn xa bất kỳ kiếm thuật nào trong tam giới, hơn xa bất luận đạo thuật nào của tam giới.
Dù là tiên thuật trong tay Tô Đình, chính là ngũ hành tiên thuật hợp nhất, được xưng là bí thuật đệ nhất tam giới lục đạo, nhưng dù sao vẫn chỉ là tiên thuật trong thiên địa này.
Ở trong mắt Cát Chính Hiên, Tô Đình thi triển tiên thuật, tất nhiên không bằng kiếm thuật của mình.
Nhưng lần này, Tô Đình lại có thể phá Tru Quỷ Thần của hắn.
Thậm chí Tô Đình còn có dư lực, đánh dư lực khi thiên địa sụp đổ, kèm theo cả kiếm quang vỡ vụn về phía hắn.
Nếu không phải miễn cưỡng ngộ ra thức thứ ba, hắn thậm chí đã phải bỏ mạng ở chỗ này.
"Tại sao có thể như vậy?"
Ngữ khí Cát Chính Hiên đầy phức tạp, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin.
Không chỉ là hắn, giờ khắc này, chư thiên tiên thần cũng đều khó có thể tin.
Về phần tu vi dưới tiên thần, như Chân Nhân Dương thần, Thượng Nhân m Thần, cũng có cảm giác khi sát cơ tới người, làm trái tim đập nhanh khó tả, nhưng lại không biết Chân Tiên ở lưỡng giới trong hư không tranh đấu, chỉ là bây giờ lòng còn sợ hãi, nơm nớp lo sợ, âm thầm lo sợ không yên, lại không rõ nguyên nhân là gì.
"Kiếm từ bên ngoài, đi vào một phương thiên địa của ta."
Lôi đình ở tay trái Tô Đình lấp lóe, chậm rãi nói ra: "Lôi đình này cũng là từ nơi này, đánh vào trong đạo pháp thiên địa... Đối với đạo pháp thiên địa thì đây cũng là pháp môn bên ngoài, siêu thoát tiên thuật."
Sắc mặt Cát Chính Hiên bỗng nhiên biến đổi, trong lòng nhấc lên cuồn cuộn sóng lớn.
Tô Đình nắm chặt hai tay, kỳ thật hắn nói không sai, nhưng vẫn giữ lại một chút.
Pháp thuật lôi đình của hắn sở dĩ có thể chống cự lại kiếm quang từ Tru Quỷ Thần khi ở trong đạo pháp thiên địa, càng là bởi vì lôi đình của hắn đồng căn đồng nguyên với đạo pháp thiên địa mà hắn tạo dựng, đạt được thiên địa trợ giúp.
❖ ❖ ❖
Trong Thủ Chính Đạo Môn.
Ánh mắt Đạo Nguyên Tiên Tôn phức tạp, biến ảo chập chờn.
Ba thức pháp kiếm này là ông ta tự mình tiếp nhận.
Chính là sau khi thái thượng tổ sư siêu thoát truyền lại.
Cho dù ông ta là Chân Tiên đỉnh phong, cũng không thể hiểu thấu đáo.
Cát Chính Hiên đúng là kỳ tài ngút trời, đã miễn cưỡng có thể thi triển ra kiếm thứ ba.
Chỉ là không ngờ Tô Đìn cũng lĩnh hội tiên thuật của Thanh Nguyên tổ sư đến trình độ cực hạn.
Nhưng ông ta càng không nghĩ đến chính là Thanh Nguyên tổ sư đang ở thế gian này, uy lực tiên pháp của ngài lại không kém hơn pháp kiếm của thái thượng tổ sư sau khi siêu thoát truyền lại.
❖ ❖ ❖
Huyền Không Cốc.
Chỉ thấy một thanh niên mặc đạo bào chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn thiên khung.
"Giỏi cho Thanh Nguyên tổ sư, dù chưa siêu thoát, đã ngưng thành tiên thuật không kém gì pháp kiếm siêu thoát."
Thanh Phong tự lẩm bẩm, đáp: "Đây là mượn tay Tô Đình để chứng minh tiên thuật của Đạo Tổ duy nhất hiện nay, tuyệt đối không kém ba thức pháp kiếm thái thượng truyền về... Kể từ đó, chỉ sợ có không ít tiên thần sẽ càng thêm kinh hoàng, không còn dám quá thân cận với Thủ Chính Đạo Môn."
Hắn siết chặt nắm tay, trầm thấp nói ra: "Thanh Nguyên tổ sư, chỉ sợ ngươi cũng quên, Đạo Tổ đã siêu thoát mà đi, không chỉ có thái thượng tổ sư... Lưu lại chí bảo cũng không chỉ là thái thượng tổ sư."
Hắn đưa tay nắm một cái, trên đỉnh đầu treo lấy một viên Thần thạch, có chút rung động.
"Tử Tiêu đại tiên, sớm đã ngờ tới tình cảnh hôm nay."
"Huyền Không Cốc Thần thạch, cũng một trong thủ đoạn ngăn được Đạo Tổ hiện nay."
"Muốn siêu thoát ra bên ngoài tam giới, chỉ sợ cũng không dễ dàng."
Vẻ mặt Thanh Phong lẽo, thể hiện ra pháp lực Chân Tiên thượng tầng, mơ hồ đã tiến vào cánh cửa Chân Tiên đỉnh phong.
❖ ❖ ❖
"Kiếm thứ ba."
Tô Đình trầm giọng nói: "Ba thức pháp kiếm, còn có kiếm thứ ba."
Cát Chính Hiên ngừng tạm, nói ra: "Kiếm thứ ba càng thêm huyền ảo khó lường, tiểu đạo ở Tán Tiên đỉnh phong không thể ngộ ra kiếm này, mới thu liễm tâm tư, tu thành Chân Tiên, dùng cảnh giới Chân Tiên cảm ngộ kiếm này, đến nay mới khó khăn lắm nhập môn."
Tô Đình nghĩ đến một kiếm khi nãy hắn dùng để chống đỡ uy lực khi thiên địa phá diệt.
"Khi nãy ngươi thi triển chính là kiếm thứ ba?"
"Đúng vậy."
"Kiếm này không giống công phạt, không có sát cơ, ngược lại có thể bảo hộ thân ngươi, không phải là hộ thân kiếm?"
"Tiểu đạo tạm thời sở ngộ, chỉ là như thế, còn lại không biết."
"Thì ra là thế."
Tô Đình thu Trấn Ngục thần đao về, chợt nói ra: "Kỳ thật chiến một trận cùng ngươi, ở trong lòng Tô mỗ nghĩ tới vô số lần, cho rằng tình cảnh có khả nhất xuất hiện năng, chính là chúng ta đấu đến cuối cùng, nhất định đánh đến khó hoà giải, cuối cùng khó mà thu tay lại, sẽ có một chết một bị thương. Nhưng hiện tại xem ra, thắng bại đã phân, chúng ta không cần tái chiến..."
Cát Chính Hiên im lặng một lát rồi nói: "Kì thực trong lòng tiểu đạo không phục lắm."
Tô Đình vừa cười vừa nói: "Nếu ta không chết, trăm năm về sau, tái chiến một lần."
Cát Chính Hiên gật đầu nói: "Khi tiểu đạo ngộ ra thức pháp kiếm thứ ba, tất nhiên có thể thắng ngươi... Đến lúc đó, dù không thể so với pháp môn trời cho, bản thân tiểu đạo cũng nhất định phải thắng ngươi."
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Vậy phải xem ngươi kiệt xuất đến cỡ nào."
Cát Chính Hiên thu pháp kiếm.
Chính Tiên Đạo lấy bốn chữ "Thanh tĩnh vô vi" làm căn bản của tu hành.
Vị trích tiên này tuy tu hành pháp môn Chính Tiên Đạo, nhưng lại chưa thay đổi sự kiêu căng của bản thân.
Sinh ra làm trích tiên, bao quát chúng sinh, khinh thường anh kiệt, đây là lực lượng bẩm sinh của hắn.
"Trận chiến này đã xong, nhưng đối với ngươi mà nói thì kiếp số vẫn còn ở đó."
Cát Chính Hiên bình tĩnh nói ra: "Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, dẫn đầu chúng thần Lôi Bộ, nhất định sẽ bày ra thiên la địa võng... Một vị Lôi Thần Thiên Tôn đã không thua gì Chân Tiên đỉnh phong, tăng thêm chư thần Lôi Bộ, chỉ sợ ngươi khó thoát kiếp nạn này."
Tô Đình cười ha ha một tiếng, nói ra: "Tô mỗ tới đây phó ước, hoàn thành trận chiến này, tất nhiên thủ thắng thì sẽ không chết."
Một trận chiến này, không phải để hai người bọn hắn phân cao thấp.
Mà chính là so đấu chí cao tiên thuật mà hai người sở học.
Hoặc có thể nói là so sánhtiên thuật của Thanh Nguyên tổ sư, cùng ba thức pháp kiếm mà thái thượng tổ sư truyền lại.
Bây giờ hắn đã là chứng minh, tiên thuật của Thanh Nguyên tổ sư, hoàn toàn không kém ba thức pháp kiếm, thậm chí càng cao hơn nửa bậc.