Chương 574 Đầu hàng (p2)
Tả Toàn Danh nghe mà mặt già đỏ lên: - Hoá ra là đạo hữu giống ta, cũng là ngẫu nhiên có được bí pháp này, tuy nhiên có nhiều hơn ta.
Đường Kiếp cười lạnh: - Ngươi cũng không cần phải thử ta, ta xác thực có Ngũ Thần Giáo bí pháp, tuy nhiên chỉ có tâm pháp, không có nhiều thuật pháp. Hoán ma tâm pháp cũng ở bên trong đó, bởi vậy ta cũng biết sơ qua. Tuy nhiên ta không có thèm học, phải biết rằng thân thông thi triển vượt cấp không phải là chuyện tốt, cho dù Ngũ Thần Giáo có hộ hồn bí pháp, nhưng nếu trường kỳ sử dụng vẫn sẽ bị ảnh hưởng. Như đứa trẻ thường vác nặng sẽ ảnh thưởng ngầm tới thân thể. Về lâu dài, vẫn không nên sử dụng thủ đoạn này thì hơn.
Lời này Đường Kiếp không có lừa y, thần thông mặc dù tốt, nhưng ảnh hưởng quá lớn, cho dù là Ngũ Thần Giáo cũng không chủ trương vượt cấp sử dụng, lặp lại cường điệu là phải vạn bất đắc dĩ mới được vận dụng.
Đối với Đường Kiếp mà nói thì càng không cần thiết, hắn bây giờ thủ đoạn không ít, giống như Cửu trọng Thiên kiếp đao, Huyết Nhục Ma Bàn, luận uy lực cũng không yếu hơn hoán ma thần thôn, hoàn toàn không cần uống thuốc độc giải khát.
Tả Toàn Danh cũng khiếp sợ, khác với những người khác, y là tán tu, kinh nghiệm thực chiến phong phú, nhưng chưa có kiến thức phong phú như Đường Kiếp. Lúc này nghe Đường Kiếp nói như vậy, hướng Đường Kiếp chắp tay nói: - Đa tạ Đường huynh đệ chỉ bảo, tiểu đệ suốt đời không quên.
Người đã tự lùi về phía sau.
Đường Kiếp cười lạnh nói: - Ngươi không cần tới đây cho ta bắt, ta cũng không nói sẽ thả ngươi. Ngươi tin hay không, ngươi còn dám lui một bước, ta liền lột da ngươi!
Tả Toàn Danh thân hình bị kiềm hãm, nhưng quả thật là không dám lui thêm bước nữa.
Chỉ có điều y lại nhìn Đường Kiếp tươi cười: - Lúc trước đắc tội Đường huynh đệ là ta không phải. Hiện giờ bảo vật này để lại cho Đường huynh đệ, tát cả đều cho Đường huynh đệ, chỉ cầu Đường huynh đệ tha cho tiểu nhân một mệnh ti tiện.
Y nói xong lại lần nữa chắp tay thở dài.
Đường Kiếp lạnh nhạt nói: - Ngươi còn dám dùng tay áo, ta sẽ chặt tay ngươi!
Trong lời nói mang theo ý độc ác.
Tả Toàn Danh hoảng sợ, không nói hai lời thả tay áo xuống, thẳng thắn thành khẩn: - Như thế này, tiểu huynh đệ đã tin ta chưa?
Nói xong thả túi Giới Tử xuống đất.
Nhìn trộm đánh giá, chỉ thấy Đường Kiếp cúi đầu, làm như đang suy tư, trong ánh mắt độc ác lóe lên, một bàn tay đã lặng lẽ từ túi Giới Tử lấy ra nhất kiện bảo vật, lại là một cây Khốn Tiên Tác và một khối Bát Quái bản. Y không trông cậy Khốn Tiên Tác và Bát Quái bản có thể chân chính vây khốn Đường Kiếp, chỉ cầu dùng hai vật này ngăn hắn, cho mình cơ hội đoạt bàn đá xanh bỏ chạy.
Ngay lúc tế ra Khốn Tiên Tác và Bát Quái bản, Đường Kiếp bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn y quỷ bí cười.
Nụ cười này ở trong mắt Tả Toàn Danh, Tả Toàn Danh nhảy dựng, thầm kêu không tốt, chỉ thấy không trung có vô số loan đao mang theo hỏa diễm lôi điện từ trên trời giáng xuống, rõ ràng là Thiên Đao pháp thuật lúc trước, chỉ có điều uy lực mạnh hơn, số lượng cũng nhiều hơn.
Cửu trọng Thiên kiếp đao!
Hoá ra vừa rồi Đường Kiếp cúi đầu nhìn như tự hỏi, kỳ thật là đang thi pháp.
- Đê tiện! Tả Toàn Danh hô to nhảy lên, Bát Quái bản bay tới.
Chỉ có điều ngay khi Bát Quái bản bay ra, Đường Kiếp ánh mắt ngưng tụ, phát ra một tiếng hô to: - Đốt!
Một tiếng này khiến Bát Quái bản bị kiềm hãm, Đường Kiếp đã phi thân lên, chỉ vào Bát Quái bản xa xa.
Một chỉ, Bát Quái bản vỡ vụn, hóa thành Kim sa rơi vào tay Đường Kiếp, tiện tay thêm một trảo, ném tới Khốn Tiên Tác nắm trong tay, Khốn Tiên Tác cấp bậc không thấp, hơn nữa không phải vàng không phải sắt, Binh Tự Quyết không thể hủy diệt, còn không ngừng giãy dụa quanh tay Đường Kiếp như rắn.
Cùng lúc đó Tả Toàn Danh lao tới chộp lấy bàn đá xanh.
Y nghĩ thầm, chỉ cần bắt được bảo vật này, dựa vào ảo ảnh xà hành là có thể trốn thoát.
Nhưng y không ngờ Bát Quái bản bị hủy nhanh như vậy, Cửu trọng Thiên kiếp đao không có gì ngăn cản, đã điên cuồng hạ xuống.
Tả Toàn Danh giữa thần vật và sinh mạng, cuối cùng đưa ra quyết định đau lòng.
Y thu tay lại, chống cự.
Thời khắc này đương nhiên không kịp sử dụng tráo hộ thể, toàn thân linh khí bùng nổ, ngưng tụ thành thực chất bay vào không trung. Y là Tâm Ma chân nhân, thần niệm mới thành lập, mặc dù không ảnh hưởng tới thiên địa nhưng có thể ảnh hưởng tới không gian xung quanh.
Linh Vân phấp phới, uy triều lao ra, chỉ thấy từng đạo Thiên Đao chém vào các nơi quanh người, nương theo lấy sấm sét lượn lờ, cứng rắn ném y từ trên trời xuống đất, cách bàn đá xanh cũng là càng ngày càng xa. Mỗi lần cử động, Tả Toàn Danh tâm liền đau đớn.
Đợi khi Cửu trọng Thiên kiếp đao thể hiện hết uy năng, Tả Toàn Danh vẫn kỳ tích đứng trên mặt đất, nhưng y còn chưa kịp sử dụng hộ thể pháp thuật mà có thể chặn được một kích này cũng khiến Đường Kiếp có cảm giác kinh ngạc sâu sắc.
Cho dù là Tâm Ma, có thể làm được một bước này cũng không nhiều, chớ nói chi là Tả Toàn Danh vẫn chỉ là một kẻ tán tu.
Đương nhiên, chống được một kích này giá phải trả là Tả Toàn Danh pháp lực hao hết, không thể tiếp chiến đấu, kết quả chính là Đường Kiếp tùy ý có thể kéo Tả Toàn Danh về bên mình.
Cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ cũng vào lúc đó phát sinh.
Tả Toàn Danh hô lớn: - Đừng giết ta, ta đầu hàng!
Đường Kiếp trong lòng tự nhủ ta tin ngươi mới có quỷ, chỉ thấy Tả Toàn Danh khẽ vẫy tay, Khốn Tiên Tác lại bay trở về.
Vật ấy vốn là bảo vật của Tả Toàn Danh, có cấm chế nên nghe lệnh của y cũng không kỳ quái. Nhưng khiến người ta không ngờ là Tả Toàn Danh tự lấy Khốn Tiên Tác trói chặt mình.
Khốn Tiên Tác trong nháy mắt buộc thành vô số vòng, gói Tả Toàn Danh như bánh chưng, chỉ để lại hai mắt và miệng hướng ra ngoài, trong miệng vẫn hô: - Ngươi xem, ngươi xem, ta tự trói mình rồi, không còn uy hiếp gì, lần này là thực đầu hàng, ta thực đầu hàng!
Bên đầm nước trong thung lũng, Tả Toàn Danh bị Khốn Tiên Tác cột lấy, trói vào một thân cây. Một trận gió thổi tới, Tả Toàn Danh liền giống như chuông gió lắc lư, y không dám động, chỉ e Đường Kiếp hiểu lầm một kiếm chém đầu y.
Cách đó không xa là Đường Kiếp đứng trước bàn đá xanh, cẩn thận quan sát.
Trên phiến đá không có chữ, chỉ có hơi thở thần bí, thâm thúy tồn tại.
Nhưng mặc kệ Đường Kiếp quan sát như thế nào, dùng linh thức thăm dò thế nào cũng không có phản ứng gì.
Thấy phiến đá bất động, Đường Kiếp liền giơ tay chạm vào, bất ngờ là cũng không có phản kích gì.
Tay trên phiến đá, Đường Kiếp phát hiện phiến đá như có năng lượng bảo hộ, tay của Đường Kiếp bị ngăn lại, không thể chân chính chạm vào phiến đá.
Tuy nhiên năng lượng này ôm trọn lấy phiến đá như lớp màng bên ngoài cũng không ảnh hưởng tới việc Đường Kiếp cầm lấy phiến đá, chỉ có điều màng tương đối dày, thoạt nhìn giữa phiến đá và Đường Kiếp như có không gian, Đường Kiếp không giống đang lấy nó mà đang đẩy nó.
Đường Kiếp cứ như vậy "Đẩy" phiến đá xuống phía dưới.
Lúc cách mặt đất ba thước, bất kể Đường Kiếp cố gắng thế nào, nó cũng không hạ xuống nữa, cứ như đây đã là vị trí của nó.
Đường Kiếp thử kích phát uy năng của nó, nhưng hắn phát hiện tất cả đều là uổng phí.
Bất kể Đường Kiếp làm thế nào, phiến đá đều an tĩnh nằm đó chứ cũng không hiển thần uy, khiến người ta hoàn toàn không hiểu ra sao.
Đường Kiếp thử rót linh khí vào trong phiến đá, nhưng là bất kể rót vào bao nhiêu cũng như trâu đất xuống biển, không một chút phản ứng, như là một vực sâu không đáy.
Thử sử dụng pháp thuật oanh kích, vật ấy cũng không có phản ứng, mặc kệ là dạng pháp thuật oanh kích cũng không bị hủy hoại, nhưng cũng không hiện bất luận uy năng gì.
Về phần tích huyết, kiếm bổ, lôi kích, hỏa thiêu, thủ đoạn nào cũng đều dùng qua, thí nghiệm suốt một ngày, Đường Kiếp phát hiện mình không có cách di động vật này.
Nó là cái gì, nó có tác dụng gì, sử dụng như thế nào, ba đáp án này Đường Kiếp hoàn toàn không biết gì cả.
Đến cuối cùng, Đường Kiếp thậm chí còn dùng cả Cửu trọng Thiên kiếp đao nhưng vẫn không thể tác dụng tới phiến đá.
Điều này khiến Đường Kiếp phải kêu lên kỳ lạ: - Kỳ quái, chẳng lẽ tác dụng lớn nhất của vật này là làm tấm chắn?
- Làm tấm chắn cũng không cầm được. Y Y chu miệng. Sau khi bắt Tả Toàn Danh, Y Y cũng cũng không cần ở bên ngoài trông coi.
Vật ấy không chịu pháp thuật ảnh hưởng, muốn cách không ngự sử căn bản là vọng tưởng, chỉ có thể "Cầm" ở trong tay, nhưng nếu muốn vận dụng thì chỉ có thể dùng hai tay cầm.
Thật vất vả tìm được một kiện thần vật nhưng không biết dùng thế nào, Y Y và Đường Kiếp đều thấy thất vọng.
Đường Kiếp lắc đầu: - Thôi đi, trước thu lại rồi nói sau.
Nói xong thu vào túi Giới Tử, không ngờ phiến đá tới miệng túi lại như có gì vô hình ngăn cản, không thể cho vào.
Đường Kiếp ngẩn người, vật ấy giống Vạn Tiên Đỉnh, cũng không thể thả vào túi Giới Tử.
Chẳng qua Vạn Tiên Đỉnh có quy luật đại đạo, lực lượng hùng mạnh trực tiếp làm nổ không gia túi Giới Tử, vật này thì có vẻ dịu dàng hơn nhiều, chỉ không muốn tiến vào chứ không có làm nổ túi Giới Tử.
Không muốn vào túi Giới Tử, cũng không thể ôm nó chạy đi.
Biện pháp duy nhất là để vào Xã Tắc Đồ.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ tự thành một thế giới, chớ nói là phiến đá, ngay cả Vạn Tiên Đỉnh hay Lưỡng Nghi phân thần kiếm cũng có thể thả vào được.