← Quay lại trang sách

Chương 590 Thu (p1)

Sau khi hấp thu hết Hỏa Nhãn, Đường Kiếp nhanh chóng đi vào bên trong cốc Thần Hỏa, lúc tất tất cả hỏa diễm trong cốc không ngờ lại không hề thiêu đốt hắn mà còn chủ động né tránh.

Đây không phải hắn dùng Thương Vân Thánh Hỏa bắt ngọn lửa phải tránh đi, mà là mượn dùng một chút hỏa ý cảnh khiến ngọn lửa tự động nhượng bộ lui binh.

Đường Kiếp cũng không vội vã đi vào bên trong, mà trực tiếp ảo hóa ra mấy trăm ảnh thân phục chế thể, tiếp tục vơ vét bảo vật trong cốc.

Ban đầu ảnh thân nếu muốn đi lại trong cốc đều phải lấy máu tươi của hắn để chế thành, có thể sử dụng pháp thuật máu tươi hộ thể phục chế thể, hiện tại có hỏa ý cảnh này, ngay cả máu làm mồi dẫn cũng không cần, trực tiếp ảo hóa ra phục chế thể là được, không cần bất luận pháp thuật gì cũng có thể tự do đi lại trong cốc.

Mấy trăm phục chế thể cứ như vậy đi vào bốn phía trong cốc, cúi xuống nhặt tất cả bảo vật mà bọn họ nhìn thấy.

Linh thạch hỏa hệ mang theo lực lượng hỏa nguyên tố mãnh liệt, các loại pháp bảo hệ hỏa, Đường Kiếp dùng thái độ cầm nhầm còn hơn bỏ sót mà đoạt lấy, nhanh chóng cướp sạch sẽ mọi thứ có trong cốc Thần Hỏa.

Từ khi Vạn Bảo Thiên mở ra tới nay, còn chưa có nơi nào gặp cảnh ngộ như vậy, cốc Thần Hỏa trong nháy mắt bị thu thập sạch sẽ, không còn thứ gì.

Cuối cùng chỉ còn lại có nơi trọng yếu kia.

Thương Vân Thánh Hỏa máu trắng vẫn đang thiêu đốt như trước, bên trong mơ hồ còn hiện ra cây quạt.

Thần Hỏa quạt.

Là một thần trân thượng phẩm hạ đặng, chịu sự rèn luyện ngàn năm của Thương Vân Thánh Hỏa, uy lực còn hơn cả tam thần kiếm của Đường Kiếp, có thể đặt ngang hàng với Mục Dương Châu, cũng là thứ đáng để tranh giành trong mắt đám Đại Hành Giả.

Tuy nhiên vật ấy lại không có nhiều lực hấp dẫn với Đường Kiếp, Đường Kiếp đã quyết định giao nó cho Liễu Thiên Y, xem như là bồi thường cho Hỏa Nhãn, nếu như không đủ thì cùng lắm bỏ thêm một ít nữa.

Nói chung Hỏa Nhãn chắc chắn sẽ không trả lại, cuộc mua bán này này nàng không muốn làm cũng phải làm.

Thời khắc này Thương Vân Thánh Hỏa đi vào trước, Đường Kiếp lại ngồi xuống.

Mặc niệm Tâm pháp của ba vị thần, vận chuyển lực lượng mồi lửa, chỉ thấy Thương Vân Thánh Hỏa kia chợt tăng vọt, cuốn về phía Đường Kiếp.

Lúc này không phải là một tia thánh hỏa lúc trước bị lực lượng của phân thân Hóa Hồn dẫn dụ tới, mà là đầy đủ Thánh Hỏa đến.

Nhưng ngay thời khắc ngọn lửa tàn sát bừa bãi đến trên đầu Đường Kiếp, chỉ thấy quang hoa trong đôi mắt Đường Kiếp vận chuyển, hiện sinh thần niệm.

Hỏa diễm vô tận giống như nhảy lên trong mắt hắn, chiếu rọi ra bóng dáng của Thương Vân Thánh Hỏa, lại phản xạ ra một cảm giác mênh môn vô biên vô hạ.

Hỏa Diễm Bạch Sắc thế nhưng lại ngừng tấn công ở một khắc này, nó xoay lại, biến hóa, sau đó phát ra một tiếng gào thét, ngưng tụ ra một Hỏa Điểu dài ngàn mét bay lên không bay múa.

Cùng lúc đó, sau đầu Đường Kiếp cũng bay ra một con Hỏa Điểu, cùng là do Thương Vân Thánh Hỏa hình thành, nhưng lại nhỏ hơn nhiều, giống như con của Hỏa Điểu kia, thậm chí còn phát ra vào tiếng run rẩy.

Thiên dực Hỏa Điểu phục một cái liền đan Hỏa Diễm Bạch Sắc thành cánh, ôm Hỏa Điểu nhỏ vào trong lòng ngực, giống như đang bảo hộ con của mình, ánh mắt nhìn Đường Kiếp cũng trở nên ôn nhu.

Đường Kiếp vẫn ngồi như trước, nhìn lên Hỏa Điểu trên trời.

Vì thế Hỏa Điểu kia liền từng chút từng chút hòa tan, phân hóa ra hỏa diễm nhè nhẹ, và cứ như vậy dung nhập vào trong cơ thể tiểu Hỏa Điểu.

Thân thể tiểu Hỏa Điểu hấp thu ngọn lửa, bắt đầu dần dần lớn mạnh.

Thân thể của Đường Kiếp cũng không ngừng run rẩy, lúc này nếu nhìn vào mồi lửa đang trôi nổi trên không trung sẽ phát hiện hình dáng bên ngoài hỏa diễm mới được hình thành không lâu bắt đầu bong ra từng mảnh, từng tảng lớn hỏa diễm rơi vào phía dưới Linh Hỉa, cháy lên ngọn lửa bất diệt.

Thiêu đốt Linh Hải hóa thành tảng lớn linh khí, không ngừng bao phủ về phía trước, sương mù không hề tiêu tan, chỉ phiêu đãng trên không trung, mà mầm móng hỏa diễm trên không trung đang bong ra từng mảnh lớn cũng không ngừng trọng ngưng.

Mỗi một lần ngưng tụ, hỏa diễm đều trở nên kiên cố hơn một ít, nhưng đồng thời cũng khiến Đường Kiếp tiêu hao linh khí cực kỳ to lớn, khiến choi Đường Kiếp phải liên tục dùng Hồi Linh Đan để bù lại tiêu hao.

Mồi lừa cứ chợt sinh chợt diệt như vậy, liên tục ngưng kết ba lượt.

Khi mồi lửa được tạo ra lần thứ ba, Thiên dực Hỏa Điểu trên bầu trời cư nhiên đã héo rút không còn hùng dáng, chỉ còn lại một chút thân thể không rõ, cuối cùng lại tiêu tan ở phía chân trời, ngược lại Hỏa Điểu sau đầu Đường Kiếp lại trở nên uy phong lẫm liệt, càng thêm to lớn.

Nếu như nói lúc đầu khi Thương Vân Thánh Hỏa hóa thành Hỏa Điểu vẫn chỉ là trẻ con mới sinh, như vậy hiện tại nó đã trưởng thành.

Nó giãn ra hai cánh ở sau đầu Đường Kiếp, cánh dài cả cây số, vô cùng lớn, phát ra tiếng kêu vui vẻ, phảng phất như có được suy nghĩ.

Sau khi phát ra tiếng kêu vui mừng kia, Thương Vân cự điểu cực đại kia co rút lại, nhỏ đi, cuối cùng nhỏ bằng một con chim hoàng oanh, dừng ở trên vai của Đường Kiếp, thậm chỉ còn mổ bờ vai của hắn vài cái, khiến Đường Kiếp nhìn thấy cũng có chút ngạc nhiên.

Hắn biết được Thương Vân Thánh Hỏa có thể hóa sinh vạn vật, nhưng lại chưa từng nghe nói lại hóa sinh ra một Hỏa Điểu có linh tính như vậy. Không phải bản chất của Thương Vân Thánh Hỏa này chỉ có thể biến ra bất luận cái có thuộc tính hỏa diễm thôi sao?

Vẫn là Chu Tước trả lời vấn đề của hắn: - Thật không nghĩ tới vận may của ngươi tốt như vậy, không ngờ Hỏa Điểu này đã là Thông Linh rồi.

- Thông Linh sao? Người nói Hỏa Điểu kia chính là Thông Linh?

- Đúng vậy! Chu Tước trả lời: - Thương Vân Thánh Hỏa chính là hỏa diễm có linh tính lớn nhất thiên hạ, nếu không cũng không thể được gọi là hóa sinh vạn vật. Tuy nhiên cho dù như vậy, muốn trở thành Thông Linh rất khó, cần phải được thiên địa tạo nên cơ hội mới được. Đúng rồi, đúng rồi, nơi này là Vạn Bảo Thiên, có Tạo Hóa Thần Nguyên ở đây, vạn vật đều có linh tính, hóa sinh vạn bảo. Năm đó Hỏa Thiên Tôn lưu lại một ngọn lửa này, dưới ảnh hưởng của Tạo Hóa Thần Nguyên, có một tia tiềm chất Thông Linh cũng không có gì là lạ.

Giờ Đường Kiếp mới hiểu được đây là do tác dụng của Tạo Hóa Thần Nguyên.

Dựa vào Tạo Hóa Thần Nguyên vẫn chưa đu, sỡ dĩ Thương Vân Thánh Hỏa có thể Thông Linh vẫn có chút liên quan tới Chu Tước.

Chu Tước vốn có được hỏa diễm Nam Minh Ly hỏa thần, vốn là một ngọn lửa đốt thần, Đường Kiếp có thể có được máu của Chu Tước, lại dùng thần pháp của ba vị Chu Tước, cả hai đều là thủ hạ của thần.

Người Thông Linh, mở ra thần trí, có thần mới có trí!

Đường Kiếp lấy pháp của ba vị thần dụ dỗ Thương Vân Thánh Hỏa, mà Thương Vân Thánh Hỏa ở trong cốc ngàn năm lại đã có tính chất Thông Linh, dưới tác dụng của hai thứ này, rốt cục có thể tạo thành một chút trí tuệ. Tuy rằng linh tính này chỉ là sơ khai, nhưng cũng không còn lại vật hỗn độn như trước, mà lại hóa sinh thành một chú chim nhỏ có trí tuệ.

Về phần vì sao lại là Hỏa Điểu, vậy cũng chỉ có thể trách máu huyết của Chu Tước trong thân thể Đường Kiếp mà thôi.

Chịu khí chất này dẫn dắt, Thương Vân Thánh Hỏa có thể biến đổi vạn vật cũng đem Hỏa Điểu trở thành hình thể nguyên sơ của mình, đương nhiên, một khi thật sự khởi xướng uy năng có thể sẽ không biến thành Hỏa Điểu đơn giản như vậy.

Nghe Chu Tước nói như vậy, lúc này Đường Kiếp mới hiểu được, trong quá trình mình thu phục Thương Vân Thánh Hỏa, tương đương với vô ý biến thành một hỏa tinh linh hoặc là một hỏa quái. Tuy rằng nghe có vẻ bình thường, nhưng đây là hỏa quái do Thương Vân Thánh Hỏa hóa thành, tác dụng lại không thể nói hết, chỉ có thể nói vận khí của Đường Kiếp thật sự quá tốt.

Cho tới nay, Đường Kiếp làm việc đều có vạch kế hoạch.

Hắn cũng không trông cậy vào vận khí, cũng không muốn ỷ lại vào vận khí.

Nhưng đây không phải vận khí mà ai cũng có thể có.

Trong vô số lần cố gắng, chờ đợi mọi người tất nhiên sẽ có thất bại, nhưng cũng sẽ có vận may.

Hôm nay hiển nhiên chính là vận may của Đường Kiếp.

Khi giết phân thân Huyết Hà, có được Huyết Nhục Ma Bàn hùng mạch, sau khi thu được Thương Vân Thánh Hỏa lại khiến Thương Vân Thánh Hỏa trở thành Thông Linh, đây không thể nghi ngờ chính là vui mừng, ngạc nhiên vô cùng lớn.

Thời khắc này khẽ vung tay lên, Hỏa Điểu kia hóa thành một hỏa diễm biến mất không thấy gì nữa, khi xuất hiện đã ở trong cơ thể của Đường Kiếp.

Lúc này Linh Hải đã dừng lay động, Hỏa Chủng được cải tạo, cư nhiên hóa thành một ổ chim non.

Hỏa Điểu nho nhỏ kia nằm ở trong tổ chim, bình thản ngủ.

Trải qua một phen gây sức ép, bí quyết nghịch hỏa của Đường Kiếp cũng đã đại thành, mấy lần thăng hóa sớm đã không phải là bình thường có thể sánh bằng. Tả Toàn Danh mấy chục năm vẫn không thể tăng cảnh giới, thế nhưng Đường Kiếp lại đạt thành chỉ trong một ngày, nếu để cho hắn biết, chỉ sợ sẽ mang vẻ mặt đau khổ nói một câu: “Ngươi thật khiến người khác tức điên”, thuận tiện lại thỉnh giáo một chút.

Lúc này Thương Vân Thánh Hỏa trong khu vực trung tâm đã hoàn toàn biến mất.

Theo sự biến mất của hỏa diễm ở trung tâm này, toàn bộ Thần Hỏa cốc đều theo đó mà đầu hàng.

Ngọn lửa vẫn đang thiêu đốt như cũ, nhưng lại không có ma lực kinh khủng cắn nuốt tất cả như ban đầu.

Đường Kiếp cũng có thể lấy ngọn lửa này để làm lương thực cho Hỏa Điểu, tuy nhiên ngẫm nghĩ một chút lại bỏ qua, chủ yếu là ngọn lửa nơi này bay thẳng tới chân trời, nếu lấy đi chẳng khác nào nói cho mọi người biết Thần Hỏa Cốc đã xảy ra chuyện.

Với khả năng của Huyết Hà, chỉ sợ sẽ đoán ra chút đầu mối. Nếu để hắn biết mình lấy đi Thương Vân Thánh Hỏa, chỉ sợ sẽ có chuẩn bị. Cho tới hiện tại, hắn sẽ chỉ cảm thấy mình rời khỏi Thần Hỏa Cốc nhưng không có thánh hỏa.