Chương 756 Bất thế chi công (p2)
Sau khi kể xong, Đường Kiếp nói: - Thanh Long chi hồn hiện giờ ở trên người cô gái này, tuy rằng không phải Đại La Kim Tiên, nhưng dầu gì cũng là vô thượng Chân Tiên. Có chút vấn đề, thúc tổ cũng không ngại có thể trực tiếp hỏi, chỉ cần sau khi hỏi xong lại đưa thi thể vào trong quan tài là được.
Thanh Long chi hồn mặc dù có thể thay đổi thể chất để dần dần hùng mạnh, nhưng cũng là năm tháng dài đằng đẵng, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt không gây được phiền toái gì cả.
Thời khắc này nghe Đường Kiếp nói như vậy, Vân Tổ gật đầu nói: - Có một vị Vô thượng Chân Tiên cho ta tự mình thỉnh giáo, ích lợi quá nhiều, lại có ngươi giúp ta thỉnh giáo Đại La Kim Tiên, tin rằng rất nhiều nghi hoặc đều có thể cởi bỏ, ngày thăng tiến, cũng không còn xa. Đường Kiếp, lần này nhờ vào ngươi rồi, không nghĩ nhờ tới phúc duyên của ngươi, theo đó khiến lão phu cũng được lợi rồi.
Lăng Tiêu cũng mừng rỡ.
Vân Tổ chính là Định Hải thần châm của Tẩy Nguyệt phái, có ông ở đây, cho dù toàn bộ trên dưới Tẩy Nguyệt phái chết hết, Tẩy Nguyệt phái cũng không sẽ đổ.
Mà tấn công Chân Tiên là ao ước của mỗi một vị đại phái, một khi công thành, chỉ sợ ngay lập tức sẽ cải biến vận mệnh của lục phái.
Chính vì nguyên nhân này, nên cống hiến của Đường Kiếp lúc này thật không hề tầm thường, bất cứ công lao nào cũng không thể sánh bằng đấy, nếu tính cống hiến, vậy lần này có thể quét sạch toàn bộ tài nguyên của Tẩy Nguyệt phái từ trên xuống dưới mất.
- Sư thúc, vậy việc lúc trước thì sao? Lăng Tiêu đã hỏi.
Vân Sư tổ ha hả mỉm cười: - Tuy nói kẻ này có Cơ Dao Tiên chỉ điểm, đã không thua ta. Nhưng Cơ Dao Tiên đã thành ma đầu, hơn nữa ta cũng không thể gặp mặt, còn nữa Đường Kiếp xuất thân từ Tẩy Nguyệt ta, công pháp nhất mạch, lão phu có lẽ còn phải chỉ điểm một phần. Đường Kiếp, từ hôm nay trở đi, nơi này của ta ngươi có thể đến bất cứ lúc nào, có vấn đề gì, cũng có thể bất cứ lúc nào tới hỏi ta. Đương nhiên, ta nếu có thắc mắc nghĩ không ra, cũng sẽ đem vấn đề giao cho ngươi. Qua một thời gian nữa, ngươi liền đi Thanh Vân Giới, lấy đáp án về cho ta. Về phần vĩnh hằng chi quan, tạm thời để ở chỗ này của ta đi.
- Đệ tử tuân mệnh! Đường Kiếp lớn tiếng trả lời.
Hắn để vĩnh hằng chi quan lại nơi này cũng không có gì phải lo lắng cả, Tẩy Nguyệt phái ngay cả Binh Chủ Bí Cảnh đều bỏ qua, tin tưởng Vân Sư tổ còn không đến mức tham ô đồ đạc của hắn, hơn nữa đây là đồ do đại ma đầu Cơ Dao Tiên cho, Đường Kiếp cũng sợ có vấn đề gì. Tuy nói vừa rồi Vân Tổ đã toàn diện kiểm tra qua, nhưng Đường Kiếp lại vẫn hy vọng có thể giao nó cho người cường đại hơn mình trông giữ.
Thời khắc này Vân Tổ nói xong, liền phất tay để hai người rời đi.
Ra ngoài viện, chỉ thấy lão Đồng đã đứng ở bên ngoài, đang nhìn Đường Kiếp cười, nói: - Chủ nhân nhà ta từ khi bế quan tới nay, ít gặp người ngoài, mà ngay cả chưởng giáo đại nhân cũng phải mời ba bốn lượt mới bằng lòng gặp, không thể tưởng được tiểu ca nhi có thể lấy được quyền lợi tùy thời tiến kiến, quả nhiên là đáng mừng, đệ tử của chưởng giáo đại nhân quả nhiên là nhân tài a.
Đường Kiếp lấy được quyền lợi bất cứ lúc nào cũng có thể tấn kiến, khiến cho lão đồng tử ngay cả nói chuyện cũng khách khí hơn.
Khách sáo một hồi, Lăng Tiêu mới mang theo Đường Kiếp rời khỏi. Trên đường trở về, Đường Kiếp mới biết này lão Đồng tên là Băng Sơn Đồng Tử, năm xưa là một gã lòng lang dạ sói tán tu đạo tặc. Sau đó bị Vân Tổ thu phục, mới trở thành tiểu đồng của ông ta. Tuy chỉ là một hoa đồng, nhưng cũng có một thân tu vị tương đương khủng bố, không ngờ cũng là một vị Xuất Khiếu người tu, chính là một Tử Phủ Đại Năng do phái Tẩy Nguyệt phái che dấu, khó trách ngay cả Lăng Tiêu cũng phải tôn trọng như vậy.
Kỳ thật loại này giấu lực lượng bí mật kiểu này ai cũng sẽ làm, Tẩy Nguyệt phái có dấu giếm Tử Phủ, thì năm phái cũng chưa chắc không có, nếu không cũng không có khả năng trăm ngàn năm qua nhân số vẫn cố định không thay đổi. Về phần Minh Dạ Không sở dĩ không giấu, là bởi vì gã vốn chính là nhân vật vang danh thiên hạ, có muốn giấu cũng không giấu được, không bằng phóng xuất ra để nâng cao uy vọng.
- Kỳ thật, bên trong tu giới, thực lực mới là vương đạo. Một vị Tử Phủ bị che giấu có lẽ có thể ở thời khắc mấu chốt phát huy tác dụng trọng yếu, nhưng dù như thế nào cũng không thể có khả năng so sánh với một vị Địa Tiên thăng làm Chân Tiên. Đường Kiếp, lần này ngươi làm rất khá, dù chỉ có một phần một ngàn cơ hội thăng tiến tu vi của thúc tổ, đều là bất thế chi công, công lao không gì bì kịp. Lăng Tiêu chậm rãi nói.
Đường Kiếp cảm thấy tò mò: - Một đường thăng tiến, hung hiểm khó lường, nếu thúc tổ bởi vậy thất bại, đệ tử chẳng phải là chết vạn lần cũng không bù lại được sai lầm này sao?
Lăng Tiêu bật cười nói: - Làm sao có thể như vậy? sau khi tu luyện đạt tới cảnh giới Địa Tiên, thân như du long, hồn thành thần chi, đã tương đương với thân thể bất tử, sẽ dễ dàng chết đi được, chỉ có ở vô tận trong chiến đấu bị thương thế mà hao tổn thọ nguyên. Chính vì nguyên nhân này, nên Địa Tiên không dễ dàng ra tay, so với tranh đấu, không bằng trấn thủ. Đương nhiên, vì vậy mà việc tấn cấp cũng trở nên khó khăn gấp vạn, lấy thân thể bất tử nếu muốn thăng lên cảnh giới, ngàn vạn khó khăn a! Ngươi xem Thanh Long kia, vì thăng tiến Đại La, không tiếc chết vạn năm, chỉ cầu một cơ hội, liền có thể hiểu được.
Hóa ra là như vậy, Đường Kiếp giờ mới hiểu được.
- Ngươi đã lập nhiều công lớn, như vậy thân là chưởng giáo, như thế nào cũng không có thể để ngươi chịu thiệt. Tuy nói sư thúc tổ đã cho phép ngươi có thể bất cứ lúc nào tiến kiến, nhưng cũng không thuộc về tưởng thưởng của chính đường, cho nên Đường Kiếp, hiện tại ngươi có thể nói xem, ngươi muốn cái gì.
Muốn cái gì?
Đường Kiếp hơi ngạc, lại nhìn nét mặt của Lăng Tiêu, trong lúc đó bừng tỉnh đại ngộ, đây là đang cho mình cơ hội ra giá cao mà!
Nghĩ một lát, Đường Kiếp trả lời: - Có thể cống hiên cho môn phái, là bổn phận của đệ tử, không dám kể công. Tuy nhiên Linh Lung Tiên Tôn uy thế như sơn, vì ứng đối bà, nên đệ tử cũng không thể dốc toàn lực mà chống đỡ. Nếu sư phụ hiện tại hỏi, vậy đệ tử muốn… có một ngọn núi.
- Muốn một ngọn núi? Lăng Tiêu cảm thấy kinh ngạc. Ông ta vốn tưởng rằng thứ mà Đường Kiếp muốn không phải linh dược hiếm có, thì chính là công pháp huyền bí, hoặc giả chính là quyền ở Thủy Nguyệt Động Thiên vĩnh hằng tu luyện.
Không ngờ tới Đường Kiếp nhưng lại đề nghị muốn một ngọn núi.
- Núi gì? Lăng Tiêu hỏi.
- Núi Thiên Bình, Bát Hoang cốc.
Nghe được tên địa phương này, Lăng Tiêu đột nhiên cả kinh.
Núi Thiên Bình, là một dãy núi rộng lớn nằm ở biên giới phía đông Văn Tâm. Đặc điểm lớn nhất của ngọn núi này chính là đại bộ phận ngọn núi là do tử kim cấu thành, cứng rắn vô cùng, là một tòa mạch khoáng thiên nhiên.
Tuy nhiên bởi vì nó nằm ở biên cảnh, nên nó kỳ thật cũng không hoàn toàn thuộc về Văn Tâm Quốc, mà là do Tẩy Nguyệt phái và Thất Tuyệt Môn cùng sở hữu.
Thời khắc này nghe được yêu cầu của Đường Kiếp, Lăng Tiêu lập tức nhíu mày nói: - Nếu như ngươi là nhìn trúng tử kim, ta có thể lệnh người trong phái mua cho ngươi. Tử kim tuy là linh liệu tốt, nhưng do sản lượng không thấp, nên giá cả cũng không đắt.