← Quay lại trang sách

Chương 1422 Tiến độ tu vi, Tiểu Thanh độ kiếp(2)

Thông qua liên hệ khế ước chủ tớ, ngay lập tức hắn đã cảm nhận được trạng thái của Tiểu Thanh, nó đã ngưng tụ ra Yêu đan.

Đồng thời cấp độ sinh mệnh cũng đã chính thức đạt đến tam giai.

Chỉ cần vượt qua lần lôi kiếp Kim Đan này thì lần tiến giai này của nó coi như hoàn thành.

Suy nghĩ trong đầu vừa động, Lưu Ngọc không còn ý nghĩ nhàn nhã đọc sách nữa, hắn lập tức đưa ra những sắp xếp thỏa đáng nhất.

Đầu tiên là mở tất cả pháp trận để Tiểu Thanh có thể dễ dàng hấp thu Linh khí, sau đó thông tri cho tất cả thị nữ thối lui đến dưới sườn núi, để tránh bị lôi kiếp ảnh hưởng đến.

Mà hắn cũng rời khỏi động phủ để hộ pháp cho Linh thú, nhằm tránh cho một ít đồng môn chưa quen biết hiểu lầm.

“Răng rắc.”

Mây đen trên không trung càng lúc càng dày, thỉnh thoảng còn xuất hiện tia điện màu lam.

“Xì xì.”

Nửa khắc sau, Tiểu Thanh sau khi đã hoàn toàn lột xác xuất hiện trên đỉnh núi, phun lưỡi rắn đầy khí phách với lôi kiếp, giống như là đang muốn khiêu chiến.

Bởi vì được Lưu Ngọc cố gắng hết sức bồi dưỡng, cho nên nó không có tính tình dịu dàng ngoan ngoãn như những Linh thú khác.

Thức ăn vẫn như cũ, huyết thực đẫm máu chưa từng được sơ chế qua, cho nên nó vẫn bảo trì được dã tính kiệt ngạo khó thuần của mình.

“Đùng đùng.”

“Ầm ầm!”

Từng đạo sấm sét hạ xuống, rơi vào trên yêu thân đã đạt đến mười tượng của Tiểu Thanh, ngay lập tức nó da tróc thịt bong, máu me đầm đìa, cũng xuất hiện từng vết thương kinh khủng.

Chẳng qua loại thương thế như này đối yên thân dài mười trượng của nó mà nói thì không tính là quá nghiêm trọng.

Khí tức Tiểu Thanh vẫn ổn định, ý chí chiến đấu nó sục sôi, vẫn gào thét với kiếp vân như trước.

“Đùng đùng.”

Nghênh đón nó là sấm sét càng ngày càng mạnh hơn.

Dù cho là yêu thân mười trượng thì vẫn lộ ra dáng vẻ nhỏ bé trước lôi kiếp đang rơi xuống, phảng phất như khoảnh khắc tiếp theo yêu thân này sẽ bị phá hủy.

Nhưng Tiểu Thanh vẫn kiêu căng khó thuần như cũ, tiếp tục gầm thét về phía bầu trời, sử dụng pháp thuật thần thông mà bản thân lột xác có được để nghênh đón trực diện lôi kiếp đang đánh tới.

“Ầm ầm.”

Vụn băng vung ra, thần thông thuộc tính Băng lập tức bị lôi kiếp đánh tan dễ dàng, rơi vào trên thân thể da tróc thịt bong của Tiểu Thanh.

Nó bị khóa định nên căn bản không thể né tránh được, chỉ có thể tiếp nhận từ chính diện.

Nói thì chậm nhưng khi đó xảy ra rất nhanh, tiết tấu sấm sét rơi xuống vô cùng nhanh, gần như không cho mục tiêu có cơ hội thở dốc, chỉ muốn hủy diệt mục tiêu.

Trong chớp mắt mà đã hạ xuống tám đạo lôi kiếp.

Chỉ cần vượt qua một đạo cuối cùng thì lần độ kiếp này lập tức hoàn thành.

Nhưng lúc này khí tức của Tiểu Thanh đã cực kỳ suy yếu, yêu thân khổng lồ đã máu thịt đầm đìa, gần như không tìm thấy chỗ nào hoàn chỉnh.

Dưới sự thử thách của lôi kiếp, huyết mạch của nó gần như tiến vào trạng thái bị kích phát.

Vị trí chừng nửa trượng dưới đầu đang mọc ra hai cái bao lồi ở hai bên trái phải, dường như đang thai nghén vật gì đó, sắp hoàn thành một loại lột xác nào đó.

“Chẳng lẽ là huyết mạch tiến hóa, đi theo con đường biến thành Giao Long ư?”

Trong lòng Lưu Ngọc cả kinh.

Mặc dù đều có huyết mạch Linh yêu, nhưng bất kể ở phương diện nào, Giao Long đều cường đại hơn mãng xà rất nhiều.

Cùng cảnh giới thực lực nhưng lại mạnh hơn, hạn mức giới hạn càng cao hơn.

“Nếu lột xác thành Giao Long, dĩ nhiên nó còn cường đại hơn huyết mạch của Hàn Thiên Ưng, đúng là một sự trợ giúp cực kỳ mạnh.”

“Có lẽ, nó có thể đuổi theo bước chân của mình rồi.”

Nghĩ đến đây, thế mà hắn lại có chút căng thẳng.

Lo sợ Linh thú mà mình vất vả bồi dưỡng sẽ chết dưới sự oanh tạc của lôi kiếp, khiến hàng trăm năm tinh lực và tài nguyên mình đầu tư đều trôi theo dòng nước.

Nhưng mặc kệ trong lòng Lưu Ngọc có cảm tưởng gì, thương thế của Tiểu Thanh vẫn nghiêm trọng như thế, lôi kiếp cũng không hề có xu thế dừng lại.

“Két.”

“Răng rắc.”

Trong vân kiếp nặng nề, một đạo lôi kiếp to lớn màu tím xen chút xanh lam hiện ra, trực tiếp đánh xuống người Tiểu Thanh.

Một tiếng sấm rền cực lớn, vang vọng ầm ầm giữa núi rừng.

Dường như trời xanh đang vô tình tuyên án, phán xử sinh linh nghịch thiên này!

Khi đạo lôi kiếp màu tím xen lẫn màu xanh rơi xuống, mây đen nhanh chóng ảm đạm, ánh nắng cũng dần hiện ra.

“Grào…”

Dường như là bước vào một cửa ải nào đó, tiếng gầm thét của Tiểu Thanh đã không còn là tiếng xì xì nữa, mà trở nên khí thế hơn, rung động đến cả tâm can của người nghe.

Nó há to miệng, lập tức có yêu lực thuộc tính Băng tinh thuần bắn ra, nhanh chóng tụ thành một tường băng thật dày trước người.

Sắc trời dần ảm đạm, tường băng lập tức sáng chói rực rỡ, lấp lóe ánh sáng màu lam mỹ lệ, rất có một loại cảm giác không thể nào phá vỡ.

Đồng thời nó còn liên tục rót yêu lực vào, khiến cho tường băng không ngừng trở nên nặng nề, không ngừng ngưng thực.

Nhưng trong chớp mắt, đạo lôi kiếp màu xanh tím đã giáng xuống, lập tức rơi vào trên tường băng màu lam.

“Ầm ầm!”

Nhìn tường băng tưởng chừng như không thể phá vỡ kia, dưới uy năng của lôi kiếp hạ xuống chỉ kiên trì được trong chốc lát, rồi lập tức hóa thành vụn băng bay đầy trời.

Lôi kiếp không thể bị ngăn cản trong nháy mắt đã bao phù toàn thân Tiểu Thanh.

“Grào…”

Một tiếng gào ghét thê lương vang lên, ngực Tiểu Thanh trực tiếp bị đục thành một cái lỗ, xuất hiện một cái động máu khổng lồ.

Điện quang màu xanh tím vẫn không ngừng chạy dọc khắp thân thể của nó, phá hư toàn bộ sự sống trong yêu thể.

Sau một kích này, khí tức của Tiểu Thanh đã suy yếu đến cực điểm, gần như muốn rơi khỏi cấp độ tam giai.

Dù đã rơi vào trạng thái thoi thóp nhưng nó vẫn không ngừng phát ra những tiếng gào thét suy yếu.

Nếu là yêu thú hoang dã thì nó chắc chắn đã chết.

“Không ổn!”

Nhìn thấy đạo lôi kiếp cuối cùng khiến Linh thú của mình thoi thóp, Lưu Ngọc không kịp chào hỏi đồng môn đã vội vàng bay lên đỉnh núi.

Hắn có thể cảm nhận được, Linh thú của mình sắp chết, đương nhiên hắn sẽ không đứng ngoài quan sát.

“Khô Uy!”

Tay phải vung ra một mảnh thanh quang, thần thông “Khô Uy” lập tức được phát động, phủ xuống yêu thể của Tiểu Thanh.

Ngay lập tức khóa chặt lôi kiếp màu tím xanh kia, đè ép uy năng của nó xuống cực thấp.