Chương 1451 Quyết đoán ra tay! (2)
Sắc mặt Thương Lâu lão đạo có chút khó coi, dường như vẫn khó chịu đối với sai lầm của Trác Mộng Chân, nhưng vẫn bất đắc dĩ nói ra.
“Thương!”
Cao Kiếm Hàn gật đầu không nói gì, nhưng bản mệnh linh kiếm “Hắc Sa”, đã phát ra tiếng kiếm minh.
Về phần đầu sỏ gây ra chuyện, Trác Mộng Chân, thì lại chột dạ gật gật đầu, trên mặt lộ ra mấy phần lúng túng.
Thần thức trao đổi cực kỳ nhanh chóng, từ khi hai luồng khí tức yêu tu xuất hiện, tới khi yêu thức phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ, sau đó năm người đưa ra lựa chọn, thực ra chỉ diễn ra trong vài hơi thở ngắn ngủi.
Vài giây sau, năm cỗ linh áp cấp Kim Đan cao thấp khác nhau, bỗng nhiên hạ xuống Hồng Huyết chiểu, khiến rất nhiều Yêu Ngạc nhất giai, nhị giai kinh hãi!
Trác Mộng Chân thu hồi pháp bảo Thanh Hồn Sa, hành tung của năm người không còn bị che giấu nữa, thần thức vững vàng khóa chặt hai con yêu tu ở lại giữ nhà, mang theo quyết tâm phải giết bay về phía trung tâm đầm lầy.
Trong đầm lầy cuồn cuộn hắc khí, vô cùng tanh tưởi, có năm đạo độn quang đồng thời xuất hiện, cùng nhau bay về một phương hướng, rõ ràng là dáng vẻ người tới không có ý tốt!
“Trước tiên giải quyết hai con yêu tu trấn giữ Kim Lân Quả Thụ.”
“Không để lại người sống!!!”
Sắc mặt Lưu Ngọc trở nên uy nghiêm đáng sợ, bộc phát ra tốc độ cấp bậc Kim Đan, nhanh chóng tiếp cận trung tâm đầm lầy.
Vừa mở miệng, bản mệnh pháp bảo “Lạc Nhật Kim Hồng Thương” xuất hiện, nháy mắt tỏa ra linh quang màu vàng.
Cũng trong lúc đó, Thương Lâu lão đạo lấy ra “Tử Tiêu Đoạn Hồn Kích”, Mộ Vân Yên thì có “Lưu Ly Ngũ Diệu Linh” trôi nổi trước người, Cao Kiếm Hàn tùy tâm ý động “Hắc Sa Kiếm”.
Còn “Huyền Diệu Âm Dương Châm” của Trác Mộng Chân thì lại hóa thành một đạo tế màu hồng nhạt, lượn lờ ở đầu ngón tay.
Trong lúc nhất thời, từng luồng uy thế mạnh mẽ, bao phủ một nửa khu vực Hồng Huyết chiểu, nhanh chóng tới gần trung tâm.
Lấy tốc độ của tu sĩ Kim Đan, dưới tình huống bạo phát hết tốc lực, chỉ vẻn vẹn ba bốn hơi thở, đã tiếp cận khu vực trung tâm ba mươi lăm dặm.
Khoảng cách này, đã nằm trong phạm vi công kích của sinh linh tam giai.
Lưu Ngọc hơi suy nghĩ, đột nhiên Lạc Nhật Kim Hồng Thương đâm về phía trước, trong nháy mắt bắn ra hơn trăm đạo thương mang.
Thương mang tổ hợp lại cùng nhau, cuối cùng ngưng tụ thành bảy, tám đóa thương liên màu vàng nhạt, tấn công về phía một con Hồng Huyết Ngạc tam giai trong đó.
Sau đó Lạc Nhật Kim Hồng Thương cũng rời tay bay ra, hóa thành một đạo lưu quang màu vàng, tương tự bắn về con phía con yêu tu tam giai kia.
Bởi vì chuyện quá gấp, nên lần này Lưu Ngọc không giữ lại chút nào, vừa ra tay là phát huy sáu, bảy phần pháp lực, tương đương với trình độ Kim Đan sơ kỳ đỉnh phong phổ thông.
Nếu toàn lực ra tay, pháp lực cửu phẩm Kim Đan sẽ rất hùng hậu, chỉ dựa vào tu vi phương diện luyện khí, sẽ không khác Kim Đan trung kỳ quá nhiều.
Nhưng nếu làm như vậy, sự tình hắn là Kim Đan cao phẩm, chắc chắn sẽ bị tu sĩ khác đoán được.
Thương liên lộng lẫy, toả ra khí tức hỏa thuộc tính rừng rực, rồi lại mang theo sự sắc bén kinh người.
Những nơi đi qua, khí tức tanh tưởi hóa thành khói đen bốc hơi lên.
Trong lúc nhất thời, dường như ngay cả mùi tanh tưởi cũng tiêu tán không ít.
“Răng rắc, răng rắc”
Tử Tiêu Đoạn Hồn Kích bùng nổ linh quang, tử sắc quang mang trên lưỡi kích nồng nặc tới cực điểm.
Trong tiếng nổ vang, năm đạo lôi đình tráng kiện màu tím, bắn thẳng về phía một con Hồng Huyết Ngạc tam giai trung kỳ khác.
Biết hai tên yêu tu này đã thông báo đồng tộc, nên Thương Lâu lão đạo vừa ra tay chính là toàn lực.
Ý đồ, trước bốn tên yêu tu kia ra ngoài trở về, chém giết hai tên ở lại canh giữ.
Nếu như để sáu con Hồng Huyết Ngạc tam giai hội hợp, muốn chém giết hết sẽ là một hy vọng xa vời, vẫn nên suy nghĩ làm sao giữ mạng thì hơn!
“Ong ong!”
Cùng lúc đó, tiếng kiếm minh vang lên, Hắc Sa Kiếm của Cao Kiếm Hàn lóe lên linh quang.
Chỉ thấy người này chém ngang bổ dọc, đánh ra vô số kiếm khí đen kịt như mực.
Sau đó kiếm khí cuồn cuộn, ngưng tụ thành kiếm khí hình thập tự cao khoảng ba trượng, mang theo lực lượng sát phạt có một không hai, trực tiếp chém về phía Hồng Huyết Ngạc tam giai trung kỳ.
“Keng keng keng”
Mộ Vân Yên nhẹ nhàng rung động Lưu Ly Ngũ Diệu Linh, bỗng nhiên tiếng chuông nhiếp hồn đoạt mục, vang lên ở trong đầm lầy.
Từng đạo thần thức công kích vô hình tràn ngập ra xung quanh, khiến cho vô số yêu thú cấp thấp hoảng hốt.
Hai con Hồng Huyết Ngạc là đối tượng công kích chủ yếu, cũng chịu ảnh hưởng, thân hình vốn chuẩn bị xoay người bỏ chạy, hơi dừng lại một chút.
Nhưng chính một cái hô hấp này, đã khiến chúng bỏ qua thời cơ chạy trốn tốt nhất!
“Vù vù!”
Tế trâm màu hồng to cỡ sợi lông trâu, ở dưới sự khống chế của Trác Mộng Chân, biến lớn đến khoảng một tấc.
Sau đó biến ảo ra hơn trăm đạo bóng châm, giống như mũi tên, tấn công về phía yêu thú cấp thấp trong đầm lầy.
Bởi vì uy năng không tập trung, nên loại phương thức công kích này đối với yêu tu tam giai mà nói, không tạo thành được uy hiếp, nhưng đối với yêu thú cấp thấp mà nói, nó không khác nào tai ương ngập đầu!
Lúc trước trao đổi, năm người đã phân chia xong đối thủ.
Cao Kiếm Hàn và Thương Lâu lão đạo, phụ trách giết chết yêu tu tam giai trung kỳ, Lưu Ngọc cùng Mộ Vân Yên, phụ trách giết chết yêu tu tam giai sơ kỳ.
Mà Trác Mộng Chân, bởi vì “Huyền Diệu Âm Dương Châm” không am hiểu tấn công mạnh mẽ, thì phụ trách giết chết yêu thú cấp thấp.
Về phần ba quả “Kim Lân Quả” thuộc về ai, năm người đều tự hiểu nên không đề cập tới.
Lúc này hóa giải nguy cơ trước mắt mới quan trọng nhất, bằng không cho dù cầm linh quả trong tay, cũng không có phúc khí hưởng dụng.
Vì muốn tốc chiến tốc thắng, nên năm người đều không giữ lại quá nhiều, vừa ra tay chính là thần thông, thủ đoạn là sở trường của mình.
Trong lúc nhất thời, linh quang đủ mọi màu sắc lấp lóe, uy thế cấp bậc Kim Đan bao phủ toàn bộ.
Mỗi một đạo công kích đều ẩn chứa uy năng khủng bố, làm cho yêu thú bên dưới tam giai vì đó mà run rẩy.
“Hống hống!”
Hai con Hồng Huyết Ngạc tam giai dài mười trượng, con ngươi đỏ tươi, tướng mạo dữ tợn, gầm lên một tiếng, mang theo một chút hoang mang.