← Quay lại trang sách

Chương 1464 Tiền nhân động phủ

Sau khi bàn bạc xong, mấy người liền bắt đầu phân phối.

Lưu Ngọc, Cao Kiếm Hàn, Thương Lâu lão đạo nhận được “Kim Lân Quả”, Mộ Vân Yên được Kim Lân Quả thụ, còn Trác Mộng Chân thì vẫn bị bốn người lạnh nhạt.

Xử lý tốt hiện trường, phân phối xong linh vật, năm người không còn ý ở lại nữa.

Họ nhanh chóng rời khỏi Hồng Huyết chiểu, bay về phía đông bắc.

Rất nhanh, năm đạo độn quang phóng lên trời, chớp mắt liền biến mất ở phía chân trời.

Khắp nơi bên trong Hồng Huyết chiểu trở nên tàn tạ, chỉ còn lại một vùng đất cằn cỗi, không có bất kỳ dấu vết sinh linh nào.

Có điều lấy uy năng của tu sĩ Kim Đan, còn chưa đủ để tổn thương tới căn bản của mảnh linh địa này, tuy bên ngoài hoàn toàn thay đổi, khe rãnh khắp nơi, nhưng linh mạch lại không bị tổn thương.

Cho dù là khôi phục tự nhiên, cũng chỉ cần thời gian mấy năm, là nơi đây sẽ toả ra sự sống một lần nữa.

Một mảnh linh địa lớn như thế, không tốn thời gian quá dài, sẽ nghênh đón chủ nhân mới….

Năm người vẫn dựa theo phương thức lúc trước bay đi.

Trác Mộng Chân thôi động “Thanh Hồn Sa”, che lấp thân hình, linh áp, khí tức, gợn sóng pháp lực của năm người.

Mộ Vân Yên bay ở phía trước, dùng thần thức mạnh mẽ quan sát tình huống.

Còn ba người Lưu Ngọc, Cao Kiếm Hàn, Thương Lâu lão đạo, thì lại dùng thần thức quan sát các phương hướng khác, phòng ngừa chạm mặt với yêu tu tam giai.

“Thanh Dương đạo hữu.”

“Theo góc nhìn của đạo hữu, sau bao lâu sự việc Hồng Huyết chiểu, sẽ bị Vương Đình yêu tộc phát hiện?”

Trong lúc bay đi, Thương Lâu lão đạo nhích lại gần, mang theo vẻ sầu lo hỏi.

Tuy đã nhận được “Kim Lân Quả”, là một điều đáng để vui mừng, nhưng vì thế mà mạo hiểm chuyện sớm muộn gì cũng bị Vương Đình yêu tộc phát hiện, thì vẫn có chút không đáng.

Dù sao Kim Lân Quả cũng không ở trong kế hoạch của mấy người.

Nếu như có thể lựa chọn, hơn nửa số người sẽ không lựa chọn mạnh mẽ chiếm lấy Kim Lân Quả, mà muốn yên lặng đi qua Hồng Huyết chiểu trạch.

Đoạt Kim Lân Quả, là vì tương lai xung kích Nguyên Anh sẽ có càng nhiều thời gian hơn, chứ không thể lập tức tăng cao thực lực.

Thậm chí còn khiến tình cảnh vốn là khó khăn, càng nguy hiểm hơn.

Thương Lâu lão đạo đã hơn năm trăm tuổi, mà vẫn là Kim Đan trung kỳ, cho dù dùng “Kim Lân Quả”, ngưng tụ Nguyên Anh vẫn rất xa vời.

Trái lại vì vậy, mà liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng!

Sau khi suy nghĩ lại, người này vừa hận vừa liếc nhìn Trác Mộng Chân, rõ ràng còn canh cánh trong lòng.

“Lưu mỗ chỉ vội vã bố trí một trận, nếu yêu tu cẩn thận kiểm tra mà nói, sợ là chẳng mấy chốc sẽ bị phát hiện.”

“Lâu thì mười ngày nửa tháng, ngắn thì ba đến năm ngày, tất cả đều không nói chuẩn được.”

Lưu Ngọc trầm ngâm, sau đó lắc lắc đầu nói.

Hắn tự tay bố trí, đã cố gắng che lấp đi tất cả.

Nhưng bởi vì thời gian quá khẩn cấp, nên một ít dấu vết vẫn không kịp tiêu trừ, không giấu được thời gian quá lâu.

Ở trên phương diện này, hắn có quyền lên tiếng nhất.

“Như vậy thì khó làm rồi.”

“Tiếp theo, Vương Đình yêu tộc chỉ cần ra một cái mệnh lệnh, rất có khả năng chúng ta sẽ phải đối mặt với việc bị vây giết.”

Nghĩ đến chuyện này, sắc mặt Thương Lâu lão đạo lập tức trở nên vô cùng khó coi, sự vui sướng khi nhận được Kim Lân Quả không còn sót lại chút gì.

Sắc mặt ba người Lưu Ngọc cũng trở nên khó nhìn.

Trác Mộng Chân cắn chặt hàm răng, thời điểm thôi động “Thanh Hồn Sa”, càng cẩn thận từng li từng tí một.

Tuy trong lòng có chút không vui, nhưng hoàn toàn không dám biểu hiện ra.

Vốn là nàng có lỗi trước, hơn nữa tu vi thấp nhất, thực lực yếu nhất, lúc này càng không có quyền lên tiếng.

“Nếu có thể như này thì tốt?!”

Tuy vẫn có thể tự do phi độn, nhưng từ khi xuất hiện loại bất ngờ này, Thương Lâu lão đạo lại không lạc quan với tiền cảnh, suốt theo đường đi đều cau mày.

Sắc mặt Lưu Ngọc cũng trở nên nghiêm nghị, khẽ cau mày suy tư phương án.

Tin tức truyền đến Vương Đình yêu tộc, hắn lo lắng nhất là phải đối mặt với yêu tộc vây giết, hoặc là các tuyến phong tỏa ven đường tăng mạnh đề phòng.

Cho dù may mắn tránh được một hai lần vây giết, xông qua một tuyến phong tỏa, nhưng bản thân ở trong phạm vi thế lực yêu tộc, may mắn không thể tiếp tục kéo dài.

Một khi bị cuốn lấy, hạ tràng chỉ có một con đường chết.

Tuyệt không thể dễ dàng vận dụng Phá Bại Chi Kiếm, bằng không sẽ dẫn tới yêu tu tứ giai, thậm chí ngũ giai, như vậy càng không có đường sống có thể đi.

“Nếu có một khu vực an toàn, có thể trốn được mấy năm, chờ tình thế trôi qua, sau đó tiếp tục chạy đi thì tốt rồi.”

Lưu Ngọc tự lẩm bẩm.

Cho dù có trí tuệ cao cấp, thì yêu tu cũng không kiên trì được quá lâu, đây là do thiên tính quyết định.

Chỉ cần có thể trốn mấy năm, để yêu tu lầm tưởng rằng mấy người đã rời đi, không liên tưởng về phía Trung Vực.

Đến lúc đó lại tiếp tục xuất phát, sẽ an toàn hơn nhiều.

“Khu vực an toàn!”

Hắn đang nhẹ giọng thì thầm thì bị Mộ Vân Yên nghe được, mắt nữ tử này sáng lên, giống như nghĩ thấy điều gì.

Chỉ là trong mắt nàng lóe lên sự do dự, không có lập tức mở miệng.

“Hả?”

“Mộ tiên tử nghĩ ra điều gì sao?”

“Lúc này chúng ta đang phải đối mặt với nguy hiểm bị yêu tu vây giết, đều là người trên một con thuyền, tiên tử có ý nghĩ gì đều có thể nói ra.”

Lưu Ngọc chú ý tới vẻ mặt của nữ tử này, trong lòng hơi động, liền đưa ra câu hỏi.

Lúc này chạy đi, độ nguy hiểm thực sự quá lớn.

Nếu như có thể, hắn muốn chờ khoảng mấy năm gì đó.

Dù sao lộ trình đi Trung Vực cũng rất xa xôi, lại không có truyền tống trận, căn bản không phải chuyện mấy năm.

Hơn nữa đối với tu sĩ Kim Đan mà nói, mấy năm cũng không tính là gì.

Nếu không phải “kế hoạch Trường An” lần này, được Thất Quốc minh đại lực chống đỡ, không thể để mất thời cơ, Lưu Ngọc càng muốn chờ đến Kim Đan trung kỳ mới mạo hiểm.

Tin tức cụ thể liên quan tới Trung Vực và Đại Đường, đều là tuyệt mật ở Thất Quốc minh và chính ma hai đạo, nếu tu sĩ Kim Đan không phải là người trong cuộc, cũng rất khó biết được.

Ở tu tiên giới Thiên Nam, đây là tin tức chỉ có số ít Nguyên Anh Chân Quân cùng với Kim Đan chân nhân, mới biết được.

Cho dù Lưu Ngọc tu luyện đến Kim Đan trung kỳ, nếu như không tham dự vào kế hoạch, nhiều nhất cũng chỉ biết được tin tức báo cho Nguyên Dương Tông nắm giữ.

Nhưng đối với tin tức của tông môn khác hoặc là Thất Quốc minh, Thiên Phong lão tổ sẽ không để lộ.

Muốn thu được tin tức từ tông môn khác, cũng hầu như là chuyện không thể nào, đến lúc đó chỉ có thể càng khó khăn.

Thời cơ không thể mất, một đi là không trở lại.