← Quay lại trang sách

Chương 1627 Vén bức màn lớn! (2)

Mà “Chấn Lôi chân nhân” đang bị Hỏa Phi Hồng trào phúng là người đứng vị trí chín mươi sáu trên Chân Nhân bảng của Trung Vực, bản thân lão có linh thể thuộc tính Lôi cực kỳ hiếm có, thực lực một thân cũng cực kỳ cường đại.

Trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, một lần ngoài ý muốn Hỏa Phi Hồng đã đối đầu với Chấn Lôi chân nhân, trải qua một hồi đại chiến kịch liệt, gã vẫn thất bại bởi vì thực lực hai bên chênh lệch khá nhiều, cuối cùng chỉ có thể thảm hại mà bỏ chạy.

Mặc dù không nguy hiểm tính mạng, nhưng tên yêu tu này vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Sau đó ở ngoài ngàn dặm Linh Vũ Thành, trong lúc tuần tra nhiệm vụ hằng ngày, cả hai lại ngoài ý muốn gặp nhau.

Chỉ là lần nhiệm vụ kia, Hỏa Phi Hồng chỉ là đi cùng người ta, cuối cùng vẫn do Ngũ công chúa của Hỏa Phượng tộc ra tay, thành công đánh bại “Chấn Lôi chân nhân”.

Dưới sự khẩn cầu của Hỏa Phi Hồng, nhờ vậy lão không bị đánh chết, chẳng qua lão bị giam giữ ở Linh Vũ Thành, bị tên yêu tu này dùng cách này để rửa sạch nỗi nhục bị thua khi xưa.

Gã thật sự không thể chấp nhận nổi, thế mà nó lại thua một tên tu sĩ nhân loại.

Cho nên sau khi cho Chấn Lôi chân nhân đeo “xiềng xích Cấm Linh”, nó lúc nào cũng đến đây kiểm tra tình huống của lão, thường xuyên sỉ nhục đối phương.

Có điều có lẽ qua mấy chục năm như vậy đều không xảy ra bất trắc nào, khiến tên yêu tu này thả lỏng cảnh giác.

Hỏa Phi Hồng không chú ý đến, bên trong bầu trời vốn đang xanh ngát đang dần có mây đen mỏng hội tụ lại.

Bên trong không gian, Linh khí thuộc tính Lôi dần nồng đậm.

“Lạch cạch.”

“Lạch cạch.”

Tiếng xe chở khoáng đang chuyển động đột nhiên dừng lại rồi biến mất.

“Hửm?”

Thấy thân hình Chấn Lôi đột nhiên dừng lại, trong mắt Hỏa Phi Hồng lóe lên sự khó hiểu.

Ngay lập tức trên mặt gã nở một nụ cười, cho rằng rốt cuộc đối phương cũng chịu không nổi nhục nhã, bắt đầu thẹn quá hóa giận.

Nhưng lúc thần thức của tên yêu tu này quét nhìn qua, gã lại chỉ nghe thấy một vài tiếng nói trầm thấp lại kiên định, trong Linh Giác đột nhiên xuất hiện nguy cơ mãnh liệt!

“Cảm tạ trời xanh, ban tặng cho ta linh hồn không thể chinh phục!”

“Ta chính là chúa tể vận mệnh của chính ta!”

“Ta chính là đang tự thống lĩnh linh hồn của ta!”

Hai con ngươi lộ ra chút tang thương, mái tóc đen tùy ý rối tung trên vai, cánh tay khắc văn lộ sấm sét màu lam đang chấn động, thân hình của Chấn Lôi chân nhân đột nhiên dừng lại.

Lão nhẹ giọng nói, như là đang tự lẩm bẩm cho chính mình nghe.

Lời nói vừa rơi xuống, một luồng Linh áp cực kỳ cường đại đột nhiên nở rộ trong cơ thể của lão, quét ngang khắp bốn phía.

Giống như cuồng phong đổ xuống, làm đổ rạp mảng lớn cỏ cây.

Sức mạnh của luồng Linh áp này vượt xa sức mạnh Kim Đan đỉnh phong bình thường, gần chạm đến cửa ngõ mà tu sĩ bình thường khó có thể đạt đến.

Đây là cực hạn, nơi mà cả đời tu sĩ Kim Đan bình thường cũng khó mà chạm đến!

“Ầm!”

Đột nhiên một luồng Linh áp cường đại xuất hiện khiến thân thể Hỏa Phi Hồng chấn động, trong mắt gã lóe lên vài phần ngạc nhiên.

Yêu tu này còn chưa kịp lấy lại tỉnh táo thì một âm thanh lạnh như băng, dường như là trực tiếp xuất hiện ngay bên tai gã.

“Vạn Lôi.”

Phun ra hai ký tự thần chú lạnh lùng này xong, hai tay Chấn Lôi chân nhân giành giật từng giây bấm một pháp quyết.

Theo lời nói rơi xuống, Linh áp toàn thân lão cũng kéo đến mức độ đỉnh phong mà trước nay chưa từng có!

Bị giam cầm mấy chục năm, mỗi ngày ở bên trong không gian nhỏ hẹp u tối, nhưng cũng không thể làm phai mờ đi ý chí chiến đấu trong lòng lão.

Ngược lại theo thời gian trôi qua, tín niệm kia càng trở nên kiên định hơn!

“Ầm!”

Chỉ chốc lát sau, mây trời thay đổi.

Trên không trung vốn là một tầng mây mù màu đen mỏng manh khó nhận ra bằng mắt thường đang nhanh chóng tụ hội lại trên bầu trời, khắp nơi trong không gian đều là Linh khí thuộc tính Lôi, cũng dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong mây đen.

Chỉ nửa hơi thở ngắn ngủi, một khoảng mây đen nhanh chóng thành hình, bao phủ phạm vi hai mươi dặm xung quanh.

Trong những đám mây đen cuồn cuộn là từng đạo điện quang màu xanh nhạt chớp tắt!

“Tí tách.”

Trên cánh tay trần trụi, đường văn tia chớp trở nên cực kỳ rõ ràng, cùng với đó là âm thanh của lôi điên đang chớp động vang lên.

Mái tóc dài của Chấn Lôi chân nhân tựa như bầy sấm xà loạn vũ, tay phải lão chỉ lên trời, tay trái chỉ xuống đất, phạm vi hai mươi dặm bị mây đen bao phủ nhanh chóng đạt được sự cộng hưởng.

Sau đó, không đợi Hỏa Phi Hồng kịp phản ứng, tay phải đang chỉ trời của lão đột ngột chỉ về hướng tên yêu tu này.

Bầu trời với những đám mây đen táo bạo cũng khẽ động theo động tác kia!

“Đùng đùng”

Giữa những đám mây đen cuồn cuộn, một quả Lôi Cầu to bằng đầu người xuất hiện.

Trong đó còn lóe lên những tia sấm sét đủ để hủy diệt sức sống của vạn vật, nhanh chóng bay về phía Hỏa Phi Hồng.

Dưới ánh mắt kinh hoàng của gã, quả Lôi Cầu kia nhanh chóng rơi xuống.

Uy thế của Lôi Cầu cực kỳ mạnh mẽ, còn muốn vượt xa pháp thuật tam giai cực phẩm, đủ để khiến tu sĩ Kim Đan đỉnh phong phải kinh sợ.

Chỉ với uy năng này mà nói, nó chỉ có hơn chứ không kém, còn muốn vượt xa gấp nhiều lần pháp thuật tam giai cực phẩm.

“Không tốt!”

Lúc này, cuối cùng Hỏa Phi Hồng cũng phản ứng lại, tâm niệm vừa động khôi phục chân thân Hỏa Tước với đôi cánh sải rộng hơn hai mươi trượng.

Hai móng vuốt lượn lờ ngọn lửa cháy mạnh, bắn tới quả Lôi Cầu đang phóng tới.

“Bùm bùm!”

Một tiếng vang chấn động khắp nơi ầm ầm vang lên, Linh quang hai màu lam và đỏ thoáng cái trở nên cực kỳ lóa mắt, uy năng cường đại quét dọc khắp bốn phía.

“Tí tách.”

Sau khi đạt đến độ sáng nhất định, Linh quang màu lam nhanh chóng ảm đạm xuống.

Một kích này bị Hỏa Phi Hồng thành công tiếp được, chỉ là hai móng vuốt của gã đang bốc lên từng sợi khói đen, bị một vết thương không đau cũng không ngứa.

Vội vàng tiếp lấy uy năng còn mạnh hơn cả pháp thuật tam giai cực phẩm này nhưng lại chỉ bị thương nhẹ, đủ để chứng minh tên yêu tu này có thực lực mạnh cỡ nào.

Nhưng tiếp được một kích này, gã lại hoàn toàn không vui vẻ nổi, gã nhìn về phía lôi quang liên tiếp hiện ra trên bầu trời, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi!

“Ầm ầm!”

“Đoàng đoàng.”

Sau khi quả Lôi Cầu đầu tiên rơi xuống, mây đen bắt đầu cuồn cuộn càng dữ dội hơn, từng Lôi Cầu với kích thước khác nhau liên tiếp được tạo ra từ trong mây mù.

Lôi Cầu cũng đồng loạt đánh tới chỗ Hỏa Phi Hồng, không cho nó đó một cơ hội nào để thở dốc.

Cho dù là lớn hay nhỏ thì uy thế và uy năng đều không kém gì quả cầu đầu tiên.

Mỗi một quả Lôi Cầu đều có uy năng vượt xa pháp thuật tam giai cực phẩm bình thường.

“Đùng đùng.”

Từng Lôi Cầu hiện ra, mỗi một lần tạo ra một một quả Lôi Cầu, đám mây đen bao phủ phạm vi hai mươi dặm xung quanh sẽ thu nhỏ lại một vòng lớn.

Đợi sau khi hai mươi bảy quả Lôi Cầu xuất hiện, đám mây đen đã hoàn toàn tiêu tán, bầu trời vạn dặm trở lại sáng sủa như bình thường.

“Hèn hạ!”