Chương 1882 Bước đi một cách hiên ngang(2)
Một hoa văn hình tròn được tạo thành từ chín huyệt lớn trên ngực lập tức chuyển sang màu trắng bạc, giống như vầng trăng sáng hoàn hảo trong Tết Trung thu vậy.
Trong chốc lát, lòng bàn tay phải của Lưu Ngọc lóe lên Linh quang màu trắng bạc, tỏa ra một luồng khí lạnh đến thấu xương.
Hắn tiếp tục bay về phía trước, nhưng lại quay người lại, chưởng tay phải về phía đối diện với đối thủ.
Lát sau, một quầng sáng màu trắng bạc xuất hiện trước mặt, bảo vệ bản thân hắn và Điền Tiểu Vũ an toàn.
“Không lẽ hôm nay phải bỏ mạng ở đây sao!”
Cảm nhận được cuộc đối đầu ở trình độ Kim Đan đến gần, cơ thể Điền Tiểu Vũ khẽ run lên, thể xác và tinh thần bị đè nén vô cùng, cảm giác có hơi khó thở.
Với tư cách là một thành viên của Tử Cân quân, nàng ta từ lâu đã được nghe đến cái tên “Kim Ngô Vệ”.
Là tay sai trung thành của Càn Đình, chuyên giải quyết những mối nguy hiểm tiềm ẩn bên trong nội bộ, nhằm vào các tổ chức tán tu.
Mặc dù bình thường mọi người thường nói chuyện với vẻ khinh thường, nhưng thực lực của Kim Ngô Vệ cũng không có ai dám phủ nhận, bây giờ đối mặt với sự truy sát của ba Kim Ngô Vệ, không cần nghĩ cũng biết áp lực đến mức nào.
“Không biết đà chủ, có thể ngăn chặn ba Kim Ngô Vệ đó không?”
“Sợ rằng nếu gặp nguy hiểm, gánh nặng như mình rất nhanh sẽ bị vứt bỏ đúng không?”
“Nhưng nếu Hồng đà chủ không quan tâm tới, ở lại đây cũng chỉ có con đường chết, nếu bây giờ có thể sống nhiều thêm mấy hơi thở nữa, biết đâu vẫn kiếm được tiền.”
Thời khắc quan trọng, Điền Tiểu Vũ không khỏi nghĩ ngợi lung tung.
Lúc trước chỉ từng nghe nói, cảnh giới của đà chủ cao thâm, là một Luyện Đan Đại Sư vô cùng cao minh.
Nhưng thực lực rốt cuộc mạnh đến cỡ nào thì vẫn chưa rõ.
Kim Ngô Vệ nổi danh đã lâu, thế nên Lưu Ngọc có thể chống phá nổi tiến công của chúng hay không, nàng ta thực sự không tự tin cho lắm.
Nhưng ngoại trừ hy vọng Lưu Ngọc có thể cản phá ra, lúc này Điền Tiểu Vũ cũng không còn con đường lui nào khác, cho dù đã dần tuyệt vọng nhưng trong lòng vẫn không khỏi ôm một hy vọng.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh.
Quầng sáng màu trắng bạc vừa được dựng lên, ba trường mâu đã lao đến, liên tục tấn công vào quầng sáng cách đó khoảng mười thước.
“Rầm rầm.”
Sức mạnh giết chóc kinh khủng bùng nổ, những tiếng rầm vang khắp các dãy núi, âm thanh chói tai giống như lúc sắt và thép va vào nhau vậy.
Nhưng mà kết quả lại nằm ngoài sự dự liệu của các tu sĩ.
Ba Kim Ngô Vệ, tu vi thấp nhất cũng là Kim Đan hậu kỳ, hơn nữa trường mâu màu vàng cũng là Pháp Bảo chuyên dùng để tấn công.
Lúc này, các đợt bắn phá liên tục vào quầng sáng màu trắng bạc trông có vẻ mong manh, nhưng nó lại không bị đánh hạ ngay!
“Xoẹt!”
Ba Ngô Kim Vệ liên tục bấm pháp quyết, các pháp trận trên các trường mâu màu vàng sáng lên, sức tấn công của loại Pháp Bảo này được bộc phát, cuối cùng những vết nứt cũng xuất hiện trên quầng sáng màu trắng bạc.
“Xẹt xẹt.”
“Rầm.”
Một khi vết nứt xuất hiện thì sẽ lan ra nhanh như chớp, sau khoảng nửa hơi thở sau thì quầng sáng màu trắng bạc nổ tung thành nhiều mảnh.
Những mảnh vỡ lập tức ngưng tụ lại thành băng, tỏa ra làn khí vô cùng lạnh lẽo rồi rơi xuống đất.
Sức mạnh tiêu hao một nửa, ba trường mâu vẫn không dừng lại, tiếp tục nhằm về mục tiêu phía trước, cố gắng kết thúc trận chiến trong một đòn.
Như đã dự đoán từ trước, Lưu Ngọc không có chút sợ hãi cảnh tượng trước mặt, nắm tay phải lại thành nắm đấm, Linh quang màu trắng bạc lóe lên, hắn vung một đấm nhanh như chớp.
“Lưu Tinh quyền.”
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, hắn đấm liên tục ba cú đấm, mỗi cú đấm đều thể hiện sức mạnh to lớn một cách hoàn hảo.
“Bụp bụp bụp.”
Dưới sức mạnh của nắm đấm màu trắng bạc, ba tiếng gầm lần lượt vang vọng khắp dãy núi, sức mạnh của ba trường mâu giảm đi rồi bay ngược trở về.
Cứ như vậy, tập kích lần này đã được Lưu Ngọc xử lý một cách dễ dàng.
“Đây là loại công pháp nào vậy?”
“Ít nhất cũng là thể tu hậu kỳ tam giai!”
“Thể tu và sức sống ngoan cường, xem ra nhiệm vụ lần này, không thể kết thúc trong khoảng thời gian ngắn được.”
Nhìn thấy Lưu Ngọc tay không hất bay trường mâu màu vàng, trong lòng thống lĩnh Kim Ngô Vệ vô cùng kinh ngạc, cảm thấy vô cùng khó tin.
Ba người đối mắt nhìn nhau, đều cảm thấy vô cùng khó nhằn.
Sử dụng trường mâu màu vàng từ năm này qua tháng nọ, đối với sức mạnh của Pháp Bảo này bọn chúng nắm rõ trong lòng bàn tay, vậy mà có thể đỡ bằng tay không, dễ dàng đối phó như vậy sao?
Tuy nhiên thể tu và sức sống ngoan cường, khả năng phòng thủ mạnh mẽ thì vẫn sẽ có những vấn đề khác, thế nên cho dù rất kinh ngạc, nhưng ba người cũng không cảm thấy nguy hiểm là mấy, lập tức chuẩn bị tiếp tục tấn công.
Dù sao với lợi thế là tốc độ, bọn chúng vừa có thể tiến vừa có thể lùi, hoàn toàn không cần phải hoảng sợ.
“Biểu hiện lần trước ở Hắc Sơn tiên ngục, rất dễ khiến người khác cho rằng mình là pháp tu thuộc tính Hỏa.”
“Lần này, đóng vai người có thể tu thuộc tính băng vậy.”
“Xem ra muốn trốn thoát khỏi sự truy kích, không bộc lộ chút thực lực là không được, bây giờ cũng không thể chậm trễ nữa.”
“Đêm dài lắm mộng.”
Hàng loạt suy nghĩ hiện lên, trong lòng Lưu Ngọc đã sớm đưa ra quyết định.
Khoảnh khắc tiếp theo, luyện thể, pháp lực luyện khí trong cơ thể hắn cùng lúc xoay chuyển, tốc độ được gia tăng đáng kể.
“Vù vù.”
Bước vào trạng thái bùng nổ hoàn toàn, cho dù không sử dụng Hắc Phong sí, tốc độ của Lưu Ngọc cũng đạt gần bốn ngàn dặm một giờ.
Sử dụng pháp lực Hạo Nguyệt, mỗi một đấm của hắn đều mang theo “Thái Âm lực” đặc tính cực hàn, khiến cho Pháp Bảo của ba Kim Ngô Vệ chịu sự ảnh hưởng, tần suất tấn công và sức mạnh liên tục giảm sút.
Sau hàng loạt cuộc đối đầu, sự đe dọa càng ngày càng nhỏ.
Tu vi luyện thể của Lưu Ngọc còn vượt xa tu vi luyện khí của hắn rất nhiều.
Nếu tính đến cảnh giới Luyện Khí, chắc “Kim Đan đỉnh phong tầng tám” đã gần đạt đến đỉnh phong tam giai.
Cho dù bây giờ đang ở thế tấn công mạnh nhất, bước vào trạng thái “chân thân” và sử dụng pháp lực Liệt Dương.
Nhưng với thực lực của hắn bây giờ, cho dù không phát huy hết sức mạnh ở phương diện luyện thể, cũng đã đủ đối phó với ba Kim Ngô Vệ rồi.
Dù sao điều kiện để tu luyện “Tinh thần chân thân” hà khắc, cho dù ở thời kỳ Thượng Cổ có tài nguyên phong phú, đây cũng tuyệt đối là công pháp luyện thể đỉnh cao.
Biết đâu chừng, có thể đấu tay đôi với “Trượng lục kim thân”,“Như lai pháp thân” và một số công pháp khác.
Ý thức được rằng mục tiêu không đơn giản, ba Kim Ngô Vệ lập tức không nương tay nữa, nhưng cho dù bọn chúng dốc hết toàn lực, thì vẫn không có cách nào đe dọa được Lưu Ngọc.